47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hồn lẩn quẩn bao đêm về, tiếng gọi
Cứ ỉ ôi trong giá lạnh đêm trường
Bao ấm ức không một lần dám hỏi
Đành chôn vùi trong một kiếp thê lương

Ta không biết, đến một ngày.. không biết
Không biết.. tình mấy bữa chỉ chiêm bao
Ta không biết, cõi đời ưa cay nghiệt
Ngày qua ngày đày đọa đến hư hao

Ta không biết, đâu là hư là thực
Dĩ vãng xưa như một áng loang chiều
Tim quặn thắt co mình ôm lồng ngực
Yêu người nhiều, người trả lại.. cô liêu?!

Mùa nước nổi, ai có về đau xót?
Lúa còn xanh, chưa một nhánh trổ bông
Đời con gái có phải đâu bèo bọt
Để lệ ứa ngang, không đáng ngửa ba đồng!!!

Người hỡi ơi, phương xa phương cách trở
Gió ngược mùa, buồn gần buồn xa trông
Ai tri kỷ? Đêm nằm sao ngờ ngợ,
Tâm tình nào tự biết gởi.. hư không?

Người hỡi ơi, ôm chi manh chiếu lạnh
Một chỗ không ra hơi ấm.. ai nằm?
Lá còn xanh đâu phải vì bất hạnh
Mà gieo mình bất lực suốt trăm năm

Đừng nước mắt héo mòn chi khóe mắt
Em đau thương ta kẻ lạ vui gì
Ta và em, vốn đời hai gương mặt,
Sóng xô bờ, cát biển cứ trôi đi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro