Trong trắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nước có thể đục
Lửa có thể biến xanh
Nhưng yêu không được luyến tiếc
Và em không thể quên anh

Mây có thể đen
Mưa có thể không rớt
Nhưng sông không thể thiếu nước
Như em không thể thiếu anh

Màu trắng dễ biến đổi
Màu đen không thể phôi
Nhưng em chỉ thế thôi
Bồi hồi và nhung nhớ

Trái tim có điểm tựa
Điểm tựa là tình yêu
Trắng đen không quan trọng
Quan trọng là biết yêu

Anh cho tôi thứ tình yêu mà tôi không thấy
Anh cho tôi nồng cháy cả tâm hồn
Tôi yêu anh, ôn tồn và thắm thiết
Anh chẳng biết điều để yêu tôi

Anh yêu tôi như cái cách anh mơ
Không thể thấy
Không thể chạm lấy
Lại chẳng thể thành thật

Anh yêu tôi chỉ vì tôi mơ ước
Cầm tay tôi, sánh bước cùng bên nhau
Ôm lấy tôi, bầu trời không còn u tối
Bờ vai rộng, tôi mơ mộng anh yêu tôi

Yêu là trắng hay trong
Tôi đang nhớ hay đang mong
Một tình yêu vô vọng
Anh yêu tôi, có vỡ mộng không?

Chân thành là trong
Chưa đủ để thuần khiết
Trong lòng đều biết
Yêu là phải tiết kiệm cho bản thân

Tôi thích màu trắng
Thích anh vì anh là nắng
Nhưng khi hết yêu rồi
Anh có là màu trắng, cũng sẽ không thích nữa.

Người con trai thích đối phương thuần khiết
Thật ra thì thích cái gọi là trinh tiết phải ko?
Người con trai không thích con gái
Chính vì họ biết cái sự thật của con trai.

Anh khác người con trai đó không?
Anh có trong trắng thuần khiết vậy không?
Hay vẫn trông chờ về tình yêu ấy
Yêu là phải trong trắng như này?

Trong trái tim màu đỏ
Lại có tình yêu màu trắng
Trong con mắt của họ
Chỉ có trinh tiết là thuần khiết nhất thôi.

Rõ yêu là phải cho đi
Nhưng đừng mù quáng làm điều phi lý
Rõ đau mà vẫn cho đi
Là ngu ngốc hứng chịu bị phỉ báng
Rõ ràng là yêu không thể cưới
Vậy đừng để sự trong trắng mất đi
Cho rồi không thể lấy lại
Mất rồi chỉ có cái gọi là bi thương!!!

Nếu không còn trong trắng
Hi vọng bản thân may mắn gặp người sau
Họ đối xử tốt và biết bao dung lầm lỗi
Biết những thứ thuần khiết thực sự
Trong trắng chưa chắc là tình yêu
Tình yêu mới là thứ trong trắng

Trần đời được mấy điều sạch
Nhất bạch, nhì xám, tam chàm, tứ hắc
Như hoa, như bụi, như tro, như bần
Yêu hận chỉ vì trần tục khô khan
Nếu gặp đất tốt, hoa sẽ đẹp
Nở không đúng lúc chính là hoa vô sắc
Vì chẳng ai nhìn thấy hoa
Nhưng hoa chẳng vì người mà nở
Mà vì gặp gỡ ban mai
Bởi vậy người con gái
Hãy vì mình mà trong trắng
Vì ánh nắng luôn ở đó
Chờ đợi hạnh phúc ghé qua

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro