Mãi mãi tuổi 17 {2}

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Là một bức thư Kim Taehyung tuổi 17 gửi Jeon Jungkook tuổi 20.
___________________________

Jeon Jungkook yêu thương,

Em của anh ơi, anh nhận được thư em rồi. Gió đã đưa những mảnh tình tan của em đến với anh, đến với những ngày không em.

Trên thiên đàng, lúc nào anh cũng nghĩ về em, dõi theo em từng bước chân, từng nhịp thở.

Hãy yên tâm Jungkookie của anh. Anh ở trên này rất tốt, mọi người yêu thương anh, bao bọc và che chở cho anh, giống Jungkook ngày xưa vậy.

Kookie của anh ơi, em hỏi anh có còn nhớ không kỉ niệm đôi mình. Anh trả lời em rằng chưa phút nào anh quên. Chưa từng có khoảnh khắc nào anh thôi nghĩ về cậu bé với đôi răng thỏ, với đôi mắt nai to trong ngơ ngác, nghĩ tới giọng nói ấm áp như cái nắng mùa hạ hay mái đầu màu nâu như viên chocolate. Chưa bao giờ quên được những lần cùng em đi dưới cây phượng dưới sân trường, em thì thầm lời yêu nho nhỏ, anh khe khẽ cười thầm rồi vô thức đặt lên má em nụ hôn. Chưa bao giờ anh gạt cái kí ức em ôm chặt lấy anh khi anh hì hụi đạp xe. Cũng chưa bao giờ anh quên nụ hôn đầu của chúng ta, nụ hôn dưới bầu trời mưa tầm tã.

Em ơi, xin lỗi em vì đã hứa hẹn với em đủ điều mà lại chẳng giữ lấy lời. Xin lỗi vì đã hứa nắm tay em đi đến cuối cuộc đời, đến khi bạc mái đầu mà lại bỏ em bơ vơ nơi chốn ấy.

Kookie à, em đừng nghĩ quẩn nhé. Hãy tiếp tục sống thật mạnh mẽ, yêu thương bản thân. Các anh là những người tốt, sẽ luôn giúp đỡ và chở che em trong cuộc sống sau này. Nghe lời anh em ơi, mỗi cuối tuần hãy đi đến quán cà phê sách mà anh với em từng ngồi, gọi một cốc cà phê và đắm chìm vào những bản nhạc cũ kĩ. Hoặc, hãy vào bếp, làm một món ăn cho mình, thưởng thức và cảm nhận nó. Có thể nó chẳng phải điều gì xa hoa nhưng anh biết, Jungkook của anh chắc chắn sẽ rất thích.

À, em còn nhớ hay đã quên chiếc nhẫn anh tặng em? Hãy đeo nó và sánh bước bên người mà em yêu thương, một người cũng yêu em, một người yêu em hơn anh. Hãy trao lời ước hẹn với một người xứng đáng. Taehyung này chẳng còn xứng đáng để Jeon Jungkook yêu thương nữa rồi. Hãy nắm lấy tay người em chọn vào lễ đường, ôm lấy anh ta, trao anh ta nụ hôn nồng cháy nhé. Không phải vì anh không yêu em mà nói ra như vậy, không phải. Anh yêu em quá nhiều, yêu đến mức sẵn sàng buông bỏ để cho em có hạnh phúc. Yêu chính là hi sinh vì người mình yêu mà, JeiKei của anh nhỉ?

Và người anh yêu hỡi, em hãy dũng cảm mà bước về phía trước. Đừng khóc mà gọi tên anh trong giấc ngủ, đừng ngồi thất thần nhìn ảnh anh nữa, và cũng đừng nhỏ lệ khi lũ bạn vô tình nhắc đến anh.

Anh sẽ luôn dõi theo em trong từng giấc ngủ. Taehyung sẽ trở thành thiên thần trong giấc mơ của em, sẽ xoa mái tóc mềm mịn như mây ấy vào mỗi đêm trời lạnh, sẽ ôm chặt lấy em khi em chìm vào giấc ngủ, sẽ đặt lên đôi môi của em những cái hôn vụng trộm ngọt ngào.

Và em yêu ơi, anh sẽ yêu em, yêu đến khi Mặt trời thôi chiếu sáng, yêu đến khi nước biển cạn khô, yêu đến khi con người thôi biết đến thứ xúc cảm gọi là yêu.

Jeon Jungkook, anh sẽ yêu em như thưở ấy, yêu em một cách mãnh liệt và nồng say, yêu em bằng cả thanh xuân của mình. Và, kiếp sau, hãy để anh được ở bên em, bù đắp cho những đau khổ mà anh đã gây ra cho em nhé em yêu.

Cuối thư, ngàn vạn lần chúc em hạnh phúc, chúc em yêu và được yêu, chúc em tìm được người yêu em hơn anh.

Mãi yêu em,
Người yêu em nhiều
Kim Taehyung.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro