Tâm Tư (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Vì viết rời rạc nên chẳng biết phải đặt tên như nào, chừng nào có cảm hứng thì sẽ viết phần khác với cái tên độc đáo hơn)
___________________________

Hoài niệm là cơn đau
Chẳng ai thấu, chẳng ai thích
Cứ một lần lục tìm kí ức
Lại không thể nào thoát khỏi bi thương

Thường đọc sách sẽ thấy vui
Chủ yếu giết thời gian để chôn vùi vài thứ
Ôm khư khư nỗi đau
Là tự mình đa tình, tự mình giết mình
Cho nên hãy sống tử tế
Thay thế cơn đau bằng niềm vui
Thay cả linh hồn bằng hoài bão
Thế thì sẽ đáng sống hơn rồi

Sống chỉ vì mình thôi
Vì ai rồi cũng sẽ già
Tranh giành hơn thua một thứ
Không thể vô tư, đơn giản hơn sao?

Sống vì người mình yêu
Có thể không được đền đáp
Hoặc có thể họ cũng yêu mình
Chỉ là không cao bằng tháp
Chẳng thể treo như cáp quang
Nhưng ta cho đời những gì, đời cho ta cái đó.
Thay vì đòi nhận, chi bằng hãy cho đi

Ta sống tới năm bao nhiêu tuổi?
Mấy lần mười năm như thế
Tới một lúc ta thấy ta tồi tệ
U mê một thứ không buông
Cầm tù đôi mắt và trái tim
Bỏ lỡ những điều tươi đẹp khác
__________
Bỏ lỡ chính là bỏ lỡ
Vì sao cứ bỡ ngỡ và bỏ lỡ tiếp?
Cớ sao cứ ngây dại khù khờ
Người điên còn biết mơ ước của họ
Cơ hội của mình thì lại ko biết nắm bắt
Mắt cận chứ có mù đâu
Mà bản thân thầu luôn nỗi bất hạnh của thế giới.
___________________________

Điều tồi tệ nhất rồi sẽ xảy ra
Ta phải đối mặt, chấp nhận và mỉm cười
Dù lười phải đấu tranh, nhưng để được hạnh phúc phải giành lấy
Bắt mấy ngôi sao là điều phi lý
Nhưng ta có thể nhìn thấy chúng toả sáng
Chính là không thể cũng có thể

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro