Chương 31: Thái hậu giá đáo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 31:

Diệp Thu Đồng không nói nên lời, nói với Ngô Nhược Dao sự thật tàn khốc: "Hắn là ông chủ, lãnh đạo, cấp trên của tôi. Liệu cậu có yêu ông chủ của mình không?"

Ngô Nhược Dao chỉ tưởng tượng thôi cũng rùng mình, thật đáng sợ.

Cô tiếc nuối thở dài: "Đáng tiếc, một người đẹp trai quyến rũ như vậy lại là một tên tư bản luôn phản đối lập trường của chúng ta." Hiểu là hiểu, Ngô Nhược Dao không bỏ cuộc, "Mặc dù bọn tư bản đáng ghét, nhưng ông chủ của cậu cũng rất nghĩa khí. .. A, còn chủ động giúp cậu giải vây."

Diệp Thu Đồng cũng đồng tình ở điểm này: "Đúng vậy, hắn khá tốt." Ngoài độc ác tàn nhẫn lợi dụng anh, cơ bản không có khuyết điểm nào khác.

......Đại khái vậy.

Ngô Nhược Dao nói: "Nhưng ở trước mặt Nhan Phái và bạn trai cũ cặn bã của cậu, cậu phải tiếp tục giả vờ, đừng để bọn họ phát hiện." Cô lo lắng nói thêm: "Nhan Phái xuất thân từ một gia đình gia giáo, cậu ta nghĩ ông chủ của cậu là là người yêu nên lúc đó mới thu liễm được chút, nếu không cậu ta sẽ lại tìm cách trả thù em."

Sau khoảng thời gian hoạt động nằm vùng này, Ngô Nhược Dao đã hiểu sâu hơn về tính cách của Nhan Phái, Nhan Phái là một tay chơi ham hư vinh, dù là Tạ Phi Triết hay Diệp Thu Đồng, cậu ta đều coi đó là một trò chơi, hiện tại cậu phải ăn thiệt ở chỗ Diệp Thu Đồng. Nếu không có ông chủ của Diệp Thu Đồng làm chỗ dựa, Nhan Phái có lẽ sẽ phát điên.

Diệp Thu Đồng nói: "Tôi biết về sau tôi sẽ không có quan hệ gì với bọn họ."

Trong đời anh và hai người đó ít có giao thoa, sau này ra ngoài anh sẽ nhớ xem kỹ hoàng lịch, thành phố này rộng lớn đến mức có lẽ anh sẽ không gặp lại họ.

Diệp Thu Đồng cảnh cáo Ngô Nhược Dao thêm vài câu phải cẩn thận, dù sao vòng quan hệ của cô cũng rất liên quan với Nhan Phái sau đó định cúp máy.

Tận những giây phút cuối cùng, Ngô Nhược Dao vẫn bất đắc dĩ lẩm bẩm: "Chủ tịch và cô vợ nhỏ trong tiểu thuyết quả nhiên là giả."

Diệp Thu Đồng: "..."

*

Hôm sau thực ra là cuối tuần, Diệp Thu Đồng nghỉ ngơi, thứ Hai đi làm vẫn thấp thỏm trong lòng.

Vì không chắc chắn, không biết chủ tịch có nghĩ rằng, một người địa vị cao như vậy lại nhân nhượng cho anh, rồi lại phát bực, yêu cầu anh làm rất nhiều việc.

Thì ra anh đã suy nghĩ quá nhiều.

Lần này Tần Dịch cũng không khác thường ngày, vừa đến liền đắm chìm trong công việc, Diệp Thu Đồng tuân theo sắp xếp văn kiện tiếp khách, cũng bận rộn bình thường.

Không thể không nói, Tần Dịch thật sự đặt công việc và kiếm tiền lên hàng đầu.

Anh cũng không phàn nàn nhiều khi chủ tịch yêu cầu anh làm thêm giờ, một trong những nguyên nhân là Tần Dịch chăm chỉ hơn những người khác.

Thời Duệ hưng thịnh, Tần Dịch nhất định không thể thiếu.

Diệp Thu Đồng vừa pha trà cho Tần Dịch vừa thở dài, pha trà xong liền bưng lên bàn của chủ tịch.

Tần Dịch nhìn chằm chằm vào máy tính, không nheo mắt, chạm vào tách trà uống một ngụm, sau đó quay đầu nhìn Diệp Thu Đồng nói: "Cậu thêm cái gì vào?"

Diệp Thu Đồng đứng sang một bên nói: "Cuối năm trời lạnh lại bận rộn nên tôi thêm vài lát nhân sâm."

Tần Dịch kén chọn, đối với loại đồ uống không có nhiều yêu cầu, chỉ cần chất lượng tốt, cái gì cũng uống, bình thường thêm chút dâu tây hay chanh vào mùa hè cũng không sao cả.

Tần Dịch vừa uống trà vừa nói: "Nịnh nọt, đừng dùng thủ đoạn nhỏ nào lấy lòng tôi."

Diệp Thu Đồng đã quen với tính khí lập dị của hắn và nói: "Bảo vệ sức khỏe của ngài chính là bảo vệ tiền lương của chúng tôi."

Tần Dịch không chịu nghe lời khuyên của anh, lấy trên bàn ra mấy tờ giấy ném trước mặt anh rồi nói: "Cậu làm việc chăm chỉ để tạo ra lợi ích cho công ty, để tôi có tiền trả lương. "

Diệp Thu Đồng: "..."

Diệp Thu Đồng vào phòng làm việc của chủ tịch nịnh nọt một chút, vậy mà khi anh bước ra thì có thêm việc làm.

Anh đang ngồi tại chỗ xử lý văn bản, suy nghĩ thái độ của chủ tịch thì phát hiện Tần Dịch vẫn tách bạch chuyện công và chuyện riêng, lúc riêng tư càng bình thường, khi vào công ty, mọi việc đều hướng về công việc.

Sau những chuyện đó, Diệp Thu Đồng phát hiện mình không còn sợ Tần Dịch nữa, bởi vì anh biết Tần Dịch kỳ thực là một người có nguyên tắc. Không sợ thì không sợ, mặt khác anh cũng có những yêu cầu khắt khe hơn với bản thân, hy vọng được chủ tịch công nhận.

Thời tiết càng ngày càng lạnh, thấy đã là tháng 12, Diệp Thu Đồng ngoài công việc thường ngày còn phải tham gia huấn luyện đoàn múa phục vụ đại hội thường niên.

Với sự rèn luyện kiên trì của HR, cuối cùng mọi người đã nhảy múa đàng hoàng và không còn khổ sở như trước nữa.

Diệp Thu Đồng được xếp ở vị trí trung tâm, không quá nổi bật cũng như không kìm hãm được ai.

Sau khi khiêu vũ trong giờ nghỉ trưa ngày hôm đó, Samantha gọi Diệp Thu Đồng dừng lại.

Hai người đi đến phòng làm việc của giám đốc nhân sự, Samantha nói với Diệp Thu Đồng: "Tôi có chuyện muốn nói với anh Tần."

Diệp Thu Đồng không có hỏi là chuyện gì mà kỳ quái hỏi: "Chị Sa, sao chị không tự mình nói đi."

Samantha hắng giọng nói: "Bởi vì đây không phải chuyện công việc, mà là chuyện riêng của chủ tịch Tần."

Diệp Thu Đồng càng thêm bối rối, Samantha dựa vào bàn nói: "Chỉ là, không phải chúng ta đang định tổ chức họp mặt thường niên sao? Chúng ta mời một số nghệ sĩ trong giới giải trí đến tham dự, sau đó một nghệ sĩ tên là Tô Lâm Á đã nghe được chuyện này. Liền liên hệ với chúng tôi, muốn là khách mời biểu diễn năm nay".

Diệp Thu Đồng: "..."

Samantha liền hiểu ra ngay khi nhìn thấy khuôn mặt của Diệp Thu Đồng: "Tôi nghe nói cô ấy có chút mâu thuẫn với anh Tần ở thành phố N, nên đã trực tiếp từ chối."

Diệp Thu Đồng nói hoa mỹ: "Cô ấy có cá tính độc đáo."

Samantha gật đầu, nói thẳng: "Tôi hiểu rồi, tôi từng thấy rất nhiều người hám tiền bạc lại không có phẩm chất như thế này."

Trong trường hợp này, Diệp Thu Đồng ngừng che giấu và nói: "Cô ta cũng không nổi tiếng. Tại sao vẫn làm phiền anh Tần?"

Diệp Thu Đồng không đủ tư cách để chỉ tay vào những kẻ theo đuổi chủ tịch Tần, nhưng anh sẽ thất vọng nếu vợ tương lai của chủ tịch không phải là Hoa hậu Hoàn vũ.

Samantha nói: "Hình như gần đây cô ấy có tham gia một chương trình tạp kỹ nào đó, độ nổi tiếng cũng không tệ. Dù sao tôi cũng đã từ chối. Xin hãy thông báo cho anh Tần. Nếu anh Tần có muốn thay đổi, tôi sẽ mời cô ấy quay lại."

Không thể mời trở lại.

Diệp Thu Đồng gật đầu đồng ý, Samantha nhìn anh, do dự nói.

Diệp Thu Đồng nhìn tiền bối bằng ánh mắt khích lệ, Samantha cuối cùng cũng nói: "Anh biết đấy, bây giờ đã là cuối năm rồi."

"Rồi sao?"

"Mùa cao điểm thúc giục hôn nhân đã đến rồi."

Diệp Thu Đồng: "..."

Samantha nói với Diệp Thu Đồng với tư cách là người từng trải: "Chắc cậu đã nghe nói về nhà họ Tần. Hai người con trai của chủ tịch vẫn chưa kết hôn. Nhìn thấy chúng đã lớn lên, tự nhiên sẽ bị thúc giục kết hôn."

Cô nhìn Diệp Thu Đồng đầy thông cảm: "Lúc tôi làm thư ký cũng khá tốt. Bây giờ anh Tần đã ba mươi tuổi, trước Tết Nguyên đán sẽ có vô số người cố gắng bám lấy của anh Tần."

Diệp Thu Đồng không hiểu: "Việc này có liên quan gì đến chúng ta?" Thư ký vẫn có trách nhiệm giúp chủ tịch kết hôn sớm sao?

Samantha nhìn Diệp Thu Đồng với ánh mắt yêu thương rồi nói: "Đồ ngốc, tập đoàn Bang Thiên là doanh nghiệp gia đình. Sự lãnh đạo gắn bó chặt chẽ với nhau, và hôn nhân cũng là một phần trong đó. Cậu có nghĩ anh Tần có thể trốn thoát được sao?"

Diệp Thu Đồng vẻ mặt ngơ ngác, Samantha vỗ vỗ vai anh: "Khi đến lúc, xin cậu giúp đỡ chủ tịch Tần nhiều hơn."

Diệp Thu Đồng một lần nữa cảm thấy làm thư ký thực sự khó khăn.

Anh nói với Tần Dịch, anh không muốn xen vào chuyện riêng tư của chủ tịch, nhưng không ngờ rằng anh hoàn toàn không thể vạch ra ranh giới.

Samantha tiếp tục nói: "Ví dụ như Tô Lâm Á này, tôi nghe nói cô ta có quan hệ với mẹ anh Tần, cô ta còn từng bị anh Tần trừng phạt một lần, nhưng vẫn kiên trì quay lại. Có lẽ đã có người ngấm ngầm chấp thuận."

Diệp Thu Đồng đã hiểu.

Vị trí phu nhân của chủ tịch có ảnh hưởng đến công ty, khó có thể bảo đảm sẽ không chú ý, lúc này thư ký phải đứng vững ở bên chủ tịch.

"Tôi hiểu rồi, cảm ơn chị Shasha vì lời khuyên của chị." Diệp Thu Đồng mỉm cười với Samantha.

Sau khi Samantha nói xong Tô Lâm Á, nàng lại nhớ tới một chuyện khác.

Cô mời Diệp Thu Đồng đứng lên: "Nhảy cho tôi xem."

Diệp Thu Đồng: "...Không phải lúc diễn tập vừa rồi tôi đã nhảy sao?"

Samantha sờ cằm nói: "Tôi luôn cảm thấy kỳ lạ. Cậu nhảy lại cho tôi xem đi. Tôi rất coi trọng buổi biểu diễn này".

Mọi người đều rất coi trọng việc tìm kiếm phúc lợi cho các nhân viên nữ của công ty.

Diệp Thu Đồng không còn cách nào khác ngoài nhảy vài bước trong văn phòng của Samantha.

Samantha nhìn chằm chằm vào anh: "Nói thật với tôi đi, cậu có thể nhảy được không?"

Diệp Thu Đồng càng bất lực: "Tôi chưa bao giờ nói mình không làm được."

Samantha: "..."

*

Sau đó, Diệp Thu Đồng quay lại và nói với Tần Dịch về Tô Lâm Á, Tần Dịch khen ngợi Samantha đã làm rất tốt và nói rằng những chuyện như vậy sau này hắn sẽ tự mình giải quyết và không làm phiền anh.

Samantha nhắc nhở Diệp Thu Đồng rằng tình huống này sẽ sớm xảy ra, ngày hôm đó Diệp Thu Đồng nhận được thông báo từ quầy lễ tân tầng một, tâm hồn anh gần như sợ hãi.

"Thư ký Diệp, bà Giang Đan Quỳnh trực tiếp đi lên lầu từ thang máy của chủ tịch."

Diệp Thu Đồng không có phản ứng: "Ai?"

"Bà Giang Đan Quỳnh, mẹ của chủ tịch Tần, bà ấy sẽ đến cửa phòng chủ tịch trong khoảng một phút nữa."

Diệp Thu Đồng lập tức đứng dậy khỏi chỗ ngồi, dùng tốc độ nhanh nhất gõ cửa rồi báo cáo tình hình cho Tần Dịch.

Tần Dịch nghe vậy giật mình, sau đó thấp giọng chửi rủa.

Đây là lần đầu tiên Diệp Thu Đồng nhìn thấy chủ tịch như thế này, anh nhanh chóng tìm kiếm trong đầu bản hướng dẫn tiếp đãi mà Samantha đã để lại cho anh.

Bà Giang Đan Quỳnh không uống caffeine nên pha một bình trà hoa và thêm một chút mật ong để khử vị chua.

Lần này Tần Dịch theo Diệp Thu Đồng ra khỏi văn phòng để chào hỏi, quả nhiên Giang Đan Quỳnh đã sớm đến.

Bà Giang mặc áo khoác sẫm màu, bên trong là váy nhung cùng màu dài đến đầu gối, chân đi giày cao gót, dáng người điềm tĩnh, đoan trang nhưng lại duyên dáng và thanh lịch.

Tính tuổi thì Giang Đan Quỳnh chắc đã ngoài năm mươi nhưng trông như chưa đến bốn mươi, kỹ năng chăm sóc da của nữ minh tinh thực sự rất tuyệt vời.

Đây là lần đầu tiên Diệp Thu Đồng nhìn thấy một người nổi tiếng ngoài đời - không tính Tô Lâm Á, những người mà anh từng thấy trên TV giờ đây đều sống động trước mặt anh, nghĩ đến điều đó anh có chút phấn khích.

Đặc biệt khi người này lại là mẹ của chủ tịch.

Tần Dịch đứng ở cửa, nhìn thấy Giang Đan Quỳnh, vẻ mặt không thay đổi nói: "Sao mẹ lại chạy đến đây vào lúc này?"

Giang Đan Quỳnh không để ý đến con trai mình mà quay đầu lại, nhìn Diệp Thu Đồng bên cạnh và cười nói: "Cậu chắc chắn là thư ký mới của A Dịch, Tiểu Diệp."

Diệp Thu Đồng làm thư ký của Tần Dịch được gần nửa năm, anh cũng không phải là người mới, nhưng đây là lần đầu tiên mẹ của chủ tịch nhìn thấy anh, Diệp Thu Đồng cung kính chào: "Xin chào phu nhân, vâng, tôi tên là Diệp Thu Đồng."

Giang Đan Quỳnh mỉm cười và nói: "Tôi nghe thấy Tô Lâm Á nói về cậu."

Tim Diệp Thu Đồng đập thình thịch, tự hỏi Tô Lâm Á có thể nói gì tốt về anh.

Giang Đan Quỳnh đi tới, cẩn thận nhìn khuôn mặt của Diệp Thu Đồng và khen ngợi: "Cậu thực sự rất đẹp trai. Cậu có hứng thú theo đuổi sự nghiệp trong giới giải trí không, Tiểu Diệp?"

Diệp Thu Đồng: "..."

Sắc mặt Tần Dịch nghiêm túc ngắt lời: "Vừa tới đừng có dò hỏi thư ký của con, có chuyện gì thì vào nói cho con biết."

Nói xong anh bước vào văn phòng trước.

Giang Đan Quỳnh mỉm cười với Diệp Thu Đồng và đi theo con trai mình vào.

Hai người ngồi xuống ghế sô pha, Diệp Thu Đồng pha cho Giang Đan Quỳnh một ít trà hoa hồng, Giang Đan Quỳnh cầm ly, móng tay thanh tú tô điểm cho hoa hồng màu hồng, nhìn từ góc độ nào cũng đẹp như một bức tranh.

Diệp Thu Đồng trong lòng thở dài, đây là minh tinh sao, chỉ cần một động tác là có thể như đóng phim.

Diệp Thu Đồng đưa trà xong, đang chuẩn bị rời đi, không ngờ lần này Tần Dịch lại theo anh ra cửa.

Diệp Thu Đồng đi ra khỏi văn phòng, Tần Dịch tự mình đóng cửa lại, vừa đóng cửa liền hạ giọng nói với Diệp Thu Đồng: "Nửa giờ nữa giả vờ có công viện quan trọng rôi vào tìm tôi."

Diệp Thu Đồng còn chưa hiểu được ý tứ của hắn, Tần Dịch lại đổi lời: "Hai mươi phút."

Diệp Thu Đồng: "..."

Tần Dịch đóng cửa lại, đi cùng mẹ nói chuyện.

Diệp Thu Đồng trở lại chỗ ngồi của mình, đặt đồng hồ báo thức và bắt đầu tính giờ, gõ cửa để giải cứu chủ tịch sau hai mươi phút nữa.

Mục đích hôm nay bà Giang đột ngột xuất hiện là gì? Không phải Samantha nói bà đến đây để thúc giục kết hôn.

Diệp Thu Đồng đã nghe nói một số điều về Tần gia, trên thực tế, Giang Đan Quỳnh không phải là vợ cả của Tần Bang Ngôn .

Tần Dịch có một người anh trai tên Tần Khải Phàm, cùng cha với Tần Dịch và hiện đang làm việc tại tphòng nghiên cứu sản phẩm của tập đoàn.

​Như Samantha đã nói, những xung đột lợi ích và cạnh tranh mối quan hệ ở đây có thể rất phức tạp.

Dù là trong tiểu thuyết hay phim truyền hình, những câu chuyện về những gia đình giàu có luôn đầy rẫy những điều vớ vẩn, việc một vị chủ tịch vừa quản lý công ty vừa giải quyết gia đình của mình không phải là điều dễ dàng.

Diệp Thu Đồng ngoan ngoãn ngồi ở cửa văn phòng tổng giám đốc, lặng lẽ làm theo sự sắp xếp của ông chủ.

Trong văn phòng, người ngoài vừa rời đi, Giang Đan Quỳnh thu hồi nụ cười trên mặt, buồn bã nhìn Tần Dịch, nói: "Mấy tháng rồi anh không đến thăm tôi."

Tần Dịch, nói: "Không phải mẹ đang bận quay phim sao? Con có thể tìm mẹ ở đâu?"

Giang Đan Quỳnh nói: "Tôi đã già rồi nên không có nhiều cảnh để quay".

Chuyện này không đề cập tới cũng không sao, nhưng đã nhắc đến thì Tần Dịch liền có lời muốn nói: "Không phải mẹ bán con để kiếm lời một bộ phim sao?"

Giang Đan Quỳnh thở dài: "Đừng nói nặng lời như vậy, chỉ là trước mắt mẹ có tài nguyên, vừa có thể quay phim vừa giới thiệu cho con một người, mẹ vốn tưởng rằng sẽ là một mũi tên trúng hai con chim, cho nên đã đồng ý."

Tần Dịch không nghe: "Mẹ đã nhận được hóa đơn rồi phải không? Mẹ muốn loại vợ hoang đàng đó à?"

Giang Đan Quỳnh giơ tay lên, bình tĩnh chạm vào mái tóc mỏng manh của bà và nói: "Mẹ đưa nó cho chú của Tiểu Tô rồi, kêu họ đưa tiền cho mẹ."

Tần Dịch nhếch khóe môi giễu cợt, biết Giang phu nhân sẽ không đau lòng.

Giang Đan Quỳnh ngừng giả vờ và nói một cách chân thành: "Mẹ biết tính cách của Tô Lâm Á có vấn đề, mẹ cũng không muốn con tiếp xúc nhiều hơn với cô ta, nhưng mẹ cũng không muốn kích thích con. Con đã ba mươi mà chưa bao giờ đưa bạn gái về nhà, mẹ lo lắng ".

Tần Dịch nói: "Tần Kỳ Phàm đã ba mươi lăm rồi, anh ấy cũng không vội, con tại sao phải vội?"

Giang Đan Quỳnh nặng nề đặt chiếc ly trong tay lên bàn cà phê trước mặt, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Chuyện tốt thì không so, chỉ so sánh chuyện xấu. Đừng nhắc đến cậu ta."

Nhìn thấy Giang Đan Quỳnh nóng nảy, Tần Dịch bình tĩnh lại, bình tĩnh nói: "Sao vậy, không phải mẹ chỉ muốn con sinh con trước anh ấy thôi sao?"

Giang Đan Quỳnh vỗ bàn, tức giận nói: "Con bất hiếu, sao lại nói mẹ mình hợm hĩnh quá vậy, mẹ làm là vì lợi ích của con."

"Tốt xấu cũng phải ra dáng người bình thường chứ. Khi còn nhỏ, mẹ sợ con sẽ yêu sớm. Mẹ đã lo lắng suốt ngày, còn chuẩn bị 10 triệu nhân dân tệ. Mẹ muốn bắt chước kịch bản khi quay phim. Ném cục tiền cho đối tượng yêu sớm của con, để cô ấy chia tay với con, không ngờ con không cho mẹ cơ hội phá uyên ương."

Tần Dịch: "..."

Tần Dịch nhìn thật sâu mẹ mình, nói: "Mẹ nên đổi nghề đi tấu nói đi."

Giang Đan Quỳnh hít một hơi thật sâu và nói: "Đừng nói về Tần Khải Phàm nữa, chúng ta chỉ nói về Tết Nguyên đán. Có chàng trai trẻ nào không đưa người về nhà?"

Tần Dịch nói: "Cứ cằn nhằn chuyện Tết nữa thì con sẽ không về nhà."

Giang Đan Quỳnh biết con trai mình có ý gì, vì thế thay đổi bài khác và nói: "Con thích người như thế nào mẹ sẽ lưu ý."

Tần Dịch im lặng.

Giang Đan Quỳnh đột nhiên nghĩ đến điều gì, sắc mặt hơi thay đổi: "Tô Lâm Á nói thư ký bên cạnh con là một con hồ ly tinh." Bà cẩn thận quan sát sắc mặt Tần Dịch, "Con thích kiểu như vậy không?"

Tần Dịch cau mày: "Người bất tài nói mà mẹ có thể tin." Hắn vì Diệp Thu Đồng mà nói rõ: "Thư ký Diệp chỉ tận tâm làm việc cho con."

Giang Đan Quỳnh thở phào nhẹ nhõm: "Làm mẹ sợ muốn chết, nếu như con thích cậu ta, mẹ chỉ có thể lấy ra 10 triệu đóng bụi lâu ngày đập vào tay cậu ta."

Mặt Tần Dịch không biểu tình nói: "Lạm phát tăng cao, 10 triệu cũng không đủ."

=============================================================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro