64

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời mấy bữa bất thình lình đứng gió
Hương sắc nào còn lởn vởn vây quanh?
Một điếu nửa trên tay chưa nỡ bỏ
Lá còn xanh đã vội vã xa cành..

Dù biết trước duyên đi là duyên đến
Chiều hoàng hôn vẫn tím đượm buồn si
Khóe mi cay thương con tim ngờ nghệch
Đang còn xuân lại chẳng được yêu vì..

Tình đi trước ất ơ không dám nói
Nên con nhện thừa cơ hội giăng tơ
Đêm trở giấc chạnh lòng không dám hỏi
Tình đi qua có ngoảnh lại bao giờ..

Tình đi trước thành ra tình đã mệt
Bụi phủ đầy lưu bút chẳng sang trang
Vài ký ức chưa một lần tì vết
Khiến tình giờ như thế kỷ..mênh mang!

Con én lượn thương mùa Xuân biết mấy
Én đang thì, Xuân nỡ bước đi đâu?
Lần gãy cánh én buồn đau đến vậy
Xuân lại vui như thể mới ban đầu..

Có dòng lệ âm thầm nơi khóe mắt
Xuân mệt nhoài, kề cận mấy ai hay?
Xuân đang vui..có gì vui? Trước mặt,
Ngày hôm nay..ngày mai nữa..mai này!

Ta lữ khách biết gì đâu dám nói
Chỉ thấy người đang thăm thẳm chơi vơi
Khờ ngốc ạ! Tháng ngày qua có mỏi
Ta cõng người qua mấy tuổi rong chơi

...
(Xin gởi gió nồng nàn giờ phút cuối
Cho mây trôi tươi thắm đến tận cùng
Đừng như ta một cánh diều rong ruổi
Lạc mất mình theo những thứ mông lung)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro