74

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vội nép sau tấm mành loang vệt lửa
Em bần thần không rõ một hình dung
Trên lấp lửng dưới không màng điểm tựa
Ô hay kia, có phải gã điên khùng?!

Còn gì nữa, một niềm hoang dưới dạ
Em cau mày cố nén chẳng lộ ra
Trời gió trở thúc giục người hối hả
Em hồng nhan không cưỡng được, thế là..

Trong lặng lẽ chồi non đà trỗi dậy
Em hân hoan không tả nỗi một lời
Trong đau thương tình yêu như đòn bẩy
Em được lần thoát ra khỏi chơi vơi

Nào đâu biết đằng sau niềm hoang lạc
Là gió mưa đan xiết mỗi ban chiều
Cứ ngỡ rằng không còn gì mất mác
Đêm trờ mình mắt mòn mỏi đăm chiêu

À ơi ai đợi ai mòn con nước
Giông bão qua rêu đá cũng chẳng còn
Ai hỡi ơi, tưởng đây, rồi..trở ngược
Con ghẹm ngồi thương nhớ chiếc càng son

Có mấy khi bồn bồn day vào mắt
Để em được lần vướng lệ trên mi
Chiếc lá rơi cuối mùa hai gương mặt
Tức tửi theo chiều gió.. chẳng hiểu gì

Bồn bồn ơi, mấy mùa qua rụng trắng
Như báo trước mai này sẽ ly tang
Bồn bồn ơi một ngày mưa đằng đẳng
Lá thu rơi có phài đã trăm ngàn?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro