48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần đại dịch nắng vàng tươi cây cỏ
Duy chỉ người ngồi một góc co ro
Hoang vu quá, tiếng cười nay đắt đỏ
Ngoài thênh thang - trong một mớ tơ vò.

Lắng mà nghe, nghe tiếng cười tức tưởi,
Lắm lúc người như lá buổi thu sang
Chết mang theo những nỗi buồn rười rượi
Vẫn trơ trơ.. ta.. một kẻ cơ hàn!

Lần đại dịch đưa người đi chóng vánh
Đã kịp chưa? Thơm thảo gởi Mẹ Cha,
Đã kịp chưa? Vái bốn hồi hương lạnh
Mắt có xuôi, tay có nhắm.. hay là?!!

Rồi như lá khóc mình nơi bóng xế
Tâm tư này, tâm tư đó trao ai?
Chuyện hôm qua, hôm nay còn chưa kể
Thắp đèn đi, sao để tối.. tối hoài..

"Ạ à ơi.. có cây.. đa.. chú cuội.. "
"Ăn cơm nào.. cả nhà.. ới.. nhà ơi"
"Chúc mừng.. con.. đà.. lớn thêm.. một tuổi
Ôi sao hơi đứt quãng chẳng nên lời?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro