6-9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6. Hiểu lầm
Một hôm nào đó, lớp học có bạn nhỏ mới chuyển tới tên Tô Hồng, Bạch Ngọc Đường vừa nhìn Tô Hồng đã thấy ngây ngẩn hết cả người. Đến giờ ngủ trưa, Bạch Ngọc Đường lần đầu tiên không bò đến giường Triển Chiêu mà đi qua chỗ Tô Hồng thì thầm gì đó, Triển Chiêu nhìn thấy nhưng không nói gì, chỉ chốc lát sau Bạch Ngọc Đường liền hài lòng trở về, đến lải nhải với Triển Chiêu. Triển Chiêu không để ý tới cậu, đấm cậu một quyền liền ngủ mất ( Tiểu hài tử chỉ dùng nắm đấm để biểu lộ bất mãn ) Còn Bạch Ngọc Đường ngồi ở đó khóc không ra nước mắt. Lục Vũ vỗ vỗ vai của cậu, thở dài rời đi, Dương Tiêu vỗ vỗ vai của cậu, thở dài đi ngủ, Lý Tầm Hoan vỗ vỗ vai của cậu, nói một câu đáng đời. Bạch Ngọc Đường tức giận chuẩn bị đánh người lại bị Dương Tiễn trong lúc vô tình hất cho một quạt liền bất tỉnh. Sau khi rời giường Bạch Ngọc Đường mang một con mắt gấu mèo, ngoan ngoãn đi theo Triển Chiêu cả buổi chiều.( Kỳ thật Bạch Ngọc Đường chỉ thích mặt dây chuyèn của Tô Hồng, muốn hỏi bé mua ở đâu mà thôi )

7. Tiết ngoài trời
Hôm nay cô giáo dẫn tất cả các bạn nhỏ ra ngoài trời sinh hoạt, mặc dù xảy ra chút rắc rối nhỏ, nhưng may là vẫn kết thúc 'mỹ mãn'. Cuối cùng, sau khi đưa bọn nhỏ đến phòng học xem phim hoạt hình, cô giáo mới bắt đầu nhớ lại vừa rồi đã xảy ra chuyện gì ······
Chuyện xe đẩy nhỏ
"Lục Vũ, cái xe đẩy nhỏ đó là dùng để đẩy đồ chơi, không phải dùng để đẩy bạn Phó Chấn Hoa!" Cô giáo câm nín.
"Tiểu Hoàng thúc, cái này xe đẩy này chơi vui quá, về sau ta cũng muốn mua một cái, để tiểu Hoàng thúc đẩy ta đi đến trường học."Chu Thần Hào trong lòng thầm kêu khổ rồi.
Chuyện đào hang núi
Dương Tiễn nhìn sơn động hình bán nguyệt, mặt lộ rõ vẻ ghét bỏ, cậu vội vàng rút quạt ra, phẩy một cái
Dương Tiêu đứng một bên nhìn sơn động cười lạnh, Lý Tầm Hoan còn chưa kịp nhìn thấy rõ động tác của hắn, sơn động liền bay đến bên tường.
·········· Sau đó ...không có sau đó nữa....
8. Sự kiện ném bóng nước
Buổi chiều, cô giáo dẫn các bạn nhỏ ra ngoài trời chơi trò ném bóng nước, nhưng chưa đến mười phút đã kết thúc, nguyên nhân tại sao ấy hả? Là do giáo viên xin nghỉ về nhà thay quần áo, không có giáo viên dẫn đầu làm sao mà chơi.
Triển Chiêu nói: "Chúng ta có phải làm hơi quá rồi không?" Bạch Ngọc Đường nói: "Không có đâu mèo con, chúng ta chỉ dùng kiếm cắt bóng nước ra thôi mà, không giống lớp trưởng trực tiếp dùng quạt đập bóng nước vào mặt cô."
"······"
Trác Đông Lai cười lạnh một tiếng: "Cũng không biết là ai, ném bóng nước còn tặng kèm mấy con châu chấu, kết quả tụi nó bu đầy người cô."( Em rốt cuộc cũng chịu gọi cô rồi, cô vui đến phát khóc )
Hai anh em Đường Ngọc Trúc và Mạnh Tâm ở một bên yên lặng vì cô mà mặc niệm.

9. Cuộc đời của Bạch Ngọc Đường
Một hôm nào đó, mấy vị phụ huynh của các bạn nhỏ đều tụ lại một chỗ tâm sự.
Ngọc Đế: "Tiễn Nhi nhà ta cái gì cũng tốt, một chút cũng không cần ta bận tâm."
A Mỹ: " Tiểu Lục gia nhà chúng ta không có khuyết điểm, dù cho có khuyết điểm...... cũng là người khác có mắt như mù."
Bao Chửng: " Triển hộ vệ nhà ta tính cách tốt, ngoại hình tốt, võ công tốt, ta đối với hắn rất là yên tâm."
Vũ Mị Nương: "Mẫn Chi nhà ta chỉ là hơi ngạo kiều một chút, bản chất vẫn là bé ngoan."
Thái Thượng Lão Quân: "Thái Bạch nhà ta bình thường đều rất ngoan, chỉ là đụng tới Dương Tiễn thì sẽ không nghe lời nữa, hảo hảo dạy dỗ vẫn sẽ có thể cứu được."
......
Bạch Cẩm Đường: "Ngọc Đường nhà tôi rất ngỗ nghịch, lúc không nghe lời thì đánh một trận liền nghe."
Các vị phụ huynh khác: ......"
___________________________
Bạch nhi đáng thương quá ಥ⁠╭⁠╮⁠ಥ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro