[THREESHOT] Past Or Present [Chap 3-5] [End], Jeti, TaeNy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 3 – Part 5





Krystal đứng nhìn chiếc taxi rẽ khỏi con hẻm nhà mình, lòng vẫn không khỏi thắc mắc chuyện gì đã xảy ra. Ba ngày trước chị cô về nhà với đôi mắt đỏ hoe, nói rằng mình sẽ về Mỹ phụ cha quản lý chi nhánh bên đó. Krystal và bà Jung rất bất ngờ chưa kịp hỏi gì thì Jessica đã bỏ về phòng mình. Krystal đi theo chị cô lên lầu, cô thấy Jessica đang đắp chăn trên giường, Krystal bật đèn và thấy chiến chăn run khá mạnh. Krystal chạy vội lại bên chiếc giường và thấy Jessica với khuôn mặt đẫm nước mắt. Kéo Jessica dậy và ôm chị ấy vào lòng, Krystal rẩt lo lắng vì đâu là lần đầu tiên kể từ khi Hara mất đi, chị cô mới khóc nhiều đến như vây.



Ngày hôm sau, Krystal thấy Taeyeon, Tiffany, Sooyoung, và Hyoyeon đến tìm Jessica nhưng vì chị cô đã dặn không cho ai biết chị ấy đang ở nhà, nên Krystal đành xin lỗi họ và nói rằng cô không biêt. Krystal đã theo hỏi chị cô từ bữa đó đến giờ, nhưng tuyệt nhiên Jessica không hé ra bất kỳ điều gì. Sau cái đêm Jessica khóc đến khi ngủ thiếp đi, Jessica trở lại bình thường vào sáng hôm sau, mọi người thấy vậy nhưng Krystal lại thấy chị mình như một con zombie đang đi lại trong nhà thì đúng hơn. 



“Không thể để chị ấy đi như vậy được, chị ấy mà đi thì mình biết chọc ai đây chứ, cuộc đời mình không thể nhàm chán như vậy được” –Tự lầm bầm một mình rồi Krystal lấy điện thoại ra, bấm một số trong danh ba, và chờ cho cuộc gọi được kết nối.



“A lô” – Một giọng trầm khàn vang lên bên phía đầu dây bên kia.


-----------------------------------------------------------------------------------------





Sân bay Incheon



Jesssica đang ngồi ở phía ngoài sân bay, cô đã ngồi đây được khoảng một tiếng đồng hồ, cô muốn nhìn nơi đây thật lâu vì có lẽ phải lâu lắm cô mới có thể trở về đây. Jesssica luôn cho rằng một chiếc đồng hồ, không thể reset nó và bắt nó bắt đầu lại từ con số không, nó chỉ dừng lại tại một thời điểm......tình yêu cũng vậy không thể bắt đầu lại, đến lúc cũng phải dừng lại và buông tay


Đứng dậy nhìn xung quanh một lần nữa, Jessica chậm rãi kéo chiếc vali của mình về cổng soát vé.



“Giám đốc Jung đi Mỹ mà không chào bạn bè một tiếng sao” – Một giọng nói vang lên phía sau lưng Jessica khiến cô giật mình. Jessica biết đó là ai.



“Fa…..Fany……sao cậu lại ở đây” – Jessica từ từ quay lại



“Sao ? Giám đốc Jung làm chuyện gì mờ ám hay sao mà sang Mỹ cũng không thèm thông báo cho bạn bè một tiếng” – Tiffany nhếch mép trả lời.



“Tớ sợ phải chia tay không đi được nên mới đi bất ngờ, với lại tớ đi rồi cũng về chứ đâu có đi luôn đâu mà” – Jessica không biết sao mình có thể trả lời trơn tru như vậ, mặt dù trên trán cô lại đang đổ đầy mồ hôi. Cô phải tìm cách đi nhanh thôi, không cô sẽ không rời khỏi đâu được mất.


“Vậy àh, được thôi, vậy………gặp thì cũng gặp rồi, giám đốc Jung đi mạnh giỏi” – Nói rồi Tiffany quay lưng bước đi, để lại một Jessica Jung đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra.


Lắc mạnh đầu mình rồi thở dài một tiếng, Jessica cứ nhìn theo Tiffany. Cô muốn chạy theo Tiffany để hỏi sao cô ấy lại có mặt ở đây, muốn chạy theo nắm lấy bàn tay Tiffany một lần cuối cùng nhưng Jessica lại sợ, sợ khi nắm lấy rồi sẽ không buông ra được mất. 
Lúc nãy, chỉ một chút xíu nữa thôi, Jessica đã bước đến và ôm chầm lấy Tiffany và không buông cô ấy ra nữa, cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra chăng nữa. Tiffany đã chọn Taeyeon, cô thật lòng muốn Tiffany được hạnh phúc. Khi bóng Tiffany khuất khỏi đám đông người trong sân bay được một lúc, Jessica quay người lại phía cổng bán vé.



“Sooyoung, Hyoyeon, Taeyeon, sao các cậu…….” - Jessica ngạc nhiên khi thấy ba người bọn họ đứng sau lưng cô, có vẻ họ đã đứng được một lúc lâu rồi. Jessica thấy Taeyeon và Sooyoung nhe răng cười nhìn nhau rồi bất thình lình hai người họ nhào tới, mỗi người ôm lấy một bên cánh tay của cô như hai viên cảnh sát áp giải tội phạm.




“Các cậu đang làm cái quái gì vậy, Hyoyeon” – Jessica nhìn Hyoyeon thắc mắc.



Hyoyeon mỉm cười, nắm lấy hành lý của Jessica, rồi tiến tới cốc vào đầu Jessica một cái cốp.



“Phiền giám đốc Jung đây đi theo chúng tớ một chuyến” – Hyoyeon nhếch miệng cười và nói với Jessica



“Tớ còn phải lên máy bay mà, đi đâu cơ chứ, thả tớ ra” – Jessica vùng vẫy trong vô vọng, hai người một tên cao, một tên lùn là hai kẻ chuyên đánh nhau, không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ mỗi một cô mắt cười kia mà đã ra tay thì đố ai mà thoát khỏi.



“Chuyến bay đã bị hoãn thưa giám đốc Jung, và vì chúa Jessica, nếu cậu không im lặng và không thôi vùng vẫy đi, thì tớ sẽ lấy băng keo dán miệng cậu lại và lấy dây thừng trói cậu lại để mang đi đấy, Kim Taeyeon đã nói là làm” – Taeyeon rít lên và quay sang highfive với Sooyoung.



Jessica đành im lặng để Taeyeon và Sooyoung kéo mình ra ngoài, trong khi Hyoyeon thì vừa kéo hành lý của cô vừa huýt sáo phía sau. Ra đến chỗ đậu xe hơi, Jessica lại một lần nữa há hốc miệng ngạc nhiên khi thấy Tiffany đang đứng dựa lưng vào chiếc BMW màu đen của Sooyoung. Tiffany vừa thấy Jessica thì cô mở cửa xe để Sooyoung và Taeyeon tống Jessica vào băng ghế sau cùng. Đúng nghĩa là tống vì họ không để cô nhẹ nhàng lên xe mà gần như quăng cô lên xe khiến đầu Jessica bị đập vào của sau xe.



“Yahhhhh…………hai cậu….” – Jessica vừa tính nhào vào hai tên đẩy mình lên xe ăn thua đủ thì nhận được cái lườm của Tiffany nên Jessica đành biết thân biết phận mà ngồi yên trên xe. Taeyeon và Sooyoung cũng leo vào băng ghế sau cùng và ngồi hai bên của Jessica. Khi đã yên vị chỗ ngồi thì Jessica nhận thấy còn có ba người nữa ngoài bọn họ.



“Yuri, Yoona, Seohuyn ?” – Jessica kêu lên trong ngạc nhiên. Yuri ngồi ở vị trí lái xe, Yoona ngồi bên cạnh, trong khi Seohuyn ngồi cùng Tiffany và Hyoyeon ở băng ghế giữa.



“Tụi em chào unnie” – Yoona và Seohuyn đồng thanh, Yuri thì chỉ vẫy tay chào



“Chờ mấy người thiệt là lâu quá, đi được chưa shikshin” – Yuri quay xuống hỏi



“Let’s go” – Sooyoung hét lên



“Chúng ta đi đâu vậy” – Jessica thắc mắc



“Picnic, và dĩ nhiên không phải ở bên Mỹ đâu Jessica àh” – Sooyoung trả lời khiến mọi người trên xe cười ngất.



“Àh, mà còn nữa, hôm nay thật là một ngày tuyệt vời, tớ được hành hạ Jessica Jung mà không sợ bị trả thù, muaaahhhaahhaaa” – Sooyoung cười với giọng người man rợ nhất có thể.





Chiếc xe đỗ xịch lại trước một căn biệt thự màu trắng với lối kiến trúc cổ rất đẹp, mặt sau là biển. Jessica đã từng đến những khu nghỉ mát tương tự như thế này nhưng cảm giác thì lại khác hẳn, nó bình yên hơn và ấm áp hơn. Cả nhóm dỡ đồ xuống xe, Jessica quay sang hỏi Sooyoung



“Đây là nhà cậu hả Sooyoung ?” – Jessica đùa



“Yup, là căn nhà khi về già tớ sẽ đến ở” – Sooyoung nhăn răng cười



“Cậu không đùa chứ ?” – Jessica ngạc nhiên, có vẻ như hôm nay đối với cô sự ngạc nhiên cứ đến liên tục.



“Đây là nơi tớ sinh ra, vì công việc nên nhà tớ không còn ai ở đây nữa. Ba mẹ muốn bán nhưng tớ muốn giữ lại, nó rất có ích khi cậu muốn một kì nghỉ” – Vừa lấy đồ từ cốp xe xuống, Sooyoung vừa trả lời – “Lấy đồ cậu lên phòng đi, phòng cậu ở phía trong cùng bên phải tầng 2 đấy, hỏi nhiều quá”



Jessica tiến về phía cốp xe và lấy vali của mình ra, cô liếc nhìn Tiffany khi thấy cô ấy đang kéo chiếc vali màu hồng vào nhà. Buông một tiếng thở dài, Jessica vẫn không hiểu chuyện này là gì, ở trên xe, Tiffany đã nhắm mắt ngủ từ lúc xe rời sân bay đến giờ và dậy ngay lập tức khi vừa đến nơi. Khiến Jessica có muốn hỏi gì cũng không được, mấy tên còn lại thì lại chẳng đá động gì đến cô, chỉ đùa giỡn với nhau nên Jessica cũng vờ nhắm mắt ngủ luôn trên xe.



Jessica đang sắp xếp lại đồ đạc của mình vào trong tủ thì nghe tiếng gõ cửa, đẩy chiếc vali sang một bên, Jessica mở cửa phòng thì thấy Taeyeon đang đứng đó. Cả hai nhìn nhau một lúc lâu.



“Tớ vào được chứ” – Taeyeon lên tiếng


“Oh, tất nhiên” – Jessica giật mình, nhích người sang để Taeyeon vào phòng và đóng cửa lại



“Căn phòng này có vị trí nhìn ra biển đẹp nhất ngôi nhà này đấy, cậu thấy sao” – Taeyeon đứng sát bên cửa sổ và nhìn ra ngoài, hai tay cô đang khoanh trước ngực.



“Cậu đến đây không phải chỉ để nói về phong cảnh đó chứ” – Jessica ngồi xuống giường



“well, điều đó khá là….hiển nhiên” – Taeyeon đáp, mắt cô vẫn nhìn ra cửa sổ



“Vậy cậu muốn gì”



“Tại sao cậu lại bỏ đi không nói lời nào” - Taeyeon quay mặt lại nhìn Jessica, ánh mắt của Taeyeon lúc này khiến Jessica không thể đoán được cô ấy đang suy nghĩ điều gì.



“Chẳng phải đó là điều tốt nhất sao” – Jessica ngưng một lúc rồi trả lời.



“Tốt nhất cho cái gì” – Taeyeon tiếp tục hỏi



“Cậu có cần thiết phải hỏi cho đến cùng không ?” – Giọng Jessica lớn hơn, trước giờ cô luôn cho rằng Taeyeon là nguời chín chắn và viết suy nghĩ nhưng những câu hỏi và thái độ lúc này của Taeyeon khiến Jessica muốn nổi điên. 



“Cứ trả lời câu hỏi của tớ Jessica” – Taeyeon nhìn Jessica và mỉm cười – “ Không cần thiết phải nghiêm trọng vậy đâu”



“Cậu…..ashhh” – Jessica thật không hiểu nổi Taeyeon hiện giờ, nếu là người khác chắc nãy giờ cô đã tống ra khỏi phòng rồi – “Cho Tiffany, được chưa?”



Taeyeon thật sự chỉ muốn bật cười, Jessica khi tức giận quả thật nhìn rất dễ thương, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy khía cạnh này của Jessica. Nhưng Taeyeon phải kìm nén, cô không muốn Jessica hiểu lầm rằng cô cười nhạo cô ấy.



“Sao cậu lại nghĩ việc cậu bỏ đi lại tốt cho Tiffany ?” 



“Chẳng phải quá rõ ràng sao, Tiffany đã…chọn cậu” – Jessica cay đắng nói



“Điều gì khiến cậu khẳng định điều đó ? Những điều cậu nghe ở bệnh viện ngày hôm đó ư ?”



Jessica không nói gì mà chỉ vô thức gật đầu, cô không muốn nhớ lại những gì mà cô nghe được ở bên ngoài căn phòng đó. Jessica tự nhủ nếu Taeyeon còn hỏi tới nữa cô sẽ tống cậu ta ra khỏi phòng. Đột nhiên cô thấy Taeyeon đi lại gần chiếc giường và ngồi xuống bên cậnh cô.



“Vây” – Taeyeon ngưng một lúc – “Đến lúc cậu nghe lại một lần nữa rồi” 








Flashback








“Tại sao cậu lại đẩy tớ ra vậy Fany, cậu tính đỡ giùm tớ cái xe mô tô đó hả” – Taeyeon lớn tiếng khi bác sĩ đã băng bó xong và ra ngoài.



“Không phải vậy mà” – Tiffany cúi đầu


“Vậy thì là gì ?” – Taeyeon khoanh tay đứng nhìn Tiffany



“Tớ không muốn có thêm bất cứ chuyện gì xảy ra cho cậu nữa, và nếu có chuyện gì thì tớ sẽ không để cậu chịu đựng một mình như lần trước nữa” 



“Được rồi, thật không nói lại cậu” – Taeyeon ngồi xuống bên cạnh Tiffany – “ Nhưng…..tớ nhìn thấy cậu đẩy Jessica”



Taeyeon không nghe thấy câu trả lời từ phía Tiffany, cô quay sang thì thấy Tiffany đang rơi nước mắt. Cô biết Tiffany đang cảm thấy có lỗi, bên nhau gần như suốt quá trình trưởng thành, mỗi lần Tiffany cảm thấy có lỗi, cô luôn thấy Tiffany cúi đầu và lặng lẽ khóc. 



“Tớ nghĩ cậu đã có quyết định cho mình” – Taeyeon vỗ nhẹ vào lưng Tiffany – “Cậu kông phải cảm thấy có lỗi, nó thật sự khiến tớ đau lòng nếu cậu cả thấy như vậy. Cứ nói với tớ cảm nhận của cậu, không sao đâu”



Tiffany lau đi những giọt nước mắt còn vương trên má, thở dài, cô quay sang nhìn Taeyeon.



“ Trong những ngày qua tớ đã suy nghĩ rất nhiều Taeyeon, và thật lòng mà nói nó chẳng mang lại điều gì cả, nên tớ quyết định để cảm xúc quyết định giùm mình” – Tiffany cầm lấy tay Taeyeon và đặt nó lên trái tim mình. “ Cậu cảm thấy gì ?”



Taeyeon không trả lời chỉ mỉm cười buồn bã.



“Nó không còn lỗi nhịp khi mỗi khi tớ ở bên cạnh cậu nữa, những gì tớ cảm thấy khi ở bên cạnh cậu luôn là những kỷ ức trước kia, nếu tớ ở bên cạnh cậu tớ sẽ chỉ khiến cho cậu thêm đau khổ.” – Nước mắt lại rơi trên khuôn mặt Tiffany – “ Tai nạn lúc nãy khiến tớ nhận ra rằng tớ yêu Jessica như thế nào, rằng tớ sợ nếu tai nạn năm xưa lặp lại và người đó là Jessica, tớ không nghĩ mình có thể chứng kiến điều đó một lần nữa.”



“Vậy cậu nên ôm lấy cậu ấy chứ, sao lại đẩy cậu ấy ra và ôm lấy mình” – Taeyeon huých nhẹ vai của Tiffany, cô muốn làm không khí khá hơn mặc dù tim cô như muốn tan ra thành từng mảnh.



“Với mình cậu, Sooyoung và Hyoyeon luôn là người mà mình yêu thương nhất, các cậu là gia đình thứ hai của mình, nhất là cậu. Tớ không bao giờ để cậu phải chịu đựng một mình nữa Taeyeon, một lần là quá đủ rồi” - Tiffany lắc nhẹ đầu của mình.



Cả hai chìm trong im lặng một lúc lâu.



Nở một nụ cười nhẹ, Taeyeon đưa tay mình xoa nhẹ đầu Tiffany và nói



“Tớ luôn cho rằng số mệnh chúng ta là một đôi, tin rằng một ngày cậu sẽ quay lại với tớ. Nhưng tớ đã sai, có lẽ tình yêu của tớ mới là nguồn gốc của những nỗi đau khổ trong cậu. Nếu như năm đó, chúng ta không cãi nhau như vậy thì rất nhiều chuyện có thể đã không xảy ra...nhưng mọi chuyện đều có quy luật của nó. Và nếu như tình yêu của tớ chỉ càng khiến cho cậu tổn thương thì tớ tình nguyện giữ lại tình yêu đó trong lòng. Chỉ cần cậu vui, chỉ cần cậu có thể quên đi tất cả ký ức đau buồn, tớ sẵn sàng buông tay.”



Tiffany bật khóc khi nghe những lời nói của Taeyeon. Taeyeon cứ để cho Tiffany khóc, còn mình thì có lẽ chẳng thể nào khóc được nữa. 



“Nhưng cậu thật sự không phải làm như vậy” – Taeyeon nắm lấy tay Tiffany – “Cậu thật sự làm tớ rất sợ đấy, Fany àh”



“ Tớ cũng sợ mà Taeyeon, tớ sợ mất cậu một lần nữa, nếu chuyện đó xảy ra một lần nữa tớ sợ mình không chịu đựng nổi đâu, 3 năm qua là quá đủ rồi, và đời người không có nhiều cái 3 năm để thử thách bản thân mình đâu” – Tiffany mỉm cười, đung đưa bàn tay đang nắm lấy Taeyeon.


“Tớ yêu cậu, Fany àh” – Taeyeon nói và vòng tay ôm lấy Tiffany


“Cậu luôn ở trong trái tim tớ” 


“Cậu cứ thử quên tớ xem, tớ sẽ quăng cậu xuống biển cho cá mập ăn đấy” – Vừa nói Taeyeon vừa đưa nắm đấm lên đe doạ Tiffany, hành đọng dorky đó khiến Tiffany bật cười








End Flashback









Khi nghe Taeyeon kể lại câu chuyện, Jessica không thể thốt lên lời nào. Không phải vì chuyện cô hiểu lầm mà vì cô không biết nên nói gì với Taeyeon. Quả thật Taeyeon là người có những suy nghĩ và hành động khiến người khác phải bất ngờ. Chuyện từ bỏ chưa bao giờ là dễ dàng nhưng Taeyeon đã giấu nó trong lòng một cách rất giỏi, Jessica tin chắc rằng không ai có thể thấy được nỗi đau của con người đang ngồi bên cạnh cô ngoại trừ chính bản thân cô ấy.



“Đi xin lỗi cô gái của cậu đi chứ” – Taeyeon vỗ vào đùi Jessica và đi ra cửa, trước khi đóng cánh cửa, Taeyeon quay lại và nói với Jessica – “Cậu mà cứ thử làm Tiffany đau lòng xem, tớ và Sooyoung sẽ quăng cậu làm mồi cho cá mập đấy” 








Jessica bước xuống nhà để tìm Tiffany nhưng không thấy cô ấy đâu, hỏi Sooyoung thì được biết Tiffany đang đi dạo ngoài biển. Với tay lấy chiếc áo khoác, Jessica đi ra biển.



Tiffany đang đứng đối mặt với biển, hai tay khoanh trước ngực, mặt trời đang dần khuất bóng tạo nên ánh nắng vàng rực rỡ cả mộtgóc trời. Nhưng cảnh đẹp đó trong mắt Jessica không bằng cái dáng nhỏ con đang đứng ở phía xa kia. Tiến lại gần, Jessica vòng tay ôm lấy eo của Tiffany từ sau lưng. Giật mình, Tiffany định vùng ra nhưng lại cảm nhận được mùi hương của Jessica, cô chỉ mỉm cười.



“Buông tớ ra, có giỏi thì cậu sang Mỹ luôn đi, ở đây làm gì” – Tiffany cố gỡ hai bàn tay ở trước bụng mình của Jessica ra



“Không buông, bây giờ có đánh chết, hay bị quăng xuống biển làm mồi cho cá mập cũng không buông” – Jessica càng xiết chặt hơn cái ôm. Nhận thấy Tiffany không còn vùng vẫy nữa, Jessica tựa cằm mình lên vai Tiffany.



“Tớ xin lỗi vì đã hành động như vậy, tớ không tự tin với chính bản thân mình và nghĩ rằng chỉ có ra đi mới khiến cậu hạnh phúc, cậu tha thứ cho cái tên ngốc này chứ.” 



“Tớ sẽ chấp nhận lời xin lỗi của cậu, nhưng tha thứ thì còn phải suy nghĩ lại, cậu làm tớ lo lắng đến mức nào cậu có biết không hả” 



“Tớ mua kem cho cậu suốt đời nhá” - Jessica cười khì khì



“Cậu dụ dỗ tớ như con nít vậy hả” – Tiffany đánh vào tay Jessica



“Vậy cậu có ăn không” 



“Tất nhiên là ăn rồi” – Cả hai bật cười.



“Fany Fany Tiffany, tớ Jessica Jung này sẽ không bao giờ buông tay cậu ra một lần nào nũa, và cậu cũng đừng bao giờ rời xa tớ” – Vừa nói Jessica vừa mân mê bàn tay đang đeo chiếc nhẫn mà cô tặng cho Tiffany.



Quay đầu sang bên phải, nơi chiếc cằm của Jessica đang tựa trên vai mình, Tiffany nở một nụ cười thật tươi. Jessica nhích khuôn mặt của mình lại gần hơn, một cách nhẹ nhàng cô để môi mình chạm vào môi của Tiffany.



“Wow, vừa đến là có chuyện hay để xem rồi” 



Nghe tiếng Krystal vang lên, Tiffany vội tách ra khỏi cái ôm nhưng đã bị Jessica giữ lại



“Đã bảo tớ sẽ không buông cậu ra mà” – Jessica thì thầm vào tai của Tiffany khiến cô đỏ mặt.



Quay mặt lại nhìn, Jessica thấy Krystal, Sooyoung, Yoona, Yuri đang chạy tới, còn Hyoyeon và Seohuyn đang đi bộ theo sau.



“Sao em lại đến đây được vậy” – Jessica nheo mắt hỏi



“Sooyoung unnie nhắn địa chỉ cho em, em không đi cùng vì phải ra sân bay khác” 



Krystal vừa trả lời vừa nháy mắt với ba người còn lại, đang không hiểu chuyện gì thì bất ngờ khi cả bốn người đang tụm lại và kéo cô ra khỏi Tiffany.



“Cho cậu ta xuống biển đi, dám hôn Tiffany của bọn này hả” – Sooyoung hét lớn


“Yah, biển còn lạnh lắm, mới hết mùa đông mà” – Jessica kêu gào trong vô vọng



Tiffany, Hyoyeon và Seohuyn bật cười khi thấy cả năm người ai cũng đã lớn mà vẫn giỡn như những đứa trẻ cấp một vậy







Ở phía xa, Taeyeon đang đứng nhìn cả bọn chơi đùa trên bãi biển. 


“Cậu nên tham gia cùng bọn họ” – Một giọng nói vang lên. Taeyeon quay về phía sau và há hốc mồm ngạc nhiên


“Sunny unnie, sao chị lại ở đây”


“Krystal và Jessica là em họ của tôi, nó đón tôi từ sân bay đến thẳng đây luôn, trái đất tròn nhỉ” 


“Quả thật rất tròn” – Taeyeon mỉm cười


“Krystal đã kể cho tôi nghe” – Sunny đặt tay lên vai Taeyeon “ Mặc dù biết là thừa nhưng….cậu vẫn ổn chứ”



Taeyeon bật cười



“Em không phải là thánh unnie, không thể cứ nói quên là quên được, nhưng em biết cái em cần là thời gian thôi, em quyết định được cũng sẽ làm được” 



“Tốt, cậu phải để một người yêu cậu có cơ hội nữa chứ” – Nói rồi Sunny kéo tay Taeyeon chạy lại cả nhóm, mặc cho người đang bị kéo đi phía sau đang ngơ ngác không hiểu gì.













Bonus - 3 năm sau










Jessica thất thểu bước vào quán cà phê với bó hoa trên tay, ngồi phịch xuống bàn nơi Sooyoung,Taeyeon đang ngồi và nằm dài ra đó.



“Lần thứ mấy rồi” – Sooyoung vừa hỏi vừa cho miếng bánh vào miệng



“Hai mươi mốt” – Jessica uể oải trả lời.



“Kwon Yuri, tại sao chị lại phát biểu như vậy trên truyền hình hả” – Tiếng hét của Yoona vang lên, cả ba nhìn ra phía cửa thì thấy Yuri đang bình thản bước vào, theo sau là một Yoona đang tức giận.


Cả hai ngồi vào bàn.



“Chuyện gì vậy” - Sooyoung hỏi



“Yuri unnie lên show Strong Heart thông báo rằng mình đã có người yêu và còn kể nguyên một câu chuyện tình từ thời trung học tới giờ nữa chứ” 


“Lãng mạn dữ ta, mà tên đen nó kể về em chứ ai mà còn nổi quạu, sưóng gần chết mà còn bày đặt” – Taeyeon mỉa mai.



“Em đâu có quạu đâu” –Yoona nhỏ giọng – “Chỉ là sau này chắc chắn sẽ bị đám paparazi vây suốt cho xem, gặp nhau chắc khó hơn lên trời” 



“Chứ chị phải làm sao đây, PD của show We got married cứ mời chị hoài, kiếm cớ từ chối ba bốn lần rồi, lần này không biết lấy lý do gì nữa nên chị tuyên bố luôn. Hay em muốn chị tham gia cái show đó rồi giống con bé Seohuyn, tham gia rồi bây giờ hẹn hò với Yonghwa luôn rồi” – Yuri nheo mắt nhìn Yoona.



Yoona cười hì hì rồi vòng tay ôm lấy Yuri.



“Hai người có thôi đi không, không thấy người khác đang đau khổ àh” – Jessica rên rỉ



“Chị lại bị Fany unnie từ chối lời cầu hôn nữa hả, lần thứ mấy rồi” – Yoona hỏi



“Hai mươi mốt rồi” – Taeyeon nhanh nhảu trả lời



Jessica quắc mắt nhìn Taeyeon



“Cậu còn dám nói nữa hả, cậu mau kiếm bạn gái đi cho tôi nhờ. Cái quái gì mà Fany bắt tôi phải đợi cậu có bạn gái rồi mới chịu lấy tôi hả” 



“Ủa, mấy tháng trước em thấy Taeyeon unnie và Sunny unnie hôn nhau ở trong xe mà, không phải hai người đang hẹn hò sao” – Seohuyn vừa bước xuống từ trên lầu xuống cùng với Hyoyeon và nói.


Taeyeon nuốt xuống và từ từ lách ra khỏi chiếc ghế đang ngồi



“Kim Taeyeon, cậu chết chắc rồi” – Jessica hét lên và đuổi theo Taeyeon 



Cả đám bật cười.



“Ủa, mà không phải Fany biết chuyện này từ lâu rồi sao” - Yuri thắc mắc



“Cậu ấy chỉ nói vậy với Jessica thôi, chỉ tại cái tên đầu vàng kia cầu hôn gì mà không lãng mạn gì hết thì ai mà chịu, Fany cũng đáo để lắm chứ không vừa đâu” – Hyoyeon lên tiếng.



“Điều hành công ty thì khôn lắm mà sao chuyện này lại dở vậy không biết, cứ có thứ gì màu hồng là mang hết vào mà ngỏ lời, chắc chắn chịu 100%” – Yuri chép miệng



Cả nhóm lại bật cười khi nghe tiếng thét của Taeyeon 



“Phải giúp cậu ta một chút rồi” – Sooyoung bỏ vào miệng miếng bánh cuối cùng trên dĩa của mình









[Tiffany, cậu ghé quán cà phê bây giờ nhé] 


Nhận được tin nhắn của Sooyoung, Tiffany ghé quán cà phê và buổi tối muộn. Vừa đẩy cửa vào, Tiffany không khỏi bất ngờ khi thấy bên trong quán tràn ngập màu hồng, màu yêu thích của cô. Ngay của ra vào là tấm thảm màu hồng dẫn đến cái bàn màu hồng duy nhất trong quán. Tiffany không thể ngăn một nụ cười thích thú bật ra, cô biết chỉ có Jessica và nhóm bạn của cô mới bày trò như thế này. 



“Mời unnie vào” – Yoona từ đâu xuất hiện và cúi đầu chào như một người phục vụ, nắm tay Tiffany ngồi vào chiếc bàn màu hồng đối diện sân khấu.



“Các cậu lại bày trò gì đây” – Tiffany nói vọng lên sân khấu với mấy người bạn của mình, họ đều ngồi ở vị trí biểu diễn như thường ngày.



Một con Totoro màu hồng từ trên lầu bước xuống và đưa cho Tiffany một cành hoa hồng mà không nói tiếng nào. Đợi một lúc cho đến khi cầm lấy, con Totoro đi về phía sân khấu và ngồi vào vị trí ca sĩ. Nhạc bắt đầu vang lên và con Totoro màu hồng bắt đầu cát giọng hát.




Will you marry me 




Cậu sẽ lấy tớ chứ ?

Cậu có muốn mãi mãi sống cùng nhau

Chúng ta có thể yêu nhau tha thiết,

Sẽ có một đứa trẻ giống tớ, một đứa nữa giống cậu,

Không bao giờ bệnh tật.. tớ muốn được sống như thế



Chân thành từ con tim, tớ yêu cậu thật nhiều





Tớ sẽ yêu Cậu nhiều hơn

Quan tâm Cậu nhiều hơn

Khi nước mắt rơi và cuộc sống khó khăn

Khi điều đó làm Cậu đau lòng, chúng ta sẽ cùng chia sẻ

Tớ sẽ yêu Cậu mãi mãi, bảo vệ Cậu mãi mãi

Cảm ơn thật nhiều vì gặp được ai đó tuyệt vời như Cậu

Tớ muốn được yêu Cậu đến từng ngày



Cậu sẽ lấy Tớ chứ ?

Cậu là nửa còn lại của trái tim tớ

Tớ sẽ là một nửa kia của trái tim Cậu

Từng khoảnh khắc Cậu hít thở

Tớ sẽ yêu Cậu

Thậm chí thời gian trôi qua nếp nhăn in hằn thêm

Thì Cậu và Tớ, chúng ta sẽ vẫn cùng nhau sống như thế này


Cậu như ánh sáng thắp lên cuộc đời tăm tối của Tớ

Một mái nhà chào đón Tớ với âm thanh của sự chờ mong..

Một cơn mưa tưới mát trái tim khô héo của Tớ

Một hạt giống mang kết quả của yêu thương

Một sự ràng buộc số phận mà thiên đường đã chọn lựa

Cuộc hội ngộ của chúng ta là định mệnh bởi trời cao

Tớ sẽ không đổi chác Cậu với thế gian này

Trong đời Tớ, chỉ có mỗi cậu thôi, mãi mãi !


Cậu sẽ lấy Tớ chứ ?








Tiffany mỉm cười hạnh phúc khi nghe giọng của người đang mặc bộ đồ Totoro đó.


Sau khi kết thúc, con Totoro màu hồng bước xuống và quỳ trước bàn Tiffany đang ngồi và lấy ra trong người một chiếc nhẫn.



“Tiffany Hwang Miyoung, Số phận đã cho chúng ta được gặp nhau và bây giờ định mệnh sẽ cho chúng ta được ở bên nhau, mãi mãi thuộc về nhau. Số phận cũng đã cho tớ gặp một thiên thần.Tớ sẽ làm tất cả để giữ thiên thần bên cạnh mình, tớ sẽ ko bao giờ để thiên thần rời xa tớ dù chỉ một lần. Và tớ tin rằng mình sẽ mang lại hạnh phúc cho thiên thần. Thiên thần kết hôn với tớ nhé”



Tiffany mỉm cười hạnh phúc, chưa kịp nói gì thì con Totoro màu hồng lại lên tiếng.



“Bây giờ cậu không đồng ý thì con Totoro màu hồng này sẽ ám cậu suốt đời đấy, không rời xa cậu nửa bước đâu. 



Tiffany bật cuời và đứng dậy ôm lấy con Totoro đang quỳ kia.



“Tớ đồng ý, đồ ngốc, bây giờ mới chịu làm Totoro cho tớ” – Tiffany chìa ngón tay đeo nhẫn ra cho Jessiaca để cô ấy lồng chiếc nhẫn vào đó. Sau đó thì Jessica trong hình dáng Totoro nhảy cẫng lên sung sướng ôm lấy nhứng người bạn của mình. Đây chắc chắn là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời của Tiffany






End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro