69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em ngồi đó chơ vơ hoài chẳng hiểu
Gió từ đâu mải miết bủa vây mình
Ngày trở về nghe nốt trầm đơn điệu
Thống thiết hoài một điệp khúc điêu linh

Từ trống vắng em gom về một khoảng
Bình yên nay chỉ có mỗi ngần này
Đêm nức nở tìm không ra tiếng gọi
Em kiệt cùng như chết chẳng ai hay..

Đường phía trước về đâu để trở lại?
Dốc tình nhân sao cứ mãi ngoằn ngoèo
Đêm hớt hải sầu kêu em man dại
Gieo cực hình lên đôi mắt trong veo..

Góc phố xưa từng quen giờ xa lạ
Ký ức nay chiu chắt chẳng được gì
Có muốn quên? Bấm lòng em vâng dạ
Rồi được gì? Đêm đẫm lệ trên mi?!

Tại Đông giá nên Thu buồn đến vậy
Hay đê mê Thu chẳng hiểu nổi mình
Ôi chiếc lá hai màu xưa lộng lẫy
Nay chẳng còn đến một giọt lung linh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro