Bonus

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bonus chap

Nhật ký Jessica Jung

Ngày 10.9

Không hiểu sao mẹ lại để mình ở cái bệnh viện nghèo nàn thiếu thốn cơ sở vật chất này nữa. Bệnh viện gì đến cả máy lạnh cũng không có. Jessica này cái gì cũng có thể chịu được nhưng làm sao chịu được cái nóng đây. Nó làm Ice Princess này tan chảy mất thôi!

Cũng may là lúc nào cũng có bà cô đen thui bên cạnh quạt cho tôi không thì nóng chết mất. Không hiểu mẹ tìm đâu ra osin này nhưng cũng đươc việc ghê. Cô ta nhìn cũng đẹp, đương nhiên không thể bằng tôi, chỉ mỗi tội đen như hòn than, không lẽ người nhà quê đều như vậy? Chắc cô ta phải làm việc quần quật dưới ánh mặt trời nắng gắt lắm mới bị đen như thế. Chậc chậc, tội nghiệp! Tôi nhìn cô ta chắp lưỡi tiếc nuối, chắc cô ta tưởng tôi bị vẻ đẹp cô ta quyến rũ hay sao mà nhìn tôi cười ngố không chịu được. Chỉ một chút xíu nữa là tôi đã đưa tay nựng cái mặt như con nít của cô ta rồi. Cũng may, Jessica này còn kiềm chế được, mắc công để cô ta tưởng bở mình thích cô ta thì phiền phức lắm! Ai chẳng biết cô ta mê mệt tôi!

Ngày 11.9

Thời tiết vùng quê thật sự là không thể nào hiểu nổi. Buổi sáng nắng nóng đến muốn ngộp thở thì tối lại lạnh đến không chịu được.

Mẹ cũng thiệt là, sao lại bỏ tôi lại với cô ta mà về Seoul một mình giải quyết công chuyện. Cô ta ngoài cái tội đen ra thì còn mắc một tật xấu không thể tưởng : “Dê xồm”. Từ lần gặp đầu tiên đã tự nhận tôi là của cô ta mà ôm lấy ôm để còn giở trò hôn hít. Tôi biết là mình rất đẹp, rất có sức hút nhưng cô ta phải biết kiềm chế một xíu chứ. Thiệt tình! Cơ mà không hiểu sao lúc cô ta hôn mình lại có cảm giác thinh thích, chắc tại cô ta mới ăn thứ gì đó ngọt ngọt nên môi còn dính. Haiz, mình không thể cưỡng lại vị ngọt. Phải cảnh giác với cô ta mới được!

Người gì đâu mà thiêng quá, mới nhắc là đã thấy ló mặt. Tự nhiên tối nay nhìn mặt cô ta gian gian. Còn cười nhìn tôi rất chi là mờ ám. Cô ta không nói không rằng, tự động ôm gối lại giường tôi nằm xuống ngủ ngon lành, còn táy máy chân tay mà ôm lấy tôi nữa chứ. Tôi hét lên đạp cô ta xuống mấy lần lại thấy bò lên nằm như chưa từng có chuyện gì xảy ra vậy. Tôi đến điên với cô ta mất thôi. Còn ngụy biện bảo tôi là như vậy tôi mới không bị lạnh. Đúng là khi cô ta ôm tôi thì tôi thấy người mình tự dưng nóng bừng, không còn thấy lạnh ở chỗ nào nữa, mặt thì ửng đỏ luôn. Không lẽ tôi dị ứng với cô ta? Cũng không rõ, nhưng mà sau mấy lần đạp hoài mà cô ta không chịu dừng, tôi mặc kệ cô ta muốn làm gì thì làm, dù sao tôi cũng thấy ấm, với lại mỗi lần cô ta ôm tôi là tôi nhanh chóng đi vào giấc ngủ. Cô ta đúng là thuốc ngủ công hiệu nhanh chóng của tôi nữa. Thế đấy, nên tôi không thèm né nữa, dù sao có cô ta làm osin cũng hời.

Ngày 21.9

Cái bà cô osin đen thui không hiểu sao hôm nay mới sáng sớm đã thấy mất dạng. Bình thường thì bám tôi như sam, không hiểu sao hôm nay đến mặt cũng không thèm chường ra. Hỏi mẹ thì nghe bảo là nhà cô ta có công chuyện gì đó phải về gấp. Chuyện gì thì ít nhất cũng phải báo với tôi một tiếng chứ, dù sao cô ta cũng là osin của tôi mà? Lát về đây rồi biết tay tôi!

Ngó ra ngó vô hoài mà vẫn chưa thấy cô ta về, không lẽ định bỏ việc, bộ cô ta không biết là có phước lắm mới được làm osin của Jessica Jung xinh đẹp này? Mẹ tôi thấy tôi cứ nhòm nhòm ngoài cửa thì cười mỉm bảo tôi Yuri mới đi có xíu mà nhớ không chịu được rồi à? Hoang đường, tôi mà thèm nhớ cô ta? Chỉ là…chỉ là …sao nhỉ…? Không biết…chỉ là …thế thôi…

Cuối cùng cô ta cũng về nhưng lại dắt theo ai đó vào cùng. Cô gái đi cùng Yuri trông ừ thì thật lòng là cũng đẹp, nhưng mà mắt thì cứ như biến mất luôn khi cười vậy. Đã thế không biết hay sao mà cứ cười hoài. Cô ta bước vô chào mẹ tôi cũng cười, chào tôi cũng cười, đặt biệt thấy Yuri là cười tươi rói, tôi không thèm cười lại quay đi chỗ khác cho cô ta quê độ. Coi Yuri kìa, bà cô osin của tôi thấy cô ta cười khoái chí lắm hay sao mà cũng tít mắt. Ngó bản mặt hám gái thấy mà ghét. Tôi không thèm nhìn mặt cô ta luôn cho biết tay. 

Nói ra một hồi mới biết cô gái kia là em họ cô ta, tự nhiên tôi thấy lòng vui vui, khuôn mặt cũng từ từ giãn ra, không còn thấy khó chịu trong lòng nữa. Tự nhiên thấy cô ta cũng dễ mến, nghe bảo tên cô ta là Tiffany thì phải. Sao kỳ dậy ta?

Sau khi cô em họ xinh đẹp của cô ta đi về thì Yuri cứ nhìn mặt tôi cười như điên, cô ta cứ khẳng định bảo tôi đang ghen. Bậy nào, tôi có thích Yuri đâu mà bày đặt ghen với không ghen. Chắc là tôi sợ cô ta có bạn gái rồi thì trốn việc, lấy ai quạt cho tôi mát, lấy ai bóp chân cho tôi, e hèm, lấy ai ôm tôi cho dễ ngủ…Chậc, tôi viết lung tung cái gì vậy? Thôi, buồn ngủ rồi, ngủ thôi. Yuri hôm nay lại ngủ bên cạnh. Bất giác tôi không kiềm lòng hôn lên trán cô ta một cái. Mình làm gì vậy trời? Hiểu rồi, chắc tôi muốn đánh dấu chủ quyền thôi, cô ta là osin của tôi mà. 

Đang tính nằm xuống ngủ thì Yuri mới chồm lên chiếm lấy bờ môi tôi. Ra là cô ta chưa ngủ, lại giở chứng dê xồm ra với tôi rồi, nhưng mà không hiểu sao tôi không muốn đẩy ra, môi cô ta có sức hút lắm, ngọt như Socola ý, mà tôi thì thích socola. Nếm thử một chút chắc không sao.

Ngày 22.9

Aish, tôi đã nói là mình ghét uống thuốc chưa nhỉ? Mấy viên thuốc vừa to vừa đắng, nghĩ tới mùi của nó thôi là đã đủ làm mình phát nôn. Vậy mà ngày nào Yuri cũng ép tôi phải uống, tôi đã khỏe hơn nhiều rồi còn gì. Lần này nhất quyết không chịu uống cho xem. Nghĩ là làm lúc Yuri lấy mấy viên thuốc đặt trước mặt tôi, tôi trùm mền giả vờ đi ngủ. Yuri kéo mạnh cái mền ra, không hiểu sao những lúc như thế này cô ta nghiêm túc lắm, không lần nào để tôi thoát nạn. Tôi vùng vằn tỏ ý không thích, liếc cô ta một cái rõ sắc. Bà cô đen thui nhìn tôi rồi đột nhiên hỏi tôi có muốn uống thuốc hết đắng không? Tôi ngạc nhiên nhưng cũng gật đầu xem cô ta có cách gì. Cô ta không nói không rằng bỏ tọt một viên thuốc vào miệng mình rồi trước con mắt mở to hết cỡ của tôi cô ta to gan kéo đầu tôi và đặt môi mình vào môi tôi. Tôi đang trong tình trạng đơ ra vì bất ngờ. Nhưng mà ngọt thật, Yuri có dùng thứ gì để bôi lên môi mình hay không mà nó lại ngọt đến thế? Tôi không có đẩy ra mà nhắm mắt lại đáp trả cô ta. Dạo này chúng tôi hay làm vậy lắm nên tôi cứ mặc kệ. Tôi nhận thấy Yuri đang tìm cách để tôi mở miệng, vô thức tôi hé môi để cho cô ấy tự do vào trong, viên thuốc trong miệng Yuri giờ chạy ngược vào miệng tôi đắng lét. Tôi khó nhọc đẩy Yuri ra nuốt ực. Yuri đưa ly nước cho tôi, tôi cầm đưa lên miệng tu một hơi hết sạch. Mặt tôi giờ có khi còn đỏ hơn cả trái gấc chín cũng nên. Nhìn khuôn mặt nhăn nhó đỏ bừng của tôi Yuri cười nham nhở. Cô ta bảo có muốn thử lần nữa không? Tôi hét lên và chộp lấy mấy viên thuốc còn lại cho vào miệng hết một lượt. Không phải là tôi không thích uống thuốc kiểu này mà thực ra nếu để cô ta làm lại lần nữa có khi tôi mê muội không dứt ra được thì sao?. Không được, phải giữ phong độ. 

Yuri lấy nước cho tôi uống xong thì lại ngồi gần nắn nắn tay tôi. Cô ta quả là cái tật dê xồm không chịu bỏ. Còn tôi thì không thèm giật tay ra vì đơn giản tôi cũng thích thế. Ừ thì sự thật là tôi biết mình đã cảm Yuri rồi, nói trắng ra là tôi yêu cô ta đó, nhưng mà còn lâu tôi mới nói cho cô ta biết. Cứ để cô ta suốt ngày ở bên tôi như thế này vui hơn. Kwon Yuri, từ nay cô mãi mãi sẽ là osin của riêng tôi! 

Đừng có mơ mà thoát khỏi tay Jessica Jung này. Tôi sẽ đeo bám cô suốt đời, tình 

yêu của tôi à! ^^. 

……………..

-Yul đọc gì mà ôm bụng cười dữ vậy?

Tôi từ phòng tắm bước ra với bộ áo ngủ sexy hình Mickey mà Yuri thích nhất, chẳng là tối nay đang tính quyến rũ cô ấy.

-Nhật ký của em!

Yuri nói tỉnh bơ. Còn tôi thì đang cố nặn óc nghĩ xem mình viết nhật ký khi nào đâu mà cô ấy đọc. Chợt một suy nghĩ lóe lên trong đầu, thôi chết lúc còn bị thương trong bệnh viện dưới quê Yuri vì rảnh rỗi không biết làm gì nên tôi đã viết nhật ký. Không hiểu sao Yuri lại tìm được, đến tôi còn chẳng nhớ mình cất quyển sổ ấy ở đâu nữa là.

-Công nhận hồi ấy em bá đạo ghê, toàn ăn hiếp Yul! Ai ngờ là thích Yul nhiều vậy còn bày đặt giấu!

Yuri làm ra vẻ tội nghiệp có chút gian xảo nhìn tôi, tôi bĩu môi tiến lại giường giật lấy cuốn sổ trong tay cô ấy.

-Xí! Đọc trộm nhật ký của em còn nhiều chuyện!

Bất ngờ khi Yuri giữ nó lại, chúng tôi đang giằng nhau thì một tấm ảnh từ cuốn nhật ký rơi ra, tôi vô tình thốt lên một tiếng rất nhỏ.

-Yoona!

Yuri nghe thấy, cô ấy nhìn tôi ngạc nhiên cực độ, quên cả giành cuốn sổ với tôi làm nó rơi xuống đất đánh cạch.

-Sica…Em…

Nhận ra mình lỡ lời nhưng rồi tôi nghĩ bây giờ đã là lúc thích hợp để Yuri biết sự thật. Tôi nhẹ nhàng nhặt tấm hình Yoona lên và ngồi cạnh Yuri trên giường khẽ khàng nói:

-Xin lỗi vì đã giấu Yul. Thật ra em …đã nhớ lại tất cả!

-Khi nào?

Khác với suy nghĩ của tôi, Yuri vẫn giữ sự bình tĩnh trên gương mặt.

-Hai tuần trước khi chúng ta làm đám cưới! Lúc đó Yul về quê để chuẩn bị nên không biết!

Tôi nói mà không dám đối diện với Yuri.

-Vậy sao em lại đồng ý cưới Yul khi nhớ ra là em yêu Yoona?

Yuri thì thào, tôi nghe có sự cay đắng trong giọng cô ấy.

-Lúc nhớ lại em đã thực sự hoang mang và hoài nghi về tình cảm em dành cho Yul. Có khi nào em chỉ xem Yul là thế thân của Yoona? Nhưng rồi những ngày vắng Yul em nhận ra trong lòng em Yul quan trọng biết nhường nào. Yoona là một phần quá khứ mà em không thể chối bỏ, nhưng bây giờ người em yêu chính là Yul. Trái tim em chỉ đập vì một mình Yul mà thôi.

Tôi nói và vòng tay ôm Yuri vào lòng ngả đầu lên vai cô ấy.

-Tại sao bây giờ em mới nói cho Yul biết?

-Em sợ Yul tổn thương, em sợ Yul nghĩ rằng em chỉ cưới Yul vì Yul giống Yoona. Nếu có thể em thật sự không muốn Yul biết em đã nhớ lại. Em đã sợ Yul sẽ có những biểu hiện như thế này.

Tôi đưa tay vuốt nhẹ lưng Yuri, cảm nhận cơ thể cô ấy đang run lên. Tôi biết Yuri đang khóc.

-Em ngốc quá, Sica. Yul có thể cảm nhận tình yêu em dành cho Yul mà. Cái Yul sợ chính là nếu em nhớ lại tất cả, em sẽ lại tổn thương mà thôi. Quá khứ của em quả thật rất tàn nhẫn.

Tôi cảm nhận Yuri đang siết chặt vòng tay cho cái ôm giữa chúng tôi. Nước mắt Yuri rơi lên áo tôi ướt cả một vùng. Yuri vẫn luôn thế, cho dù bất cứ chuyện gì, cô ấy vẫn luôn nghĩ cho tôi trước tiên.

Yuri mới là người ngốc nhất đấy, có biết không? Làm ơn hãy nghĩ đến bản thân mình một chút, Yul à.

-Em không sao vì đã luôn có Yul bên cạnh. Thượng đế rất công bằng, ngài khiến em đau khổ nhưng đã tặng lại em một món quà vô giá. Cảm ơn Yul đã luôn ở bên cạnh em cho tới bây giờ. Em yêu ...Yul.

Tôi nói và buông Yuri ra nhìn sâu vào mắt cô ấy, hôn lên bờ mi đong đầy những giọt nước mắt của cô. Yuri để yên nhắm mắt cho tôi trượt dài nụ hôn xuống cánh mũi rồi dừng lại nơi đôi môi quyến rũ của cô. Chúng tôi hôn nhau, rất lâu, lần này Yuri chủ động đẩy sâu nụ hôn, lưỡi chúng tôi quấn lấy nhau. Khi không còn đủ dưỡng khí, Yuri khó nhọc buông tôi ra rồi lại nhanh chóng tiếp tục. Lần này cô ấy hôn lên xương đòn làm tôi không kiềm được bật ra tiếng rên.

-Yuri ...hãy để em chứng minh tình yêu của mình nhé!

Tôi nói và lại cuốn Yuri vào những nụ hôn cuồng nhiệt khác. Đêm nay, lại một đêm chúng tôi thuộc về nhau, trọn vẹn. Hãy để cảm xúc nói lên tất cả Yul nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi