Đỗ Mục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đỗ Mục (803 - 853) tự Mục Chi , hiệu Phàn Xuyên , người Vạn Niên quận Kinh Triệu (nay là Trường An tỉnh Thiểm Tây).

1.Bạc Tần Hoài

Yên lung hàn thủy nguyệt lung sa,

Dạ bạc Tần Hoài* cận tửu gia.

Thương nữ bất tri vong quốc hận,

Cách giang do xướng " Hậu đình hoa"*.

*Tần Hoài : Tên con sông từ tỉnh Giang Tô chảy lên phía Bắc vào sông Trường Giang.

* Hậu đình hoa: Tên khúc hát làm trong buổi tiệc của vua Trần hậu chủ Trần Thúc Bảo và Trương Quý phi thời Nam Bắc triều trong đó có câu:

Yểu cơ kiêm tự hoa hàm lộ,

Ngọc thụ lưu quang chiếu hậu đình.

(Mặt người đẹp như hoa ngậm sương,

Cây ngọc chiếu sáng cả sân sau.)

Đỗ bến Tần Hoài

Nước lồng khói tỏa , cát trăng pha,

Thuyền đỗ sông Hoài cạnh tửu gia.

Con hát biết chi hờn mất nước,

Cách sông còn hát Hậu Đình Hoa.

2.Đề Ô giang đình

Thắng bại binh gia sự bất kỳ

Bao tu nhẫn sỉ thị nam nhi

Giang Đông tử đệ đa tài tuấn

Quyển thổ trùng lai vị khả tri.

Đề đình sông Ô

Thua được nhà binh chuyện bất kỳ

Nén lòng hổ nhục mới nam nhi

Giang Đông nhân sĩ nhiều người giỏi

Cuốn đất lui về cũng có khi ...

3.Quy gia

Trĩ tử khiên y vấn

Quy gia hà thái trì ?

Cộng thùy tranh tuế nguyệt

Doanh đắc mấn như ti ?

Về nhà

Trẻ nhỏ nắm áo hỏi

Sao về quá muộn thôi ?

Cùng ai tranh năm tháng ?

Tóc bạc quá tơ rồi !

4.Tảo nhạn

Kim Hà thu bán lỗ huyền khai,

Vân ngoại kinh phi tứ tán ai.

Tiên chưởng nguyệt minh cô ảnh quá,

Trường Môn đăng ám sổ thanh lai.

Tu tri hồ kỵ phân phân tại,

Khởi trục xuân phong nhất nhất hồi.

Mạc yếm Tiêu Tương thiểu nhân xứ,

Thủy đa cô mễ ngạn môi đài.

Nhạn sớm

Thu tới Kim Hà cung ngắm giương

Ngoài mây nhạn hãi ,trốn muôn phương

Tay tiên trăng rọi hình cô quạnh

Đèn ám Trường Môn tiếng đoạn trường

Lố nhố ngựa Hồ còn trơ đấy

Xuân sang liệu đã được hồi hương

Tiêu Tương chớ ngại người thưa vắng

Hồ mễ , môi đài khắp bến sông.

5.Thán hoa

Tự thị tầm xuân khứ hiệu trì,

Bất tu trù trướng oan phương thì.

Cuồng phong lạc tận thâm hồng sắc,

Lục diệp thành âm tưởng mãn chi.

Than tiếc cho hoa 

Dạo ấy tìm hương đã muộn màng,

Nên mùa hoa ngát chẳng oán than.

Gió lộng bao sắc hồng rơi rụng,

Cành trĩu quả non lá xanh lam.

Về bài thơ này , sách "Thái bình quảng ký" có ghi một câu chuyện như sau: Có một lần Đỗ Mục đi chơi ở Hồ Châu , gặp một cô bé rất xinh đẹp nhưng mới hơn mười tuổi. Đỗ bèn hẹn với mẹ cô bé rằng :"Đợi tôi mười năm, nếu tôi không về được thì hẵng gả cô bé". Mười bốn năm sau , Đỗ Mục mới về làm thứ sử Hồ Châu ,cô bé đính ước ngày trước đã lấy chồng được ba năm, sinh hai con. Đỗ Mục  than tiếc và làm bài thơ này. Câu chuyện trên vị tất đã có thật, nhưng bài thơ quả là mượn hoa để ví với người, là một giai tác thở than cho tình yêu không được toại nguyện.

6.Thanh minh

Thanh minh thời tiết vũ phân phân,

Lộ thượng hành nhân dục đoạn hồn.

Tá vấn tửu gia hà xứ hữu?

Mục đồng dao chỉ Hạnh Hoa thôn

Tiết Thanh minh

Thanh minh lất phất mưa từng cơn

Lữ khách buồn tênh nát cả hồn

Ướm hỏi nơi đâu có quán rượu

Mục đồng chỉ đến Hạnh Hoa thôn.

7.Xích Bích hoài cổ

Chiết kích trầm sa chiết vị tiêu,

Tự tương ma tẩy nhận tiền triều.

Đông phong bất dữ Chu Lang tiện,

Đồng Tước xuân thảm tỏa nhị Kiều*.

*Nhị Kiều:Tức Đại Kiều , vợ của Tôn Sách , và Tiểu Kiều , vợ của Chu Du.Khổng Minh khích Chu Du đánh Tào Tháo, có nói :"Tào Tháo thường nói xây đài Đổng Tước để khi chiếm được Đông Ngô, sẽ bắt Đại Kiều và Tiểu Kiều về đây ở để mua vui lúc tuổi già". Nền đài Đổng Tước xưa nay còn ở huyện Lâm Chương ,tỉnh Hà Nam.

Xích Bích hoài cổ

Dưới cát gươm chìm , sắt chửa tiêu

Giũa mài nhận biết việc tiền triều

Gió đông nếu chẳng vì Công Cẩn

Đổng Tước đêm xuân khóa nhị Kiều!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro