Từ ô dạ đề - Bạch Cư Dị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quạ hiền kêu đêm

Từ ô thất kỳ mẫu,
Á á thổ ai âm,
Hoạ dạ bất phi khứ,
Kinh niên thủ cố lâm.
Dạ dạ dạ bán đề,
Văn giả vi triêm khâm;
Thanh trung như cáo tố,
Vị tận phản bộ tâm.
Bách điểu khởi vô mẫu,
Nhĩ độc ai oán thâm?
Ưng thị mẫu từ trọng,
Sử nhĩ bi bất nhâm.
Tích hữu Ngô Khởi giả,
Mẫu một tang bất lâm,
Ta tai tư đồ bối,
Kỳ tâm bất như cầm!
Từ ô phục từ ô,
Điểu trung chi Tăng Sâm.

Dịch nghĩa

Quạ hiền lành mất mẹ,
Kêu quà quà ai oán.
Ngày đêm không bay đi đâu,
Cả năm vẫn ở rừng cũ.
Đêm nào cũng kêu vào lúc nửa đêm,
Người nghe vì nó mà lệ ướt vạt áo.
Trong tiếng kêu như than trách,
Chưa thoả lòng được mớm mồi lại cho mẹ,
Trăm loài chim há chẳng không có mẹ sao?
Mà chỉ có mình mi kêu quá sầu thảm?
Hẳn là mẹ mi rất yêu mi,
Làm mi đau buồn khôn xiết.
Xưa có người tên Ngô Khởi,
Mẹ chết không về chịu tang.
Chao ôi lũ đó,
Tấm lòng không bằng loài chim.
Quạ hiền lành, lại quạ hiền lành,
Là những Tăng Sâm trong loài chim.

Ngô Văn Phú dịch

  Con quạ hiền mất mẹ,
"Quạ quạ" kêu thiết tha.
Sớm tối, lỳ một chỗ,
Quanh năm trụ rừng già.
Nửa đêm kêu "quạ quạ",
Nghe mà nước mắt sa.
Kêu để mà tưởng nhớ,
Ơn bú mớm mẹ xưa.
Chim nào không có mẹ,
Riêng mày mãi xót xa.
Hẳn tình mẹ sâu nặng,
Quên làm sao nổi mà.
Chuyện cũ có Ngô Khởi,
Mẹ mất, không về nhà.
Buồn thay lũ người ấy,
So loài chim còn thua.
Quạ hiền! Quạ hiền thảo,
Ngang Tăng Sâm thuở xưa.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tho