Khổ nguyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bởi sinh mệnh này mong manh như cát bụi
Bay dật dờ chỉ chờ biến tan đi
Coi mình chả hơn con sâu cái kiến mà đem lòng bất mãn chán thế gian
Lao động vì nhân gian, dốc lòng vì nhân thế
Khác gì nô lệ mù mờ, có quơ tay cũng biết bao giờ mới tìm đường ra
Đam mê hay tự do đều là hứa hão gian trá
Biết tin là mê muội mà chối là điên cuồng
Ôi, sống làm sao được khi yếm thế chán chường
Mà say sưa ảo mộng để chết rẫy hết đường lui?

Vẫn phải là kìm nén ý nghĩ nhơ nhớp mà hoà nhập
Nếu đây là cơn mơ của ai đó,
Tôi mong sao người đừng tỉnh giấc,
Vì tôi vẫn đang lang thang, thấy em nhưng chưa thấy mình,
Ôi, cũng vì con người phải dựa dẫm vào nhau
Cho tôi được thấy em cười,
Để biết mắt tôi còn thấy được ánh sáng.
Cho tôi vòng ôm ấm áp,
Để biết tôi vẫn chưa biến tan,
Cho tôi nghe nhịp đập từng phút giây,
Để chắc rằng em không phải ảo giác.

Dù gì tôi vẫn sống, sống sao để phụng sự đam mê và có đam mê để tiếp tục sống,
Làm con sâu, tôi muốn làm con sâu bướm,
Làm kiến thợ, tôi sẽ xây lâu đài tôi ở,
Là hạt bụi, người cũng sẽ khóc vì tôi.

18/8/2022 ?

Note: Bài này không được tích cực, nên mình không được thích nó cho lắm, vì đoạn cuối chẳng khác nào "Tự nguyện" phiên bản tiêu cực vậy. Nhưng âu cũng đã vậy rồi, cũng hay là đã ghi lại giai đoạn yếm thế hằn học này của đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro