Chương 06: Đại hôn hưu phu (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vân Thiên Vũ không để ý tới bất luận kẻ nào, chỉ ngẩng đầu nhìn nam tử tuấn mỹ mặc đồ tân lang trước mặt, mở miệng nói: "Tuyên Vương điện hạ, ta như vậy ngươi xác định muốn cưới sao? Ngươi dám cưới sao?"

Trong đồng tử Tuyên vương Tiêu Thiên Dịch chợt lóe qua ý tự trách, bên ngoài ngũ quan mang một vẻ mặt đau lòng, bộ mặt tự trách nhìn Vân Thiên Vũ nói.

"Vũ nhi, thực xin lỗi, là bổn vương làm hại ngươi thành cái dạng này, ngươi yên tâm, bổn vương sẽ chịu trách nhiệm, bổn vương sẽ đúng hẹn cưới ngươi vào Tuyên Vương phủ làm Tuyên Vương phi, sau này bổn vương sẽ không phụ ngươi."

Lời của Tiêu Thiên Dịch lập tức liền đưa tới cho hắn vô số âm thanh tán thưởng.

"Tuyên Vương điện hạ thật là nam nhi tình thâm ý nặng."

"Đúng vậy, rõ ràng dung mạo của đại tiểu thư Vĩnh Ninh Hầu phủ bị hủy, còn kiên định muốn cưới nàng."

"Vương gia thật là nam nhi tốt hiếm thấy trong thiên hạ, nam nhân như vậy tại sao ông trời không thể đối xử tử tế với hắn, để cho hắn cưới một nữ tử thân tàn hủy dung về làm nương tử."

"Ông trời bất công a."

Tân khách mọi người thở dài đồng tình với Tuyên Vương điện hạ, giờ khắc này Tuyên Vương điện hạ thành công để mọi người cảm nhận hắn tình thâm ý nặng, thật là nam nhân tốt có tình có nghĩa.

Mọi người tựa hồ hoàn toàn đã quên, Vân Thiên Vũ trở nên thân tàn ma dại, hoàn toàn là do nam tử này ban tặng.

Vân Thiên Vũ cười lạnh nghe lời của mọi người vang lên bên tai, khóe môi ý cười châm chọc càng ngày càng đậm hơn, đột nhiên nàng cười khẽ ra tiếng, thanh âm sang sảng vang lên.

"Hay cho một Tuyên Vương điện hạ hữu tình hữu nghĩa, ta muốn hỏi điện hạ một chút, nếu như không phải ngươi tự tay đưa ta vào trong tay bọn thổ phỉ, ta sẽ biến thành bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ này sao?"

"Tự tay hủy diệt một người, sau đó lại bù đắp, đây chính là cái gọi là hữu tình hữu nghĩa sao? Vân Thiên Vũ ta coi như lĩnh giáo."

Vân Thiên Vũ vừa dứt lời, bốn phía trong nháy mắt yên tĩnh lại, mọi người tựa hồ nghĩ tới Vân Thiên Vũ sở dĩ biến thành như vậy, đều là do Tuyên Vương điện hạ tạo thành, trong lúc nhất thời không ai nói chuyện.

Tuyên Vương Tiêu Thiên Dịch sắc mặt khẽ tối sầm, há miệng liền muốn nói chuyện, đáng tiếc Vân Thiên Vũ đã không cho hắn cơ hội nói chuyện.

Bởi vì nàng bị thương rất nặng, không có biện pháp duy trì lâu dài.

Cho nên vừa nói xong, liền cố gắng từ trong tay áo lấy ra tờ giấy trắng viết một chữ thật to bằng máu, ba một tiếng vỗ vào trên mặt Tiêu Thiên Dịch.

"Nam nhân như vậy ta không hưởng thụ nổi, tra nam ta không cần, đây là một hưu thư, hôm nay không phải là ngươi hưu ta, mà là ta hưu ngươi."

Lời của Vân Thiên Vũ khiến cho bốn phía giống như chết lặng, vang lên âm thanh nghị luận, mọi người hoài nghi chính mình nghe lầm.

Vân Thiên Vũ không gả cho Tuyên Vương điện hạ.

Chẳng những không gả, còn quăng ra hưu thư cho Tuyên Vương điện hạ.

Đây là các nàng nghe lầm đi, nhất định là như vậy.

Tuyệt đối là lỗ tai của bọn họ xảy ra vấn đề, Vân Thiên Vũ cũng thân tàn thể tàn, Tuyên Vương điện hạ nói cưới nàng, nàng nên nằm mơ cười tỉnh, làm sao có thể sẽ không gả đây.

Mọi người theo bản năng nhìn Vân Thiên Vũ, sau đó nhìn về Tuyên Vương Tiêu Thiên Dịch.

Trên ngũ quan tuấn mỹ của Tiêu Thiên Dịch hiện đầy vẻ kinh ngạc, sau đó dần dần tối sầm, đồng mâu thoáng qua âm u, bình tĩnh nhìn Vân Thiên Vũ.

Cách đó không xa Vĩnh Ninh Hầu gia Vân Lôi, lúc này hoàn toàn giận đến hộc máu, hắn rõ ràng để cho nghiệt nữ này trước mặt mọi người nói mình không xứng với Tuyên Vương điện hạ, như thế nào nàng đến nơi này, ở trước mặt mọi người quăng một phong hưu thư cho Tuyên Vương.

Vân Lôi nhịn không được giận kêu thành tiếng: "Vân Thiên Vũ, ngươi lại dám làm như vậy."

Lời của Vân Lôi chưa kịp nói ra khỏi miệng, Tiêu Thiên Dịch đã lên tiếng:"Vũ nhi, ngươi đang giận ta có phải hay không, chuyện này đúng là bổn vương không đúng, ngươi yên tâm bổn vương về sau tuyệt sẽ không bạc đãi ngươi."

Vân Thiên Vũ châm chọc cười nhìn Tiêu Thiên Dịch, đến lúc này, nam nhân này thế nhưng vẫn còn giả bộ.

"Tiêu Thiên Dịch, ngươi không phải muốn cưới muội muội ta làm phi sao? Ta thành toàn các ngươi, thật ra thì hôm nay cái gọi là thổ phỉ bắt cóc, dùng ta đổi muội muội ta, chẳng qua là một vở diễn thôi, vừa hay cho các ngươi danh chính ngôn thuận ở bên nhau cùng diễn."

Trong đình viện Vĩnh Ninh Hầu phủ trong nháy mắt tĩnh mịch, mọi người kinh ngạc nhìn về Tiêu Thiên Dịch, sẽ không thật là như vậy đi.

Nếu như là sự thật, Tuyên Vương điện hạ thật đúng là người tàn nhẫn độc ác.

Vân Thiên Vũ là vị hôn thê bao nhiêu năm của hắn, nếu hắn không muốn cưới, không cưới cũng không sao, tội gì phải diễn ra như vậy, đem người ta biến thành thân tàn mặt hủy.

Khuôn mặt tuấn mỹ của Tuyên Vương Tiêu Thiên Dịch rốt cục có chút rạn nứt, sắc mặt hắn trầm ngâm, con ngươi trải rộng một lớp sương mù, nhìn Vân Thiên Vũ nặng nề nói.

"Vũ nhi, ngươi từ nơi nào nghe được lời nói hoang đường như vậy, bổn vương làm sao có thể làm ra chuyện ti bỉ vô sỉ như vậy, nếu như bổn vương không muốn cưới ngươi, từ hôn là được, tội gì phải phí tâm tổn sức làm ra một vở diễn ở ngày đại hôn như vậy."

Tiêu Thiên Dịch sau khi nói xong, Vân Lôi bên cạnh cách đó không xa tỉnh hồn lại, thật nhanh đi ra nói.

"Đúng vậy, Vũ nhi, Tuyên Vương điện hạ làm sao có thể làm ra chuyện như vậy, ngươi đừng suy nghĩ bậy bạ."

Vân Lôi nếu không phải cực lực nhịn xuống, hắn phải trước mặt mọi người bóp chết Vân Thiên Vũ.

Cái nghiệt nữ này, lúc trước hắn nên bóp chết nàng.

Rõ ràng đáp ứng để cho muội muội thay nàng gả đi, không nghĩ tới lâm môn một cước, thế nhưng làm ra cho hắn nhiều chuyện như vậy.

Vân Thiên Vũ trong mắt hiện lên một tia lãnh ý, Tiêu Thiên Dịch, Vân Lôi, hôm nay các ngươi một chút tốt cũng đừng nghĩ tới.

Nàng thật nhanh ngẩng đầu lên nhìn Vân Lôi nói.

"Phụ thân, không phải là ngươi lúc trước nói với ta, Tuyên Vương điện hạ cùng muội muội lưỡng tình tương duyệt, bọn họ mới là trời đất tạo nên một đôi sao? Nói người Tuyên vương muốn cưới chính là muội muội, nói ta không xứng với Tuyên vương, hôm nay không phải chính là Tuyên Vương điện hạ cùng muội muội đại hôn sao?"

"Nếu đây là đại hôn bọn họ, vậy hôm thổ phỉ bắt cóc, ta bị hủy dung, không phải tất cả đều là nhờ Tuyên Vương sao."

Mặt Vân Lôi hoàn toàn tối sầm, hắn duỗi tay theo bản năng muốn đi che miệng Vân Thiên Vũ, nhưng như thế cũng có vẻ cho hắn thua thiệt, cuối cùng chỉ có thể cứng rắn nhịn xuống, trong lồng ngực một ngụm máu phun không được nuốt cũng không xong, thiếu chút nữa nghẹn chết hắn.

Mà một bên Tiêu Thiên Dịch, sắc mặt âm trầm đến mức sắp vắt ra nước.

"Vĩnh Ninh Hầu, đây là có chuyện gì? Bổn vương khi nào nói đây là hôn lễ của bổn vương cùng Ngàn Tuyết."

Vân Lôi há mồm cứng lưỡi, hơn nửa ngày không tìm ra được lời nói thích hợp, bốn phía mọi người đều nhìn bọn họ, tất cả đều là bộ dáng tỏ vẻ hiểu rõ.

Thì ra chân tướng đúng là như thế này a, Vân Đại tiểu thư cũng thật đáng thương.

Nữ nhân này quá đáng thương.

Vân Lôi biết, nếu chính mình không làm cái gì, Tuyên Vương điện hạ chỉ sợ muốn hận chết hắn, chuyện xảy ra hôm nay, Tuyên vương điện hạ cùng hắn thanh danh đều bị hủy, Tuyên vương nghiệp lớn, còn có chức quan sau này của hắn, cũng sẽ bị hủy a.

Vân Lôi nóng lòng muốn giảng hòa, nhưng là càng gấp càng không biết làm như thế nào cho toàn vẹn, mà chính vào lúc này, sau lưng vang lên tiếng bước chân, kèm theo tiếng bước chân đến còn có một đạo tiếng kêu.

"Tân nương tới, Tuyên Vương điện hạ mau nhận tân nương."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro