65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm trở giấc vượt ra ngoài tâm tưởng
Gió từ đâu mải miết bủa vây mình
Từng tiếng động sắp xếp thành âm hưởng
Về một bài trống vắng tuổi điêu linh

Đêm trở giấc, chao ôi! đêm thân thuộc
Trăng thẹn thùng lòn từng chút qua tay
Như thế gian không còn gì bó buộc
Ta an nhiên khuấy động phút giây này.

Đêm trở giấc, cánh rừng xơ xác lá
Chim chuyền cành không giấu khỏi chơi vơi
Không thấy lửa cánh rừng nay như đã
Hóa tàn tro ảm đạm một phương trời

Có điều gì giấu lòng mình qua khỏi
Vệt thời gian sau đôi mắt ưu buồn
Ơ sao biết? Tình ơi nếu có hỏi,
Ta đã từng đem ngần ấy ra buôn

Tình đi trước có đôi lần lỡ cỡ
Nên thành ra có một chút dạn dày
Người theo sau vờ yêu nên bỡ ngỡ
Thành ra tình như gió thoảng mây bay

Uh ta gió một phương trời thăm thẳm
Rót vào lòng mây mấy bận hân hoan
À ta ngốc gió mây chừ một dặm
Nên ngây thơ cứ ngỡ phải trăm ngàn

Khờ ngốc ạ, tình đi qua mấy tuổi
Trăng mấy khi lưng lửng tự đọa đày
Có bao giờ theo tình đi một buổi
Mà như mình đang trẻ lại không hay?

Em giấu gì sau mắt buồn rười rượi
Để môi trần bật máu khóc vô thanh?
Đời quẫn bách em ơi đừng chắc lưỡi
Ta hóa đá đợi em cũng xin đành!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro