Tâm Tư (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc đi không biết đường dài,
Đi rồi mới biết chẳng ai đợi chờ.
Đường dài cũng không phải dài
Một phần khờ dại, hai phần vì mơ

Ta ảo tưởng để đợi chờ
Ai ngờ một bước vạn lần là sai
Dại khờ không phải vì ai
Bản thân ngu ngốc, tai không mắt mù

Bước đi mà cứ từ từ
Là phúc hay hoạ, kim đâm giữa đường
Ta chỉ là người bình thường
Bao nhiêu hư cấu, không nhường cho ta.

Ta đi, giấc mơ ngã rẻ
Tình yêu là thứ bẻ ngã đời ta
Mơ màng với việc thứ tha
Chọn cách yêu lấy ta đi là vừa

_________________

Tâm tư vì ai mà thay đổi
Có thể thổi bay đi mất không?
Tôi vờ như không còn trông chờ nữa
Thứ mà chẳng chừa tôi một đường lui

Tôi lủi thủi, cô đơn, lẻ bóng
Mong ngóng một điều chẳng thể ngờ
Chờ đợi thứ gọi là hư vô
Cô đơn vẫn là mãi mãi

Là ai? Ai? Vì ai?
Tôi không còn là tôi nữa
Mất đi rồi có tìm lại được
Thanh xuân và cả tiếng cười

Tôi lười với việc yêu đương
Bướng bỉnh với thơ ca mà tôi thích
Chính vì thế mà tôi chối bỏ tất cả
Tâm tư này như cải đã héo khô

Cá bơi dưới nước có thích nước?
Chim bay trên trời, yêu trời không?
Tôi vẫn không hề biết được
Là bắt buộc hay là đam mê

Tôi thề, tôi chẳng chờ nữa
Vậy mà tôi lại thẫn thờ nhìn mưa
Mưa rơi lòng tôi nặng trĩu
Đôi mắt này phải chịu ủy khuất rồi

Trời tối, không phải vì mặt trăng
Vì trăng và trời thay đổi
Như tôi và bạn phải vậy thôi
Tôi yêu không phải vì thích
Bạn thích chẳng thể là yêu
Một mối quan hệ là yêu
Chưa hẳn là nên vợ nên chồng
Mà chính vì yêu mà đến
Quen nhau, gặp gỡ, là bạn thôi

Tình bạn sao không thể yêu
Tôi hoài nghi về mối tình này.
Gọi là thất tình thì không hẳn
Tôi buồn vì bạn không phải tôi.

____________________

Bình yên nhẹ nhàng như mây trôi
Gió dào dạt, mây đưa lối
Ngồi dưới gốc cây nhìn bầu trời u tối
Nghĩ đi nghĩ lại chừng đó thôi
Suy cho cùng, đường không thẳng lối
Tâm tư nhiều thì có được gì đâu?
Phải mau mau ngừng lại
Đừng làm hại trái tim mình
Yếu đuối chỉ vì tình dây dứt
Cắt đứt rồi là tĩnh cũ phôi pha
Ta gặp nhau nên duyên không phận
Chần chờ gì một thứ vô bổ
Để phát rồ phát bệnh phát điên
Vô duyên chính là không gặp gỡ
Đã gặp rồi thì đừng nỡ làm nhau đau
Một đoàn tàu vẫn chạy kịp chuyến
Chú chó nhỏ luyến tiếc một bãi phân
Đừng phân trần những thứ tình cảm
Đã hết rồi, cho nó chết luôn đi

Suy nghĩ chỉ khiến ta yếu lòng
Trong con tim đâu mềm yếu đến vậy
Thay vì khóc hãy mạnh mẽ lên đi
Để phân li không còn lưu luyến
Để chuyến đò biệt li
Vẫn là hi sinh trái tim
Để tương lai trọn vẹn

Con chim én vẫn bay
Đâu đây vẫn còn tiếng gọi
Ta khóc cho một mối tình
Yêu bạn là chống chọi với tâm hồn

Ai đã từng tồn tại
Câu chuyện đại diện cho tiếng lòng
Không mong ta có nhau
Chỉ tiếc ta đừng quên mau như vậy

Yêu
Biết yêu
Vì từng yêu
Hay đã học cách yêu

Thương
Không tình thân
Nhưng ta có tình người

Nở nụ cười vậy là biết cách yêu nhau


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro