62

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ mưa đổ lá nằm trong buốt lạnh
Lòng bao đêm nhức nhối chẳng thành lời
Còn gì khác ngoài nỗi sầu cô quạnh
An ủi đời chiếc lá được thảnh thơi?

Vì hơi thở mang khô khan từ khoảng
Gió trên cây và cành lá trên mây
Vì ngăn cách một dòng sông lơ đãng
Nên đêm trôi đọa đày đến từng giây!

Vì nắng tắt bao ngày như chấm dứt
Một chùm tia hi vọng của kẻ si
Vì máu đỏ đang trên môi rạo rực
Bỗng nhạt nhòa theo áo lụa vu qui

Đời bất chợt một ngày như sắp Tết
Lá lìa cành không một chút thương đau
Một mặt khóc vì con tim ngờ nghệch
Một mặt cười mong mọi thứ qua mau

Lơ là chút đã thành như dĩ vãng
Đau kiệt cùng lại như thể triền miên
Đêm chệnh choạng có gì không? Viên mãn?
Đang chực chờ nuốt chửng ta, dại điên!

Đời sai lệch tự khi sanh đẻ muộn
Nhặt được gì từ vũng máu còn loang?
Một dị thể không một ai ưa chuộng
Cứu vớt gì? Nửa ánh mắt hân hoan?

Xin thứ lỗi cho tôi loài dị tật
Đang cùng mình thở dốc ngày từng ngày
Thân mỏi rã trên con đường hành khất
Ăn cơm nằm uống canh mửa chẳng hay..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro