Tướng Quân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giang sơn rộng lớn ngạo nghễ chống.
Hùng quân trăm vạn, thét gầm trời.
Giáp đồng giáo sắt, xây công trạng.
Đạp lên thi cốt, khói lửa bay.

Bao người ngưỡng vọng, bao người say,
Bao người bàn tán, bao người hay,
Tướng quân chinh chiến nơi sa trận,
Ngày đêm mong ngóng bến đò xưa.

----
Một chiếc hai chiếc rồi ba chiếc,
Thắt thành vòng hoa đem tặng người.
Thề ước trăng sao mãi sẽ đợi,
Nghéo tay tưởng thật, trẻ thơ ngây.

Đồng quê bát ngát lúa vàng ươm.
Hai thân ảnh nhỏ chạy lon ton.
Cười cười nói nói không toan tính.
Để lại dấu chân, đáy trời xanh.

----
"Nàng ơi, ta hỏi sao không đợi?
Tơ rối trăm vò đành lòng sao.
Nam chinh bắc chiến ta không ngại,
Chỉ sợ lá rụng bỏ lại cây."

Hỉ đường náo nhiệt, ai chết lặng.
Kèn thổi vui tai, kiệu tám người.
Thuyền đã rơi bến, nào còn nhớ.
Có kẻ đứng trông tâm rã rời.
----

Thân quân bụi bặm bốn bể nhà.
Nhưng tâm vẫn gửi chốn xa xăm.
Nam nhi đổ máu, đâu đổ lệ,
Lấy rượu đắng cay, tưởng cố nhân.

Ngày mai ai vẫn là sắt thép,
Tướng quân dưới một, trên vạn người.
Thôi đành vứt lại câu chúc phúc,
Để người về với ruộng đồng xanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro