Đỗ Phủ(P1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đỗ Phủ (712- 770) tự Tử Mĩ, hiệu Thảo Đường , người đời sau gọi là Đỗ Thiếu Lăng ,Đỗ Lăng Tẩu , Đỗ Công Bộ hay Lão Đỗ để phân biệt với Tiểu Đỗ là Đỗ Mục . Ông sinh ra và lớn lên trong một gia đình quan lại lâu đời ở huyện Củng, nay thuộc tỉnh Hà Nam.

1.Ai giang đầu

Thiếu Lăng dã lão* thôn thanh khốc,

Xuân nhật tiềm hành Khúc giang* khúc.

Giang đầu cung điện tỏa thiên môn,

Tế liễu tân bồ vị thủy lục ?

Ức tích nghê tuyên há nam uyển,

Uyển trung vạn vật sinh nhan sắc.

Chiêu Dương* điện lý đệ nhất nhân,

Đông liễn tùy quân tại quân trắc.

Liễn tiền tài nhân đới cung tiễn,

Bạch mã tước nghiệt hoàng kim lặc .

Phiên thân hướng thiên ngưỡng xạ vân ,

Nhất tiếu chính trụy song phi dực.

Minh mâu hạo xỉ hà kim tại?

Huyết ô du hồn quy bất đắc.

Thanh Vị đông lưu , Kiếm Các thâm,

Khứ trú bỉ thử * vô tiêu tức.

Nhân sinh hữu tình lệ triêm ức,

Giang thủy giang hoa khởi chung cực.

Hoàng hôn Hồ kỵ trần mãn thanh,

Dục vãng thành nam vọng thành bắc.

*Thiếu Lăng dã lão :tức Đỗ Phủ

*Khúc giang :Sông Khúc ở phía đông Trường An

*Chiêu Dương : Triệu Phi Yến, phi tử bậc nhất trong cung Chiêu Dương nhà Hán,ở đây chỉ Dương Quý phi.

*Khứ trú bỉ thử: Kẻ đi người ở , ý chỉ Dương Quý phi thắt cổ chết ở Mã Ngôi, còn Đường Minh Hoàng chạy vào đất Thục.

Thương đầu sông

Ông già Thiếu Lăng nuốt tiếng khóc,

Ngày xuân lẻn bước khúc sông Khúc.

Đầu sông cung điện khóa ngàn then,

Bồ liễu vì ai mơn mởn lục?

Nhớ xưa cầu mống xuống vườn nam,

Trong vườn muôn vật bừng tươi sắc.

Con người bậc nhất điện Chiêu Dương,

Chung xe với vua, theo hầu sát.

Trước xe , cung nữ xách cung tên,

Ngựa trắng , hàm vàng nhai cắn chặt.

Nghiêng mình nhìn trời ngửa bắn mây,

Một tiếng cười lên đôi cánh rớt.

Mắt người răng nõn giờ ở đâu?

Máu ố hồn tan về chẳng được.

Sông Vị xuôi dòng, núi Kiếm sâu,

Mất còn đôi ngả không tin tức.

Người sinh có tình lệ thấm ngực,

Bến nước ngàn hoa sầu chẳng dứt.

Ngày tối ngựa Hồ cuốn bụi tung,

Muốn về nam lại nhìn sang bắc.

2.Bạc mộ

Giang thủy trường lưu địa

Sơn vân bạc mộ thì

Hàn hoa ẩn loạn thảo

Túc điểu trạch lâm chi

Cựu quốc kiến hà nhật?

Cao thu tâm khổ bi!

Nhân sinh bất tái hảo

Mấn phát tự thành ty

Chiều hôm bên bến sông

Nơi nước sông tuôn đổ

Chiều mây núi nhuộm màu

Hoa vàng xen cỏ rối

Chim tới chọn cành sâu

Nước cũ bao giờ thấy?

Thu cao tấc dạ sầu!

Dịp may đời họa hiếm

Mấy chốc bạc phơ đầu

3.Các dạ

Tuế mộ âm dương thôi đoản cảnh,

Thiên nhai sương tuyết tế hàn tiêu.

Ngũ canh cổ giác thanh bi tráng,

Tam hiệp tinh hà ảnh động diêu.

Dã khốc kỷ gia văn chiến phạt,

Di ca sổ xứ khởi ngư tiều.

Ngọa long dược mã chung hoàng thổ,

Nhân sự âm thư mạn tịch liêu.

Đêm tối trên gác

Năm tàn, ngày ngắn ruổi qua nhanh

Đêm lạnh ,chân trời tuyết ráo quanh

Năm canh tiếng trống dồn bi tráng

Ba Thác ,ngàn sao động đáy doành

Chết trận nghìn nhà òa tiếng khóc

Quăng trài mấy khúc trỗi ca thanh

Ngọa long ,Dược Mã rồi ra đất

Tin tức gần đây cũng vắng tanh

4.Đắc xá đệ tiêu tức kỳ 3

Loạn hậu thùy quy đắc,

Tha hương thắng cố hương.

Trực vi tâm ách khổ,

Cửu niệm dữ tồn vong.

Nhữ thư do tại bích,

Nhữ thiếp dĩ từ phòng.

Cựu khuyển tri sầu hận,

Thùy đầu bạng ngã sàng.

Được tin em kỳ 3

Sau loạn ai về đặng ?

Tha hương hơn cô shuonwg

Vì thế lòng đau xót

Từng mong cùng mất còn

Thư em còn ở vách

Vợ em đã sang ngang

Biết ta buồn giận đó

Chó rũ đầu bên giường

5.Đăng cao

Phong cấp, thiên cao, viên khiếu ai,

Chử thanh, sa bạch, điểu phi hồi.

Vô biên lạc mộc tiêu tiêu há,

Bất tận Trường Giang cổn cổn lai.

Vạn lý bi thu thường tác khách,

Bách niên đa bệnh độc đăng đài.

Gian nan khổ hận phồn sương mấn,

Lạo đảo tân đình trọc tửu bôi.

Đăng cao

Gió mạnh, trời cao, vượn hú dài,

Bến trong ,cát trắng ,lượn chim giời.

Mênh mông lá rụng rào rào đổ,

Hun hút sông dài cuộn cuộn trôi.

Muôn dặm buồn thu thường lẻ khách,

Một thân gìa bệnh bước lên đài.

Gian nan khổ hận đầu phau bạc,

Ma bệnh theo hành rượu tạm ngơi.

6.Đăng Nhạc Dương lâu

Tích văn Động Đình thủy,

Kim thướng Nhạc Dương lâu.

Ngô Sở* đông nam sách,

Càn khôn nhật dạ phù.

Thân bằng vô nhất tự,

Lão bệnh hữu cô chu.

Nhung mã quan san bắc*,

Bằng hiên thế tứ lưu.

*Ngô Sở : Nay là địa phận các tỉnh Giang Tô, Chiết Giang ,An Huy, Giang Tây , Hồ Bắc và Hồ Nam.

*Nhung mã quan san bắc: Chỉ việc Thổ Phồn xâm lược nhà Đường năm 768. Quách Tử Nghi ;hải đóng 5 vạn quân ở Phụng Thiên để phòng thủ.gg

Lên lầu Nhạc Dương

Mấy cảnh Tiêu Tương vẫn tiếng đồn

Lầu đây hồ đấy trải bao còn

Chia ra Ngô Sở chiều ngang dọc

Chốt lại càn khôn thỏa nước non

Một chữ thân bằng tin nhạn vắng

Nghìn trùng quan tái chiếc thuyền con

Xa xa cõi Bắc lầm phong hỏa

Thăm thẳm Trường An mắt đã mòn

7.Khúc giang đối tửu

Uyển ngoại giang đầu tọa bất quy,

Thủy tinh cung điện chuyển phi vi.

Đào hoa tế trục lê hoa lạc,

Hoàng điểu thì kiêm bạch điểu phi.

Túng ẩm cửu phan nhân cộng lạc,

Lãn triểu tương dữ thế tương vi.

Lại tình cảnh giác Thương Châu* viễn,

Lão đại đồ thương vị phất y.

*Thương Châu: Nơi những người ẩn sĩ ở.

Trước rượu trên sông Khúc

Vườn ngự bên sông mải ngồi đây,

Nước vòng cung điện bóng lung lay.

Hoa đào cùng mận nhẹ nhàng rụng.

Chim trắng với vàng  nhởn nhơ bay.

Rượu cứ say xưa, xa bạn cả,

Chầu thường trễ nãi, ngược đời thay.

Vướng quan , quy ẩn còn xa lắc,

Áo còn chưa giũ, đầu bạc phau.

8.Khúc giang kỳ 2.

Triều hồi nhật nhật điển xuân y,

Mỗi nhật giang đầu tận túy quy.

Tửu trái tầm thường hành xứ hữu,

Nhân sinh thất thập cổ lai y.

Xuyên hoa giáp điệp thâm thâm hiện,

Điểm thủy thanh đình khoản phi.

Truyền ngữ phong quang cộng lưu chuyển,

Tạm thời tương thưởng mạc tương vy.

Sông Khúc kỳ 2

Áo chầu tan buổi cởi cầm tay,

Hằng bữa đầu sông về khướt say.

Nợ rượu tầm thường đâu chẳng có,

Người đời bảy chục mấy xưa nay.

Luồn hoa bươm bướm chen chen lượn,

Điểm nước chuồn chuồn thoáng thoáng bay.

Quang cảnh,  nhắn cho thường biến đổi,

Tạm vui xuân với kẻo e hoài.

9.Khả tích 

Hoa phi hữu để cấp,

Lão khứ nguyện xuân trì.

Khả tích hoan ngu địa,

Đô phi thiếu tráng thì.

Khoan tâm ưng thị tửu,

Khiển hứng mạc quá thi.

Thử ý Đào Tiềm giải,

Ngô sịnh hậu nhữ kỳ.

Tiếc thay

Hoa bay chi vội hỡi hoa 

Mong xuân chầm chậm cho già mấy thôi

Tiếc rằng những chỗ vui chơi

Thảy đều không phải của thời trẻ trung

Vậy nên mượn chén khuây lòng

Mua vui gợi hứng chi bằng thơ văn

Hiểu lòng chỉ có Đào quân

Tiếc thay ta lại muộn màng sinh sau 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro