chương 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong đầu Ninh Thịnh nhảy ra một hàng dấu chấm hỏi, cô ho khan mày nhăn lại hỏi:"Khụ..khụ..có ý gì?"

Mẹ nó quần cũng đã cởi giường cũng đã lên mà bây giờ bọn họ còn hỏi cô có phải là bạn gái của bọn họ không, đã lâu rồi Ninh Thịnh không cảm thấy mình tức giận như vậy

Bốn người kia thấy cô có chút không đúng thì lo lắng, Nghiêm Khang nghiêng đầu nói :"em sao vậy?"

Cô sao vậy? Còn hỏi cô sao vậy, không lẽ bọn họ cho rằng cô tra đến mức độ kéo quần lên rồi thì không nhận người quen, dù cô có nhiều khi hơi bậy bạ một chút nhưng không có nghĩa là cô khốn nạn như vậy, Ninh Thịnh càng nghĩ càng thấy khó chịu

"Vậy các anh nghĩ em xem bản thân mình là gì với các anh?" Ninh Thịnh nhàn nhạt hỏi

"Là bạn!" Thần Dực lên tiếng, ba người còn lại thì cúi đầu mất mát

"Con mẹ nó nếu như em xem các anh là bạn thì em sẽ không bao giờ chỉ cần nhìn thấy các anh là muốn đè người lên giường đâu!" Ninh Thịnh nghiến răng nói

Thần Túc ngẩng đầu lên vui vẻ ôm lấy cô :"Thật không, vậy là em muốn làm bạn gái của tụi anh sao?"

Ba người kia cũng dùng ánh mắt chờ mong mà nhìn cô

Ninh Thịnh thật sự bó tay rồi , cô thở dài nhắm mắt lại, thời gian trôi qua rất lâu thấy cô vẫn mãi không nói gì bọn họ có chút gấp gáp vừa định mở miệng hỏi thì ba mẹ Thần trên lầu đi xuống gọi lớn :"Bữa tối đã xong, đến ăn thôi các con!"

"Dạ!" Thần Dực trả lời, cả năm người đều ăn ý không nói về vấn đề vừa nãy, tất cả liền đứng dậy đi đến bàn ăn

Lúc ngồi vào bàn ba mẹ Thần vô cùng tốt bụng chăm sóc hỏi han, gắp đồ ăn rất nhiều cho cô, Ninh Thịnh cứ vậy mà ăn không ngừng, cô cảm giác mấy món ăn trên bàn đều vào hết trong bụng cô

"Sao mấy đứa không gọi Bạch Liên đến, với lại còn mấy người bạn kia đâu?" mẹ Thần vừa ăn vừa hỏi

Không khí trên bàn ăn bỗng nhiên có chút chùng lại, đôi tay cầm đũa của Nguyễn Luân, Nghiêm Khang cùng Thần Túc dừng lại ,bọn họ không nói gì ,đôi mắt đồng thời nhìn về phía Ninh Thịnh

Ninh Thịnh không nói gì nghiêm túc ăn cơm, Thần Dực nhìn cô vài lần rồi nói:"Sắp đến nhày sinh nhật của Bạch Liên nên cô ta hơi bận, bọn con không muốn làm phiền!" Thần Dực qua loa nói, hắn không muốn nói là bọn họ đã không còn liên quan gì đến Bạch Liên, hắn sợ ba mẹ nghĩ gì mình quen biết với Ninh Thịnh mà không quan tâm Bạch Liên, dù sao từ từ ba mẹ hắn cũng sẽ thấy mình không còn qua lại gì với cô ta nữa thôi

Ba mẹ Thần thấy con trai mình nói như vậy thì vô cùng ngạc nhiên, vì mỗi năm vào lúc sinh nhật của Bạch Liên, bọn nhỏ nhà mình vô cùng nôn nóng chuẩn bị quà, lựa chọn so sánh rất lâu, nhưng bây giờ sao lại hời hợt như thế, nói mới nhớ thời gian này bọn nhỏ cũng không thể còn nhắc đến hay qua nhà Bạch Liên như ngày trước nữa, mẹ Thần muốn hỏi xem có việc gì nhưng ngại có bọn Ninh Thịnh ở đây nên không hỏi được, bà định có thời gian sẽ ngồi lại hỏi chuyện con mình cho rõ ràng

Sau bữa ăn, Ninh Thịnh ở lại một lúc đến tối thì cô tạm biệt ra về, cự tuyệt lời muốn đưa về của bọn họ cô đi ra ngoài đón xe buýt về nhà

Về đến nhà Ninh Thịnh ngồi phịch xuống ghế , rót cho mình một cốc nước cô uống một hơi rồi thở mạnh

Ninh Thịnh không hiểu được bản thân có phải hay không đã quá hời hợt với bọn họ nên mới để cho bọn họ không tin tưởng mình, cô luôn không biết cách bày tỏ suy nghĩ của bản thân, do cô đã sống quá lâu ở thế giới mạt thế kia, những thứ cô muốn đều là dùng sự cường ngạnh mà lấy được, nên khi đến đây cô cũng vẫn dùng cách thức như cũ lên người bọn họ, nếu như nói cô cùng bốn người bọn họ là yêu đương bình đẳng thì hoàn toàn không phải, bọn họ lúc đầu ở bên cô là do cô cưỡng ép, từng người bọn họ đều là như vậy, cô đã quá tự tin với khả năng của mình mà quên mất bọn họ cũng có sự lựa chọn của riêng mình, bọn họ bây giờ lựa chọn cô giao tấm chân tình của bọn họ cho cô, vậy bản thân cô nếu như đã chấp nhận nó thì cũng phải đáp trả lại

Đúng vậy!

Ninh Thịnh đứng phất dậy hưng phấn đi qua đi lại, trên môi nở một nụ cười thật tươi, cô đưa tay sờ lên ngực mình nơi trái tim vẫn còn đang đập điên cuồng, bây giờ thì cô đã hiểu cảm xúc của mình

Cô yêu bọn họ!

Sau khi tiễn Ninh Thịnh về ba mẹ Thần cùng nhau vào nhà, vừa vào đến cửa mẹ Thần đứng lại nhìn nhà mình rất lâu, ba Thần thấy vậy cũng nhìn theo, bọn họ lúc này mới phát hiện ra những tấm ảnh được treo giữa nhà nay đã mất, dấu tích để lại trên đó chứng minh những tấm ảnh kia mới vừa được dẹp đi không bao lâu

Hai anh em Thần Dực và Thần Túc vào đến nơi thì thấy ba mẹ mình cứ chằm chằm nhìn vào nơi đó, họ không nói gì mà đi đến bàn ngồi xuống

Ba mẹ hai người thấy vậy liền đi đến, mẹ Thần nhìn hai đứa con trai mình một lúc thì nghiêm túc nói :"Hai đứa không có gì để nói sao!"

Thần Dực uống một ngụm trà, sau đó nhìn ba mẹ mình rồi nhàn nhạt trả lời :"Như mẹ thấy ,bọn con không còn thân với Bạch Liên nữa!"

"Tại sao lại như vậy, không phải bọn con thân nhau từ nhỏ hay sao, với lại chỉ mới vài tháng trước bọn con vẫn như vậy, sao tự nhiên lại?" mẹ Thần lo lắng hỏi con mình, bà biết Bạch Liên đối với bọn nhỏ nhà mình rất quan trọng, Thần Túc ngay từ nhỏ đã luôn nói sau này lớn lên sẽ cưới Bạch Liên, kể cả Thần Dực đứa con này của bà luôn luôn bình tĩnh không quan tâm bất cứ việc gì mà còn rất để ý đến con bé Bạch Liên kia, vậy mà bây giờ lại nói là không thân nữa, hỏi thử sau bà lại không lo lắng

Ba Thần nhíu mày nói:"Có phải là do con bé Ninh Thịnh không muốn các con qua lại với Bạch Liên nữa hay không? "

"Không phải là do tụi con thôi!" Thần Túc thấy cha mình nói như vậy thì có hơi giận mà nhanh chóng trả lời

"Cái lý do tụi con đưa ra không hề thuyết phục, nếu như ngay từ đầu Bạch Liên không thích hợp với các con thì các con đã không thể lớn lên với nhau từ bé cho đến bây giờ, mẹ các con cũng nói thời gian trước các con vẫn bình thường, cho nên chắc chắn có gì đó tác động đến các con cho nên các con mới như vậy!" ba Thần tiếp tục đưa ra ý kiến của mình, trong lời nói của ông cũng có nghĩa là do Ninh Thịnh nên bọn họ mới như vậy

Thần Túc có chút đứng ngồi không yên muốn giải thích nhưng không biết phải nói làm sao, bọn họ cũng không thể nói hết sự thật được nhất là việc thân thể của Ninh Thịnh cùng với sự việc riêng của năm người bọn họ

Thần Dực thở dài :"Ba mẹ tụi con biết ba mẹ rất thích Bạch Liên, bản thân tụi con cũng không ghét bỏ gì cô ta, nếu ba mẹ thích thì có thể kêu cô ta đến nhà mình như lúc trước, bọn con chắc chắn sẽ đối đã tốt với cô ấy như một vị khách!" Thần Dực nghiêm túc nói, ba mẹ Thần nghe lời của hắn đều hiểu được hắn muốn nói gì, thật ra hai ông ba cũng không thật sự ghét Ninh Thịnh, chỉ là do con mình bất chợt thay đổi người làm cha mẹ nào cũng phải lo lắng, nếu như bọn nhỏ có quyết định của riêng mình thì hai ông bà cũng không muốn phản đối, cả hai người đứng dậy không nói gì mà đi lên phòng, chuyện này cứ như vậy mà qua đi

.........

Sắp tới sẽ có màn 5p hót hòn họt nhé các nàng, chuẩn bị chào đón đi nào🤭🤭🤭

Cuốn truyện này chắc cũng sẽ sắp đến hồi kết , mong đến lúc đó các nàng sẽ vẫn yêu thương ta thật nhiều nhé 🤗🤗😊😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro