73

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đứng gió về đêm không khép cửa
Tiếng dế nay đã quá đỗi nhọc nhằn
Đông sang chưa? Sao lòng đà bén lửa
Nghe rộn ràng giữa bốn bể sương giăng

Ngày đứng gió đêm tuông sầu khắc khoải
Ngẫm nghĩ đời chỉ thấy mỗi mông lung
Lá đong đưa mấy mùa thu hoang hoải
Bất lực mong mình là kẻ cuối cùng

Ngày đứng gió mới đây dường như đã
Đọa đày kẻ cơ hàn sáu mươi năm
Lê gót mộc giữa biển người hối hả
Vẫn không ra được một chỗ ta nằm!

Ngày đứng gió không trăng không hương sắc
Chỉ thêm buồn vào kẻ vốn chơi vơi
Ngày đứng gió khóc người hai gương mặt
Nơi thanh âm đáp lại chẳng một lời..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro