66

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời đổ bóng,  tần ngần nghe khắc khoải
Một góc trời không mưa gió không trăng
Lần chiếc lá rơi cuối mùa hoang hoải
Thoáng chốc trời đã dày đặc sương giăng

Trời đổ bóng, hay chưa? Còn ngờ ngợ,
Như có gì rạo rực ở nơi tim
Đời mấy tuổi? Có gì không? Vụn vỡ,
Năm sang năm chẳng thấy thứ cần tìm

Trời đổ bóng? Thì ra là như vậy
Nghiêng bên này bóng bỗng ngã bên kia
Tự lúc trời còn trên cao, ta thấy
Có trăng rơi lên đôi mắt, ơ kìa!!?

Trời đổ bóng hay đêm về bóng đổ?
Lá vàng nay như đã biết đa mang
Yêu - không yêu - yêu - không yêu, ơ ngộ...
Mới vừa đây lá rụng đã trăm ngàn...

Trời đổ bóng tự khi lòng còn bé
Chưa bao giờ thấu hiểu tiếng bao dung
Người đâu muốn phận mình như con ghẻ
Sao nơi ai cứ chì chiết khôn cùng..

Trời đổ bóng, một mặt tường ngăn cách
Cơ hội nào cho những kẻ đến sau?
"Đừng chắt lưỡi em ơi đời quẫn bách
Cuối xuống nhìn mà tha thứ cho nhau"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro