Thiên Nhiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngắm bình minh vào mỗi buổi sáng
Áng mây trời ngã màu vàng kim
Ta tìm kiếm một thứ tươi mới
Giữa bầu trời, gió mây vĩnh cửu
Phải chăng có tình có chông gai
Mới có khoảnh khắc này mãi mãi

Mây trên trời tự do tự tại
Tình ngây dại, chẳng dám yêu ai
Hứa lời thề có qua có lại
Vài ba bữa gió bỏ mây theo ai?

Cơn thịnh nộ long trời lỡ đất
Ta cật lật tìm kiếm tình mất đi
Sống trên đời chẳng có gì hoàn mỹ
Vì ta thề, sống chết vì mỗi ta

Hoàng hôn buông xuống nhẹ nhàng
Mặt trời thơ thẫn hoá nàng thơ
Bỡ ngỡ buông màn cho trăng thắp
Ánh sao nhộn nhịp khắp phương trời

Hoàng hôn ôn tồn và tình ái
Mây cam tham lam nuốt mặt trời
Dần dần cam biến màu hiu hắt
Màn đêm cô quạnh chốn tâm tình

Hoàng hôn ôm vẻ buồn rầu
Mỹ miều trước cảnh chim én bay
Tình ca hát bản nhạc sầu
Bi thương nét đẹp của trời và trăng

Hoàng hôn thăng trầm tù đọng
Kí ức nhuộm màu của áng mây
Bầu trời phản quang đầy dưới biển
Lấp lánh ánh vàng cam mây trời

Mặt trời xa cách mặt trăng
Ngày ngày không thể chạm mặt
Trăng yêu chỉ phản chiếu ánh mặt trời
Trời yêu chỉ biết phát sáng cho mặt trăng
Trời đất dung hoà vì hai thứ
Vì thiên nhiên và con người
Còn con người ích kỉ, độc đoán
Hủy diệt bản tình ca của thiên hà

Mây với dáng vẻ của mình
Làm bầu trời trở nên rực rỡ
Gió mạnh mẽ đưa mây bay xa
Càng nhiều nơi có mây có gió
Lung lay đất trời đầy thương nhớ
Hoàng hà vì thế mà rung chuyển
Bỉ ngạn, hoa nở ngàn năm
Vì bầu trời mà trở nên đẹp đẽ

Thiên nhiên cho ta biết được mùa
Xuân hạ thu đông chẳng thua nhau
Đua đòi hoa hở rồi tàn úa
Ánh trăng nói hộ lòng xuân thì

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro