Tài sản hiện tại tôi có là bao nhiêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi leo núi xong, cả bốn người cùng uống rượu gạo, ăn đậu phụ rồi tạt vào một nhà tắm hơi gần đó và ngủ một lát. Trên đường về nhà, Kim Min Seok bất chợt nhìn thấy những căn hộ cao cấp lần lượt hiện ra như hình ảnh trong bộ phim nước ngoài, Kim Min Seok ước giá sau này mình đượ ở trong một căn nhà như thế.

    Ngay khi lái xe về nhà Min Seok bắt tay vào việc tìm hiểu tình hình tài sản và các khoản nợ hiện tại của mình. Tài sản hiện tại mà anh có là: một ngôi nhà 100 m^2 mà anh mua được 2 năm trước, một chiếc xe hơi mà anh tậu 3 năm về trước, sổ tiết kiệm với số dư nợ 7,5 triệu won ( hàng tháng anh gửi 500 nghìn won), và khoảng 2 triệu won àm anh gửi vào sổ tiết kiệm thông thường làm quỹ dự phòng. Đó là toàn bộ những gì anh có. Còn về phần nợ, anh vẫn còn nợ ngân hàng 200 triệu won do vay tiền khi mua căn nhà đang ở.

    Anh tiếp tục vào trang web bất động sản để tìm hiểu xem căn nhà hiện tại của mình theo giá thị trường sẽ là bao nhiêu. Sau khi tìm hiểu mức giá hiện tại thì giá thấp nhất là 360 triệu won, còn giá cao nhất là 430 triệu won. Mức chênh lệch quá lớn.

    Anh gọi điện trực tiếp đến trung tâm bất động sản trong khu vực để hỏi xem giá thị trường bây giờ là bao nhiêu.

    "Hiện nay, một căn hộ chung cư rộng 100 m^2 giá  là bao nhiêu vậy?"

    " Anh ở khu nào, nhà ở tầng mấy?"

    "Phòng 107, tầng 5>"

    "Dạo này không có khách nên bán cũng khó, nhưng tôi nghĩ là khoảng 380 triệu won là bán được, tôi sẽ thử tìm người mua."

    "Anh nói là 380 triệu? Hai năm trước, giá căn nhà đó là 400 triệu, tính cả tiền thuế trước bạ, tiền đăng ký, tiền hoa hồng cho người môi giới, tiến sửa chữa... gộp lại cũng lên đến 200 triệu won. Vậy mà bây giờ anh nói chỉ được có 380 triệu won ư?"

    Kim Min Seok không thể tin được vào cái giầm anh vừa nghe. Anh nghĩ rằng nếu mua nhà thì cũng sẽ không bị hạ giá đến mức thê thảm như vậy. Thế nhưng mới ở được 2 năm mà giá nhà đã giảm 5 % ... dù chính sách do chính phủ ban hành có mạnh đến đâu thì căn hộ anh đang ở cũng không phải ở khu Kangnam, cũng không phải là căn hộ lớn nên anh cũng không hiểu tại sao giá nhà lại giảm mạnh đến thế.

    Nếu như theo lời giải thích của chuyên gia môi giới bất động sản với chính sách bất động sản của chính phủ thì bắt đầu từ năm 2007 một gia đình sở hữu 2 căn nhà khi bán một căn đi thì sẽ phải trả mức thuế thu nhập chuyển nhượng rất cao đến 50%. Do đó, nếu không phải là bất động sản có điều kiện tốt thì sẽ không có mấy ai mua, mặt khác những ai có 2 căn nhà trở lên lại có xu hướng ưu tiên bán bớt một căn tại vị trí không thuận lợi lắm.

    "Nếu vậy, căn nhà của mình ở vị trí không thuận lợi à?"

    Nếu bán căn nhà đang ở với giá 380 triệu thì sau khi trả khoản vay ngân hàng anh chỉ còn 180 triệu trong tay, nghĩ vậy anh cảm thấy giá cả thật bèo bọt. Hai năm trước đây, lúc mua căn nhà này, dù không phải khu Kangnam, nhưng cứ nghĩ tới việc một người còn trẻ mà mua được căn hộ chung cư 100m^2 ở Seoul là phất lên nhanh lắm. Tiền đặt cọc hàng năm của căn hộ chung cư 100m^2 thuộc khu Kangnam của một người bạn đại học đã tổ chức ăn mừng tân gia hai tuần trước là 200 triệu won, nếu tính theo giá bây giờ thì căn nhà của anh còn không bằng tiền đặt cọc ở khu Kangnam.

    Kim Min Seok muốn biết xem giá của chiếc xe hạng cung mà anh đang lái là bao nhiêu. Tâm trạng anh càng tồi tệ hơn khi anh ghé vào trang web mua bán xe cũ.

    "Một chiếc xe lúc đầu mua 27 triệu won, dùng chưa đầy 3 năm mà chỉ còn 16 triệu won ư?"

    Tự bản thân anh muốn biết xem liệu chiếc xe của mình có được khoảng 16 triệu won hay không, anh quyết định gọi điện cho người môi giới xe cũ trên internet để hỏi giá. Đáp án là 17 triệu won... Mặc dù giá này đắt hơn 1 triệu won so với giá trên trang web, nhưng hình như giá của chiếc xe đã giảm mất 10 triệu won só với ban đầu. Rốt cuộc trong vòng 2 năm, chín tháng thì mỗi  tháng anh lại nộp vào quỹ không một số tiền là 300 nghìn won. Nếu theo giải thích của người mua bán xe cũ, giá xe sau khi được 2, 3 năm sẽ bắt đầu rớt mạnh, đối với loại xe đã qua 5 năm thì giảm chỉ còn chưa đầy 50% giá trị ban đầu.

    Là một người mê xe hơi, nhưng ngay cả khi mua xe anh cũng không thể nghĩ được rằng giá xe lại giảm mạnh như vậy. Khi anh đổi xe mới để kỉ niệm sự kiện được thăng chức làm trưởng phòng, bố anh đã từng nhắc anh mua xe mua xe không phải là đầu tư mà chỉ là một hình thức tiêu tiền nên chỉ cần mua loại xe cỡ nhỏ là được. Anh chợt nhớ ra câu nói ấy. Anh bắt đầu kiểm kê tài sản và các khoản nợ của mình.

    Kết quả tổng hợp cho thấy tài sản thuần của anh hiện có là 204 triệu 700 nghìn won. Nếu không trừ đi số tiền bố  mẹ anh hỗ trợ cho đám cưới 7 năm về trước là 50 triệu won tiền đặt cọc nhà, và 50 triệu nữa khi anh mua nhà chung cư, rồi tiền anh đi làm tích cóp kể từ khi kết hôn đến giờ chỉ tăng thêm có 74,7 triệu won. 74,7 triệu won thì tính trong thời gian 7 năm sau khi kết hôn, mỗi tháng anh chỉ để dành ra được 880 nghìn won.

    Đối mặt với kết quả đó, tâm trí anh bắt đầu bấn loạn. Dù số tiền tiết kiệm hàng tháng là 880 nghìn won không phải là nhỏ nhưng nếu xét theo tổng số tiền mà vợ chồng anh thu nhập được hàng tháng từ lương là 5,8 triệu won thì việc chỉ tiết kiệm được có 880 nghìn won khiến anh cmar thấy thực sự thất vọng về mình. Đương nhiên, thời kì đầu sau khi kết hôn, lương của 2 vợ chồng anh còn ít, nhưng anh nhớ ít ra cả hai vợ chồng gộp lại cũng phải trên 4 triệu won, giờ mới thấy rằng số tiền vợ chồng anh dành dụm hầu như chẳng được mấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro