44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Không đúng, tên Râu Trắng tốt tính như vậy sao?" Một người đàn ông đến từ biển Nam chỉ vào màn hình không thể tưởng tượng nổi nói.

Râu Trắng không phải là một đại hải tặc nổi tiếng sao? Không tức giận với một  không ngừng ám sát hắn sao? Cũng chỉ là đánh bay mà thôi? Người đàn ông hoảng loạng, người có sức mạnh gặp chuyện này không phải đã sớm giết chết kẻ đó rồi sao?

Người bên ngoài lực nói, "Khẳng định là xem đúng rồi, Râu Tắng rõ ràng muốn chiêu mộ Ace; nếu là người khác ám sát hắn thì tên đó đã chết từ lâu rồi, đoán chừng là ném ra biển cho cá ăn."

Ách, người đàn ông dừng lại, hình như cũng có lý, sau khi theo dõi Ace ám sát Râu Trắng lâu như vậy thì quên mất ngay từ đầu là Râu Trắng muốn nhận Ace làm con trai.

Một bên có người chen vào nói, "Nhưng lâu như vậy Ace cũng không bỏ cuộc, đã ba tháng rồi, cậu ta vẫn muốn giết Râu Trắng, Râu Trắng lần này gặp xui xẻo rồi."

Cho dù khi bọn họ xem là phiên bản tăng tốc tốc, họ xũng chỉ xem các vụ ám sát gần một ngày, cũng là đủ lâu.

"Đừng quên sau này Ace là đội trưởng phiên đội hai của Râu Trắng. "Người khác nhẹ giọng nói, tuy rằng bọn họ chỉ là xem cho vui, chỉ xem náo nhiệt, dù sao thời gian cách bọn họ bây giờ quá lâu, nhưng cũng không thể xem qua liền quên đi.

Người nọ mới kịp phản ứng, "Đúng rồi, tôi quên mất" sau đó khoát tay, "Quên đi không quan trọng, ôi, còn tưởng rằng có thể nhìn thấy mấy tên hải tặc bị đánh bại chứ." Ngẫm lại người nọ còn có chút thất vọng.

Tuy rằng đây là các vụ ám sát đặc sắc thú vị, nhưng nhìn nhiều lần như vậy vẫn cảm thấy buồn chán, khi nào mới có thể kết thúc đây. 


[Một buổi tối khác, tiếng ồn ào của bữa tiệc vang lên từ con tàu, và Ace đang co mình ở một góc cách xa bữa tiệc, tựa vào đầu gối.

Đột nhiên, có tiếng bước chân truyền đến, người tới đem một bát súp nóng đặt ở bên cạnh Ace rồi rời đi.

Ace nghe tiếng động liền ngẩng đầu, nhìn bát súp rồi lại nhìn về phía bóng lưng rời đi của Marco, bối rối hỏi: "Tại sao các anh lại gọi ông ấy là Bố già?"

Marco không nghĩ tới cậu sẽ hỏi câu này, dừng một lúc mới đáp: "Bởi vì ông ấy gọi chúng tôi là con trai, chúng tôi đều là người bị thế giới này ghét bỏ, chỉ một câu nói đó thôi đã làm cho chúng tôi cảm thấy rất hạnh phúc, thật sự vui vẻ." Nói xong, Marco vui vẻ nở nụ cười.

Ace sửng sốt, chật vật vùi đầu vào giữa hai tay, che khuất mặt mày đau khổ của cậu, âm thanh từng nghe được giống như cái gai bén nhọn đâm vào trái tim vốn đã tàn tạ của cậu.

"Nếu như thật sự tồn tại, nhất định phải bị chém đầu!"

"Hãy để những người có ác cảm với hắn dùng kim đâm chết đứa trẻ đó thì sao? ha ha ha ha."

"Không, vẫn là thiêu sống tốt hơn, sẽ thật tuyệt nếu đứa trẻ đó trước khi chết trở thành trò cười cho cả thế giới."

"Ha ha ha ha ha, mọi người nhất định sẽ nói, nhìn bộ dạng ngu ngốc của nó kìa!"

"Để nó thấy bản thân nó sinh ra là một thứ rác rưỡi và xin lỗi mọi người, ha ha ha ha."

Tiếng cười kiêu ngạo lại chói tai vang vọng bên tai, Ace chìm nghỉm trong bóng tối ảm dảmd nhìn tất cả, nắm tay nắm chặt không ngừng run rẩy, cậu hung tợn giơ ống nước lên xông về phía người trước mặt.

Một trận gió biển thổi qua, Ace toàn thân bị thương ngồi ở bên bờ, ánh mắt nhìn chằm chằm biển cả vô biên nói: "Ông già.

"Hả? " Garp trả lời.

"Việc tôi được sinh ra có thật sự tốt không?"

"Chà, chừng nào cháu còn sống thì nhất định cháu sẽ biết."

Quá khứ không ngừng vang vọng bên tai, Ace không biết nên phản ứng thế nào với lời nói của Marco, cậu không phải cũng là người bị thế giới ghét bỏ sao.

Marco đi tới trước mặt Ace ngồi xổm xuống, "Cậu nhóc, cậu cuối cùng đã được tha mạng, cậu còn tính tiếp tục làm chuyện này sao? Đã đến lúc nghỉ ngơi rồi. Bây giờ cậu không thể lấy được thủ cấp của Bố già, cậu sẽ rời khỏi con tàu này bắt đầu lại từ đầu hay là ở lại nơi này và mang biểu tượng Râu Trắng?"]


Sự xuất hiện của Marco làm cho tất cả mọi người băng hải tặc Râu Trắng nở nụ cười.

"Không ngờ đó lại là cậu. "Vista trêu ghẹo nói.

Bọn họ vừa mới ở trong đầu đem tất cả mọi người lướt qua một lần, đang suy nghĩ rốt cuộc là ai khiến Ace gia nhập, chỉ là không nghĩ tới lại là Marco, dù sao bây giờ Marco trong mắt bọn họ vẫn là em trai thích cười thích nháo.

Thật sự không ngờ tới, em trai lại đi lừa em trai, làm tốt lắm!

Marco tự hào vì anh chính là lí do Ace ở lại.

Làm chị cả, Wydibe ngoài vui vẻ còn có chút phiền muộn, vui vẻ chính là Marco khiến Ace gia nhập, phiền muộn cũng là cô cảm giác được Marco làm em trai thật sự đã trưởng thành, đã có thể nói ra những lời đó, thật không dễ dàng.

Nếu Marco có thể biết Wydibe đang nghĩ gì, anh có thể sẽ sững sờ. Nếu qua hơn hai mươi năm mà anh không trưởng thành mới là kì lạ!

Đối với câu trả lời của Marco trên màn hình bọn họ cũng không có chút kinh ngạc, bọn họ đại đa số tình huống là giống như nhau, đều bị thế giới ghét bỏ, khát vọng gia đình từ Bố già đã đưa bọn họ lại với nhau.

Tuy nhiên, Ace đang có tâm trạng rất không ổn khi hỏi câu hỏi này. Họ lo lắng nhìn về phía màn hình.

Sau đó, bọn họ liền thấy được hình ảnh khiến bọn họ vô cùng phẫn nộ.

Tiếng cười điên cuồng, nhục mạ tàn sát bừa bãi cùng với ác ý ngập trời đối với một đứa trẻ.

Marco vụt một cái đứng lên, tức giận chỉ vào đám người phía trên nói: "Những tên khốn kiếp kia..."

Không cách nào ức chế phẫn nộ, khiến ngọn lữa bất tử của Marco bùng lên, hận không thể ngay lập tức vọt vào màn hình xé nát miệng của những người kia.

Mọi người cũng rất tức giận, các thành viên băng hải tặc Râu Trắng sẽ không bao giờ cho phép người khác ức hiếp gia đình của mình.

Đúng lúc này, mặt biển rung chuyển, mặt biển vốn yên tĩnh đột nhiên nhấc lên gợn sóng, khiến cho Moby rung chuyển.

Mọi người nhìn về phía Newgate ở giữa và bầu rượu vỡ nát trong tay hắn, Bố già nổi giận.

Bởi vì ác ý của thế giới, mà Ace đã hoài nghi sự tồn tại của mình khi còn nhỏ như vậy. Chỉ cần nghĩ về điều đó, hắn liền rất tức giận. Chính phủ thế giới đã làm cái gì?

Một thời gian sau, sóng gió dần dần lắng xuống.

Newgate hết sức kiềm chế lửa giận trong lòng, những gì hắn làm hiện tại cũng không có tác dụng gì, Ace còn chưa ra đời nên vẫn còn thời gian.

"Tên Garp đó đã chăm sóc Ace như thế nào vậy yoi, hắn không có phát hiện sao! "Marco tức giận nói.

Wydibe vỗ vỗ đầu anh, trấn an nói: "Tính cách của Garp luôn như vậy, hơn nữa... Garp chưa bao giờ có tư cách nói với Ace những điều này."

Garp là hải quân và là anh hùng hải quân, cho dù hắn và Roger quan hệ tốt, nhưng thân phận của bọn họ ngay từ đầu đã đối lập.

Thời đại hải tặc có ảnh hưởng to lớn với cuộc sống của mọi người, ngẫm lại đều biết Garp sẽ bận rộn truy bắt những tên hải tặc trên khắp thế giới, thời gian bên cạnh cháu trai sẽ rất ít, mà điều này vẫn là từ Roger bắt đầu.

"Hừ, Garp vẫn không đáng tin cậy. "Marco nghiêng đầu hỏi," Bố già, khi nào chúng ta có thể cướp Ace về nhà.?" "Giao Ace cho hải tặc còn đáng tin cậy hơn nhiều so với Garp."


Garp ở phương xa hắt xì một cái, đáng ghét, dám thừa dịp hắn không ở bắt nạt cháu trai hắn, hắn nhất định phải đến vương quốc Goa một chuyến.

Nhưng Ace, cháu phải vượt qua, không nên bị Roger vây khốn, cháu chính là chính mình. Biển cả rộng lớn và biển cả sẽ bao dung tất cả mọi người.



(Cảm ơn mọi người đã thích, nhưng gần đây thực sự rất bận (*꒦ິ⌓꒦), bản cập nhật tiếp theo không biết khi nào, mọi người đừng chờ đợi.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro