1. Trọng sinh lại rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hinata giật mình tỉnh dậy trên chiếc giường đơn nhỏ cậu chàng đưa mắt nhìn xung quanh định thần một lúc mới nhận ra đây là căn phòng nhỏ của cậu ở quê nhà Miyagi nhưng điều kì lạ là nó lại rất đầy đủ đồ đạc. Vẫn còn quả bóng chuyền gắn bó với cậu từ lâu, vẫn còn chiếc áp phích người khổng lồ tí hon-thần tượng của cậu, càng kì lạ hơn nữa vẫn còn bộ đồ cao trung Karasuno treo trên móc nhỏ trong khi cậu đã rời nhà được ba năm kể từ khi sang Brazil và hoạt động trong đội tuyển Japan. Liếc nhìn tấm lịch đặt trên bàn học Hinata càng bàng hoàng hơn nữa ngày 11 tháng 12 năm 2017 thời gian mà cậu đang học năm nhất cao trung. Đang mải mê chạy theo dòng suy nghĩ thì tiếng gọi với lên từ lầu dưới đánh thức Hinata.

"Shoyo-chan, đến giờ đi học rồi dậy đi con yêu" Tiếng Bà Hina đánh thức cậu mỗi buổi sáng vang lên.

Hinata đáp một tiếng miễn cưỡng xong rồi bước xuống giường, rõ ràng là mình đã 22 tuổi là một thanh niên ba tốt và góp ích rất nhiều cho nước nhà đùng một phát lại bị gọi đi học cảm xúc của Hinata vừa bồi hồi vừa khó hiểu. Đưa bàn tay lên nhìn Hinata gật gù với suy nghĩ mình đã trọng sinh trở lại tuổi 15- thời điểm mà cậu mới chân ướt chân ráo tiếp xúc với bóng chuyền. Nhắc đến bóng chuyền Hinata lại ôm đầu chán nản rõ ràng là cậu đang ở thời điểm đỉnh cao nhất của bản thân ngủ một giấc dậy thấy mình bắt đầu lại từ đầu. Nhìn lại bản thân trong gương cậu miễn cưỡng nở nụ cười an ủi mình "Làm sao mà đối mặt với họ bây giờ, họ có nhận ra là mình khác với lúc trước không" Hinata lại nhăn mặt chết rồi vẫn chưa thoát khỏi cú sốc này sao bây giờ.

"Chào mẹ con đi" Hinata vừa gặm chiếc bánh bao vừa lững thững đạp xe xuống núi, bởi vì ngôi nhà trên núi và khá xa trường nên Hinata thường xuất phát khá sớm. Cậu chàng vẫn đang cố thuyết phục bản thân để mình có thể bình thường tiếp nhận mọi thứ nhất có thể. Mở chiếc điện thoại cũ Hinata theo kí ức cũ mò lại lịch trình của thân xác nhỏ này cậu tròn mắt nhìn "Thời điểm này không phải là cách giải mùa xuân hai tháng sao" đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác Hinata triệt để câm nín, cậu nhóc phó mặc lại cho cuộc đời thôi thì đến đâu thì đến.

Gần đến trường Hinata bắt gặp thân ảnh quen thuộc vóc dáng cao ráo thẳng tắp mái tóc ngắn vàng nhạt trên cổ lúc nào cũng đeo một chiếc tai nghe đang thả nhẹ bước chân đến trường.

"TSUKISHIMA"

Tiếng gọi vang trời của Hinata đã thành công cản bước chân đều đều của Tsukishima, có như không trên đầu anh xuất hiện hình ảnh giọt nước bất lực Tsukishima quay đầu lại nhìn người vừa cất tiếng gọi mình. Hinata thấy cậu đứng lại liền lon ton dắt xe chạy đến cả người đều mang theo một luồng hơi ấm nhanh tróng bao chùm lấy không khí lạnh lẽo xung quanh Tsukishima.

"Cậu không thể tiến gần rồi gọi tôi sao đầu tôm" Tsukishima cúi xuống phủi đi mấy giọt sương sớm đọng trên mái tóc Hinata nói rồi tiếp tục cất bước. Hinata dắt xe đi bên cạnh liền lầm bầm theo tiếng phàn nàn vừa nãy của Tsukishima " 'Cậu không thể tiền gần rồi gọi tôi sao' không thể cậu chính là kẻ điếc, hứ"Hai người không nói chuyện chung với nhau cả quãng đường ngắn mặc dù thế nhưng Tsukishima vẫn luôn dùng dư quang nhìn xem cậu thanh niên nhỏ đang vừa dắt xe vừa lẩm bẩm phàn nàn về mình. 

Hinata đem cất chiếc xe đạp của mình cùng Tsukishima sóng vai đến khu thể chất thì bắt gặp Kageyama từ cổng phụ bước vào như có thần giao cách cảm Kageyama cùng Hinata cùng nhau lao lên đua chạy đến phòng thay đồ bỏ lại Tsukishima đang bất lực nhìn theo bóng lưng nhỏ.

"Tsukki cậu đứng đó làm gì vậy?" Yamaguchi vừa bước vào từ cổng phụ thấy người bạn đứng đực ra đó liền tiến đến hỏi.

Tsukishima bước tiếp vẻ mặt trở lại xa cách như ngày thường "Không có gì" 

Yamaguchi nghiêng đầu nghi ngờ câu nói của cậu bạn nhưng cũng không hỏi nhiều cậu tăng nhanh bước chân đuổi kịp Tsukishima trong lòng háo hức muốn gặp mọi người. Trong lúc hai người kia từ từ bước đến thì Hinata và Kageyama đã chen nhau chạy đến gần phòng tập. Kageyama chân dài lợi thế nhanh chóng vượt lên trước Hinata khiến cậu chàng ngỡ ngàng ngay sau đó Hinata bật lên bám chặt lấy sau lưng Kageyama như cái cách cậu thường hay làm với Atsumu khi còn ở MBSY, cậu con trai cao hơn bất ngờ vì vật nặng bám lên lưng mình cậu bước thêm hai bước mới có thể đứng vững đang định mở miệng cằn nhằn vì cách làm ngu ngốc của trái quýt di động.

"Hì hì như này thì cậu sẽ chẳng thắng được nữa" Hinata nằm trên lưng Kageyama nở nụ cười. Kageyama im lặng quay đầu đi cậu xốc người nằm trên lưng vững vàng bước đi. Trong lúc hai người họ ầm ĩ dưới tầng thì mấy đàn anh năm ba và năm hai thay quần áo xong đứng trên tầng hai nhìn xuống và chứng kiến toàn bộ.

"Hai đứa nó nhiệt huyết quá ta" Sugawara ôm má dựa vào lan can nhìn xuống Hinata đang cầm hai nhúm tóc của Kageyama tạo thành hình hai cái sừng ác quỷ rồi khúc khích cười.

"Hôm nào mà không nghe tiếng hai đứa nó cãi nhau hôm đó chắc buồn lắm" Asahi vươn tay cột tóc.

"Cũng đúng" Daichi đi ra sau khép cửa phòng.

"SHOYO" 

Hinata trên lưng Kageyama nghe tiếng gọi nhảy xuống cậu vừa đáp đất thì bóng hình nhỏ nhanh như chớp lao đến.

"Noya-san"

Hinata nở nụ cười chào đàn anh thân thiết của mình, Nishinoya sau khi thấy nụ cười của cậu cả người như chìm vào ánh nắng ấm áp của màa xuân, thoả mãn rời đi Nishinoya vẫy tay với cậu còn nhắc cậu mau nhanh lên thay đồ xong anh sẽ giúp cậu tập đỡ bóng. Hinata cũng vui vẻ chấp nhận lời đề nghị của anh cậu lề mề bước vào phòng thay đồ. Kageyama và Yamaguchi đã thay đồ xong chuẩn bị rời đi trước khi đi Kageyama còn ném cho cậu một hộp sữa cam kêu lỡ tay mua nhiều. Hinata vui vẻ nhận lấy cậu chẳng nhận ra điều gì ngây ngây ngốc ngốc tin theo lời nói của mọi người chẳng có chút nghi ngờ.

Sau khi hai người kia rời phòng Hinata cũng chuẩn bị thay đồ cậu nhìn bộ đồng phục thể thao mới tinh của mình treo trên móc mà thấy nó hơi lạ. Tsukishima vừa cởi ra chiếc sweater oversize của mình thấy bên cạnh mình im lặng liền đưa mắt tới nhìn thấy Hinata miệng ngậm ống hút nhựa của hộp sữa cam yên lặng nhìn bộ đồ mới.

Hinata cứ mải mê nhìn bộ đồ không nhận ra người bên cạnh đang quan sát mình, hai chiếc răng cửa trắng bóc của cậu vô thức day day đầu ống hút nhựa chiếc lưỡi hông nhuận cũng đưa ra ôm vào nó. Tsukishima tiến đến đem vỏ sữa rỗng rút ra khỏi tay cậu.

"Có chuyện gì? Sao cậu còn chưa thay đồ?"

Hinata liếc nhìn Tsukishima xong lại nhìn bộ đồ của mình ngập ngưng chưa muốn nói. Tsukishima dựa người vào chiếc tủ bên cạnh ánh mắt vẫn chăm chú nhìn vào cậu như đang đợi câu trả lời.

Hinata biết ý liền nói "Bộ đồ này của tớ bị rộng"

Tsukishima mãi mới đưa mắt nhìn liếc qua bộ đồ rồi trở lại trên người Hinata đúng là so với cậu bộ đồ này rộng hơn tầm hai cỡ nhưng so với Tsukishima bộ đồ này nhỏ hơn tận hai cỡ. Nghĩ đến cảnh Hinata mặc bộ đồ rộng thùng thình Tsukishima khẽ nhếch mép mặc dù là rất nhỏ nhưng Hinata vẫn nhận ra hai má cậu phồng lên lầm bầm "Biết ngay nói ra thể nào cậu cũng cười tớ mà".

Hinata hậm hực thay đồ trước ánh mắt của Tsukishima. Yamaguchi mở cửa bước vào đập vào mắt anh là tấm lưng trần của Tsukishima, bình thường Tsukishima hay mặc đồ rộng với lại đang là mùa đông mọi người ai cũng mặc rất nhiều quần áo vậy nên khó mà thấy được vóc dáng của Tsukishima lại rất đẹp mắt. Anh đứng dựa khoanh tay dựa người vào tủ lưng đưa về phía Yamaguchi đường cơ lưng của Tsuki rất đẹp nó không thô kệch như những người tập Gym hay đẩy tạ nó mềm mại nhưng lại toát lên khí chất lạnh lùng, vòng eo cân đối không quá to hay gầy so với chiều cao m9 cộng với đôi chân dài miên man. Yamaguchi cắn khăn xuýt xoa trước vóc dáng của cậu bạn thân "Thảo nào vẫn có lắm gái theo trong khi cái mỏ cậu ấy hơi hỗn" nhưng không quên chính sự cậu cất tiếng gọi.

"Tsukishima, A Hinata đâu đàn anh bảo tớ đi kêu các cậu xuống mọi người đang đợi"

Nghe thấy tiếng gọi mình Hinata bị che lấp bởi vóc dáng to lớn của Tsukishima ngó đầu ra "Cậu hỏi tớ?" 

Hinata đang mặc áo bờ vai trắng nõn của cậu hở ra khỏi cánh tay của Tsukishima đáp lại lời của Yamaguchi. Yamaguchi nhìn bộ dạng của hai người thì trừng mắt nhìn về phía Tsukishima.

"Hai người đang làm gì đấy hả?"

Tsukishima khẽ liếc mắt lại anh quay người tiếp tục công việc thay quần áo "Cậu đoán xem đang làm gì"

Yamaguchi cạn lời với câu trả lời thiếu đánh của Tsukishima. Hinata thay đồ xong thấy Yamaguchi cùng với Tsukishima liếc mắt qua lại nên không làm phiền rời đi trước đến khi cậu đi được một lúc hai người kia mới bắt đầu đi xuống.

"Tưởng cậu không thích?"

Tsukishima vươn tay hoàn hảo ném vỏ sữa rỗng vào thùng rác miệng nhàn nhạt đáp trả "Tớ có không thích ai à?"

Yamaguchi nhìn theo đường vòng cung vỏ sữa bay thầm nghĩ "Thế thì cậu thích uống sữa từ bao giờ?".















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro