Bỗng thấy sợ mùa đông nơi đất khách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bỗng thấy sợ mùa đông nơi đất khách
Những cơn mưa bất chợt khiến ta buồn
Thèm bếp lửa mỗi đêm xưa của Mẹ
Năm tháng nào khuất biệt cuối hoàng hôn..

Mùa đông này vẫn lạnh đầy phố lạ
Đôi chân ta đã đi vạn nẻo đường
Nghe hờn tủi dâng trào như biển cả
Muốn quay về xin quê Mẹ yêu thương..

Ta biệt xứ như chim di phiêu bạt
Những mùa hoa vừa thắm đó đã tàn
Trên môi người có còn vương câu hát..
À ơi..ơi..ru ta ngủ, ta ngoan..

(Mưa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro