17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm nằm thổn thức lòng không sao tránh gió
Quanh quẩn nơi đây mỗi nhánh cỏ tật nguyền
Bao năm vẫy vùng vết sẹo vẫn y nguyên
Cuộc đời bạc mệnh không có quyền thay đổi

Trầm mình ngơ ngẩn co ro trong góc tối
Mặc kệ luân lý lòng nông nỗi tìm quên
Hồn lại xáo động trong ký ức mông mênh
Phó thác mưa giông trôi bồng bềnh trên biển

Gièm pha mai mỉa làm sao để phản biện
Đời người vô vị phải xúc tiến vì đâu?
Giá trời khi xưa vơi bớt một giọt sầu
Liệu tóc bây giờ có hai màu ngả bạc?

Một kiếp con người có đôi lần mất mát
Chân thành hoang phế vẫn rẻ mạt hoài công
Gió trở mùa qua trơ nhánh cỏ ngoài đồng
Thống thiết thở than mỗi hư không vẫy gọi

Trời đêm trở giấc ngàn lời không thể nói
Nhắm mắt vờ quên những dấu hỏi vì sao,
Vết rạn nơi tim phải khép lại thế nào
Đời người ngắn ngủi sao chiêm bao được nữa

Bỏ người bỏ ta bỏ quên những lời hứa
Bỏ hồn bỏ xác bỏ một nửa tim hoang
Tìm trong tiếng nấc giữa những gợn máu loang
Thấy tuổi đá buồn nơi ta thành cát bụi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro