THÁNG MƯỜI MỘT NGUYÊN LÀNH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tháng mười một có mưa
Những người đón đưa nhau cứ nép dạt vào hai bên đường anh ạ
Chẳng phải em vội vàng chi quá
Chỉ là trong mưa em giấu được nước mắt mình.

Tháng mười một bầu trời chẳng lung linh
Thường lặng thinh buồn, lặng thinh sắt se, lặng thinh khóc
Anh biết đấy, đất trời và lòng người nhiều khi là một
Cũng chợt bàng hoàng những lúc cô đơn.

Tháng mười một hay dỗi hay hờn
Nắng, gió, bão, mưa cứ vờn lòng người thắt thỏm
Tới một tiếng chim, một cánh hoa cũng giả đò làm đỏm
Bảo sao,
em chẳng giật mình vì thấy nhớ những ngày xanh.

Tháng mười một có anh
Có chàng trai ngọt lành của thời tuổi trẻ
Ai cũng dành riêng mình một bóng hình để thương lặng lẽ
Để dặn mình mạnh mẽ bước qua
Cả những đắng cay, chua chát cuộc đời.

Tháng mười một buông lơi
Như ngày xưa em rời xa anh để lòng mình nguôi ngoai bão tố
Em chắc trời làm mưa vì có điều buồn khổ
Khóc một lần rồi thôi.

Tháng mười một về rồi
Ta mỉm cười nhìn nhau như tri kỷ
Qua cơn mộng mị
Anh lại ấm êm và em lại an lành.

Cảm ơn tháng mười một đã khai sanh
Tên anh, tình em và những lần hẹn hò không đầu không cuối
Tháng mười một gặp gỡ
tháng mười một chia ly
tháng mười một phân lối
Bảo tụi mình bước riêng để kỷ niệm nguyên lành.

Thơ Lê Hồng Mận

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro