Thượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Part 1

Ngày 1 tháng 4.

Trong ngày mà cả nước lừa nhau mọi nơi thì Lưu Chí Hoành lại không vui vẻ nổi, ngược lại cảm thấy buồn cười.

Cậu đứng trước cửa sổ sát đất lầu 18 của công ty, nhìn xuống dưới người người qua lại cùng xe cộ tấp nập, trong đầu rối bời một đống hỗn độn.

Ngày cá tháng tư? Lừa ai? Có thể lừa được ai? Ngay cả bản thân cậu còn bị lừa thì lừa được ai.

Rõ ràng mình mới là đứa đại ngốc.

Rõ ràng thích người kia lâu như vậy, người bên cạnh còn thấy rõ, rõ ràng... Aiz, còn muốn nghĩ nữa, cậu đau khổ nhắm mắt ôm trán rồi lại mở mắt ra, thở dài một hơi.



Part 2

Hiện trường quay chương trình Teen Go tập 1 mùa 4.

Còn mấy phút nữa bắt đầu thu chương trình, Lưu Chí Hoành đứng bên cạnh Vương Nguyên nhìn về phía sân khấu dùng để quay hình, ánh mắt luôn vượt qua người Bạng Hổ ở đối diện nhìn về một điểm cố định của sân khấu, chưa được mấy giây lại giống như có tật giật mình thu hồi ánh mắt, hạ thấp tầm mắt, cầm kịch bản bóp chặt cho tới khi nhăn nhúm cũng không phát hiện ra.

Tất cả đều bị Vương Nguyên nhìn thấy, lời thoại của Lưu Chí Hoành rất trôi chảy nhưng tâm tư lại không ở nơi này, Vương Nguyên cười cười, cũng không vạch trần, chỉ đột nhiên nói một câu không rõ ý: "Có lẽ hôm nay rất nhiều lời thật lòng lại phải bị buộc thành đùa giỡn nhỉ," Lưu Chí Hoành giương mắt nhìn cậu, cậu vỗ bả vai Lưu Chí Hoành, nói tiếp, "Cho nên mới có nhiều người chọn ngày hôm nay nói mấy lời không dám nói làm trò đùa để nói ra."

Hả?

Vương Nguyên nói xong câu này thì cũng không quay đầu lại đi thẳng ra sân khấu chỗ hai người anh em của cậu đang làm việc khác, ném lại một mình Lưu Chí Hoành ở chỗ ấy, đây là giới hạn của trò chơi. Vương Nguyên... đang khích lệ cậu?

"Các nhân viên vào vị trí, sắp bắt đầu quay, Vương Nguyên Chí Hoành, tới chuẩn bị." Tiếng anh Tiểu Mã từ bên kia truyền đến cắt đứt mấy suy nghĩ loạn xạ của Lưu Chí Hoành.

Cắn cắn môi, lắc lắc đầu, ném mấy suy nghĩ ngốc nghếch dư thừa ra khỏi đầu. Dù sao đi nữa phải quay chương trình thật tốt đã, nghĩ đến đây Lưu Chí Hoành ngừng suy nghĩ lung tung, ánh mắt cũng kiên định hơn.



Part 3.

"Vương Nguyên, Chí Hoành, một mùa mới của TF Teen Go lại bắt đầu, các em đã không gặp mọi người lâu như vậy, có gì muốn nói với mọi người không?" Chủ Hiệt Quân đội một đầu chó thật to mở màn.

"Hi mọi người, đã lâu không gặp!"

"Aiz, cũng mấy kỳ nghỉ không gặp mọi người, Nhị Văn, cách chào hỏi của cậu sao giống Thiên Tỉ vậy, không được không được, không có cảm xúc, không có thành ý." Lúc nói đến hai chữ "Thiên Tỉ", mặc dù biết có thể Vương Nguyên không có ý tứ khác nhưng trong lòng vẫn "lộp bộp" một chút, ánh mắt cũng không tự chủ nhìn về phía người được nhắc tên, thấy hắn không nói gì bộ mặt lạnh lùng như cũ thì trái tim mới đập đúng nhịp.

"Vậy Đại Nguyên, cậu nói xem, tớ phải làm sao?"

"Như cũ đi," Vương Nguyên hết ra hiệu bằng mặt lại ra hiệu ngầm, "Bán manh, rải thính, lăn lộn."

"Ai da, đáng ghét, tớ đấm vào ngực cậu đấy!" Tự cậu cũng bị chính cái giọng cố ý giận hờn của mình làm cho nổi da gà khắp người, khóe mắt thoáng liếc bên cạnh, lại thấy người kia cười lộ ra đồng điếu nhàn nhạt, ánh mắt nhìn về phía mình không chớp, cậu vội vàng thu tầm mắt, tiếp tục chương trình theo kịch bản.

"Một mùa mới phải có phông cảnh mới, cho nên! Chương trình này của chúng ta, oa tổ chương trình thật sự rất khổ cực rồi, vì chúng ta mà chi nhiều tiền như vậy! Mời khách quý mới tới, cậu ấy là..." Dừng một chút, Vương Nguyên tiếp tục nói, "Dịch Dương Thiên Tỉ đẹp trai nhất, nhảy tốt nhất và không thích mặc quần thu nhấtttttt! Hoan nghênh, hoan nghênh!"

"..." Vẻ mặt Lưu Chí Hoành như bị khó thở, "Thiên Tỉ đã từng tới rất nhiều lần rồi còn coi là khách quý mới."

"Cậu không hiểu rồi, mấy mùa trước Thiên Tỉ có việc mấy tập không thể tới, nhưng so với mùa này! Không giống nhau! Cậu ấy sẽ là khách quý thường xuyên của chúng ta! Mỗi tập đều ở đây! Thế nào! Có phải rất giỏi không! Có phải niềm vui quá mức bất ngờ không!"

"Vâng, mọi người, cho một tràng pháo tay!"

Vương Nguyên và Lưu Chí Hoành một pha trò một phụ họa, cứ cậu tới tớ lui chẳng mấy chốc đã gần hết thời gian mở màn, theo thứ tự chiếu lên mạng tiếp theo sẽ đến phần tin tức và phòng tự học học viện nam sinh, nhưng vì bây giờ là ghi hình, nên tiếp theo là thời gian trò chơi.

Chủ Hiệt Quân tạm ngừng ghi hình để toàn trường quay nghỉ ngơi mười phút, một là để mọi người nghỉ ngơi khôi phục tinh thần, hai là để vài người thay một bộ đồ rộng rãi thích hợp cho hoạt động.

Lưu Chí Hoành chậm rãi bước về phía phòng thay đồ sau sân khấu, cảm giác say rượu thật là ảnh hưởng sâu xa, từ khi tỉnh ngủ đến bây giờ đầu vẫn âm ỉ đau như cũ, cung phản xạ đi hết mấy vòng trái đất vẫn không phản ứng kịp, vừa rồi xém nữa không tiếp nổi chiêu trò của Vương Nguyên.

Sau này không bao giờ uống nhiều rượu như vậy nữa. Đỡ trán Lưu Chí Hoành lặng lẽ cúi đầu.

Uống rượu thôi thì không nói làm gì, chỉ là, chỉ là tối qua còn bị Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải xúi nhắn tin cho Thiên Tỉ, nội dung tin nhắn là gì... Aiz, không nhớ ra, ngay cả chuyện nhỏ nhặt mình về nhà bằng cách nào cũng không biết, ngủ một giấc đến khi trước giờ quay chương trình một tiếng mới ung dung tỉnh dậy, vội vã chạy tới mới biết hôm nay Thiên Tỉ cũng tới quay chương trình, còn chưa kịp thương xuân buồn thu đến năm phút đã bị thúc giục đi trang điểm chuẩn bị ghi hình, mấy chuyện liên tiếp xảy ra cũng chưa kịp liếc mắt nhìn điện thoại của mình.

Lấy điện thoại ra, lướt màn hình, mở khóa, làm liền một mạch, mở phần tin nhắn, người nhận Thiên Tỉ, nội dung là...!!!

OMG! Cái quái gì vậy!!!

-TBC-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro