Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các bạn hãy vào truyện audio phun chấm com để nghe nhiều truyện và phun nhanh nhất nhé.

Văn Quân Hạc nghe cái lý luận hai người kia, anh thấy thật nực cười.

"Một người không thể sống được thì tại sao lúc trước cậu lại muốn chia tay?"

Hạ Ninh ngẩng đầu nhìn anh như đang nói.

Tôi đã nói rồi, tôi không thích anh nữa.

Văn Quân Hạc bỏ đi mất, một mình Hạ Ninh ngồi yên một lát, cậu mặc quần ao rồi rời khỏi nhà Văn Quân Hạc. Khi đi ra khỏi chung cư kia, cậu thấy Hàn Khanh đang đi về phía này.

Hạ Ninh vội vàng nấp đi.

Hàn Khanh đi về phía trước một cách quen thuộc, ¢hắc chắn là anh ta tới nhà Văn Quân Hạc. Một mình Hạ Ninh đi dưới hàng cây xanh rì, bỗng đi tới chỗ một công viên có hồ nước.

Cách đó không xa, có một cặp tình nhân đang chụp ảnh cưới trên thảm cỏ xanh, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, gió nhẹ thoảng qua mặt Hạ Ninh.

Cậu không thể hiểu được Văn Quân Hạc đưa mình về nhà có ích gì, cậu cảm thấy lòng hơi ngổn ngang vì lòng tốt của anh.

Hạ Ninh sợ mình hiểu sai ý anh, cho rằng Văn Quân Hạc còn chưa quên được cậụ

Thật ra, tối qua khi Văn Quân Hạc đứng trước mặt cậu, cậu đã tỉnh rồi. Khi tay Văn Quân Hạc chạm vào đầu cậu, cơ thể cậu căng cứng.

Chu Kỷhỏi cậu đang ở đâu, cậu bèn nói địa chỉ cho anh ta.

Chẳng bao lâu sau, Chu Kỷ lái xe tới, hạ cửa kính xe xuống. Chu Kỷ gác tay lên kính xe, khẽ nghiêng người, "Sao gặp chuyện như thế mà cậu lại không báo cho tôi biết?"

Hạ Ninh mở cửa xe rồi leo lên, chiếc xe chạy đi. Trên đường về, cuối cùng Hạ Ninh cũng nói chuyện Chu Sùng gửi ảnh rồi uy hiếp cậu cho Chu Kỷ nghe.

Trong giọng nói thản nhiên của Chu Kỷ toát lên chút lạnh lùng "Nếu thật sự là do hắn làm, tôi sẽ bắt hắn tự tới đền tội với cậu, đó là một tên điên "

Hạ Ninh nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ: "Anh Chu, hay là chúng ta... "chia tay" đi?"

Chu Kỷ không có ý kiến gì trước đề nghị này.

Gió thổi tung mái tóc của Hạ Ninh, cậu tự nhủ, "Đôi "uyên ương khổ sở" này phải đi con đường nào đây anh Chu?"

Chu Kỷ im lặng một lúc rồi nói, "Hạ Ninh, cả hai chúng ta đều muốn thoát khỏi một ai đó."

Văn Quân Hạc bận rộn cả ngày ở công ty, giữa trưa, anh từng nhờ người ta đưa cơm tới nhà, ai ngờ người đưa cơm lại nói là không có ai tɾong nhà.

Văn Quân Hạc dụi thuốc lá vào gạt tàn bên cạn♄.

Sau đó, tɾong suốt hai, ba ngày tiếp theo, Hạ Ninh không liên lạc với anh nữa, như thể cậu đang im lặng nghỉ ngơi.

"Về vết thương sau đầu của cậu Hạ... trên hồ sơ bệnh án không ghi chép rõ ràng, nhưng tôi nghe một y tá nói là tình hình giảu phẫu khá căng thẳng, là chuyện lớn. Trong lúc giải phẫu xuấthiện sự cố gây tê, cậu Hạ đã từng kiện bệnh viện lên tòa nhưng vì không đủ chứng cứ nên tòa xử hòa. Tin tức cũng bị giấu rất kĩ, bịt miệng tất cả những người tham gia. Vì cái giá mà ngài bỏ ra có sức hút lớn nên người ta mới đào ra được, có dấu vết của nhà họ Mạnh và nhà họ Hàn."

Văn Quân Hạc bình tĩnh liếc nhìn đồng hồ, vẻ mặt nặng̝ nề u ám: "Tại sao lại có vết thươռg đó, là ai gây ra?"

"...Nghe nói, người đưa cậu ấy tới bệnh viện là con trai độc nhất của nhà họ Mạnh, Mạnh Hiên. Không chỉ có vết thươռg sau đầu mà trên người còn có vài vết thươռg chấn̵ thươռg mềm."

Văn Quân Hạc run rẩy nhìn hàng chữ kia, nhớ tới cú đïện thoại mà cả đời anh khó lòng quên được.

Vậy nên, tɾong lúc đó, Hạ Ninh vừa mới hồi phụcsau khi trải qua một ca giải phẫu đau đớn, bèn chia tay với anh.

Cậu bình tĩnh như một người hoàn toàn khác.

"...Văn Quân Hạc, chúng ta chia tay đi."

Cùng lúc đó, tin tức về chuyện Chu đại thiếu gia về nhà họ Chu bị tung ra, hơn nữa, anh ta còn tuyên bố vài ngày nữa, anh ta sẽ kết hôn với người yêu đồng tính của mình. Vì tin tức màu hồng phía sau nên lại gây ra chấn động lớn.

Nhất là người yêu đồng tính của anh ta họ Hạ, Hạ trong Hạ Hoành Hưng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro