Chương 30 : Mèo lười , cậu nhất định phải sống tốt !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một người nguyện vì bạn hi sinh tính mạng , nếu không phải bậc sinh thành thì chính là người trao cho bạn trọn vẹn tình yêu một kiếp .

Tất cả cảnh sắc xung quanh chìm vào bóng tối , Hà Mẫn Di nhìn những hình ảnh cuối cùng trong giấc mơ tưởng chừng vô tận , đại não không kiềm chế được , cảm xúc năm đó liên tục xuất hiện như thủy triều tràn bờ đập vào trái tim đang nhảy lên khó chịu của cô . Căn nhà chìm trong biển lửa , nhiệt độ kinh người đốt cháy tất cả dấu vết tồn tại của bọn họ trong mấy ngày ngắn ngủi , những việc bọn họ trải qua , những thứ bọn họ học được sẽ mãi mãi là bí mật không ai hay biết .

Một mình cô gái đứng giữa dải ngân hà dài rộng , cậu nhóc mười lăm tuổi xuất hiện , chầm chậm đi tới , trên môi nở một nụ cười dịu dàng , giọng nói mềm mại như muốn hòa tan cả thế giới "Tôi tên Minh Đức , sau này gặp lại , cậu nhất định phải nhận ra tôi nhé !" . Cô nhìn cậu chằm chằm , muốn khắc ghi lại hình ảnh người luôn đứng phía trước bảo vệ mình nhưng lại bị một người khác ngăn cản , giữa vùng sáng trung tâm bầu trời , cô gái mười bảy mười tám tuổi mang theo vẻ đẹp huyền bí đứng đó , nghiêm giọng "Có Hạ Vũ ở đây , cô nhất định phải trở thành người trên người" .

Hình ảnh chợt lóe , Hứa Cảnh Ngôn cao lớn đứng trước mắt cô , hình như anh thay đổi một chút , trở thành một người đàn ông từng trải , tính tình trầm ổn nâng khóe miệng cười nhẹ "Bé cưng , tính mạng của em , nhất định phải do em định đoạt . Em chết , người khác sẽ vui mừng , cho nên bằng bất cứ giá nào cũng phải sống thật tốt . Tôi tin , chỉ cần em muốn , em nhất định sẽ tìm được một trái tim" , bàn tay khớp xương tinh tế khẽ nâng cằm cô , đôi môi lành lạnh in lên trán cô một nụ hôn trân trọng . Mẫn Di ngẩng đầu nhìn khuôn mặt gần mình trong gang tấc , thời gian ngưng đọng , hình ảnh đẹp nhất bị bấm nút tạm dừng , duy trì vài giây rồi từ từ tan vỡ , cô trơ mắt nhìn Hứa Cảnh Ngôn tan biến thành mảnh nhỏ , bay múa trong không gian rộng lớn , hóa thành chấm sáng trong dải ngân hà . Những câu bọn họ nói không ngừng văng vẳng bên tai cô , giọt nước trong suốt theo khóe mắt chảy xuôi , xung quanh dần trở nên sáng rõ .

Người trên giường ngây ngốc nhìn chiếc kính gọng bạc lạnh giá trong tay , nở nụ cười chua xót , một giấc mơ đưa cô quay lại năm năm về trước , ép cô đối mặt với hiện thực cô cất giấu , nói cho cô biết , mọi thứ thay đổi rồi , cô không thể tiếp tục sống như vậy . Thời gian còn lại của cô là ba năm , hai hay lần ba mươi năm , tất cả do cô quyết định .

Trời tối , cô tạm biệt bác sĩ tâm lý của mình , nhìn căn nhà có khoảng sân rộng rãi luôn tràn ngập hoa cỏ phía sau , cô hơi thất thần , có lẽ sau này , cô không cần phải tới đây nữa rồi .

"Bà ngoại , bà ngoại , chị gái xinh đẹp đó đi rồi sao ?" một cậu bé năm sáu tuổi đáng yêu chạy tới , đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm cánh cổng đã đóng chặt , vô cùng sốt ruột níu áo người đứng trên thềm nhà , "Phải , chị gái xinh đẹp đó đi rồi . Con mau vào đi !" người phụ nữ trung niên thở dài , nhấc bổng đứa trẻ lên , ôm nó vào trong , loáng thoáng sau cánh cửa còn nghe thấy tiếng quát cưng chiều "Hứa Cảnh Nghiêm , con còn nghịch ngợm nữa , bà ngoại sẽ không cho con ăn kẹo !" .

Những cuộn mây đen nặng nề di chuyển , dòng người vội vã ngược xuôi . Trên vỉa hè , cô gái đi đôi boot cao cổ , quần rách gối cùng chiếc áo len trắng không nhanh không chậm cất bước , thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn xung quanh , giống như đang chờ mong một ai đó , lại giống như cô chỉ thong thả tản bộ trong một ngày thời tiết không được tốt lắm .

7 giờ tối ... Thư viện thành phố ...

"Tôi muốn lấy chìa khóa ngăn tủ 302" Hà Mẫn Di đứng trước bàn làm việc của nhân viên thư viện , đưa chiếc thẻ giữ đồ đã cũ mang số 302 tới , nhận chiếc chìa khóa rồi nhanh chóng rời đi .

"Mèo lười , mau tới đây , bài kiểm tra tớ làm sai một câu rồi !"

"Mèo lười , tập đề mới của tớ , cậu lại cầm đi đâu rồi ?"

"Cậu đừng nghịch sổ tay của tớ"

"Mèo lười , ngoan ngoãn đọc sách của cậu đi"

Cô cắm chìa khóa vào ổ , xoay nhẹ , những kí ức năm đó tràn qua cánh cửa khóa chặt , ùa về . Trong ngăn tủ 302 có gần ba mươi quyển sách và một chiếc cặp đã bám bụi , cô chẳng màng tới chiếc áo trắng đang mặc , ôm hết chúng ra ngoài , dùng giấy ướt lau sạch sẽ bìa cứng , năm năm , mọi thứ bị bỏ quên , lần nữa xuất hiện dưới ánh sáng .

Trong thư viện rộng lớn có một cô gái nhỏ yên tĩnh ngồi một góc , nhẹ nhàng lật giở từng trang sách , nhìn những hàng chú thích non nớt bên trong , khẽ cười . Năm đó Nhóc con tới thư viện ôn thi , ngày ngày cô chạy tới đây tìm sách đọc . Cô ấy làm bài tập , cô tra công thức giúp cô ấy . Cô ấy nghỉ ngơi , cô đọc truyện cho cô ấy nghe . Cô ấy ngủ gật , cô khoác áo . Khi cô không hiểu , cô ấy giảng bài . Cô chê sách không hay , cô ấy luôn cẩn thận chú thích . Hai mươi mấy quyển sách bám bụi kia , hơn một nửa là cô tiện tay lấy xuống , cô ấy cũng chẳng phàn nàn , tranh thủ thời gian nghỉ ngơi có hạn của mình đọc hết rồi ghi lại những phần khó hiểu giúp cô . Bên ngoài mỗi cuốn dán một tờ giấy nhớ đã bạc màu .

"Đọc hết một cuốn , giúp cậu làm bài tập ."

"Đọc hết hai cuốn , không mách anh hai cậu việc cậu trốn học ."

"Đọc hết ba cuốn , mua kẹo cho cậu ."

"Đọc hết bốn cuốn , mời cậu ăn kem ."

....

"Đọc hết hai mươi sáu cuốn , mua gấu bông cho cậu ."

Hai mươi sáu cuốn sách , hai mươi sáu tờ giấy , cô yên lặng xếp ngay ngắn chúng lại rồi lật giở cuốn sổ tay cũ kĩ kia . Bên trong bỗng rơi ra một tờ giấy "Đọc hết sách chuyên ngành IT ở thư viện , tớ đưa cậu rời khỏi nơi này" , Mẫn Di che miệng kinh hãi , lật phía sau còn có địa chỉ một trang viết blog , cô vội vã mở máy tính của thư viện , hack mật khẩu tài khoản "Nhóc con ngoan ngoãn" , nhìn những dòng trạng thái không được cập nhật tiếp từ năm năm trước , cô ngẩn người .

"Hôm nay lại bị điểm kém , con mèo lười kia tiếp tục bị phạt chép bài , đáng đời"

"Hôm nay bạn cùng lớp nói mèo lười là gỗ mục không thể đẽo , chúng tôi cãi nhau một trận . Mèo lười có ngu ngốc bao nhiêu cũng chỉ mình tôi có quyền mắng ."

"Tôi không hiểu tại sao một người đáng yêu như mèo lười lại luôn bị người khác bắt nạt , chẳng lẽ vì gia cảnh của cô ấy quá tốt hay sao ?"

"Mèo lười lén lút uống rượu , say rồi còn tới tranh giường của tôi , coi tôi là gối ôm cả một đêm , thật muốn đạp cô ấy xuống đất."

"Tôi không biết tôi chọn học chuyên toán là đúng hay sai nhưng khi nhìn thấy ánh mắt sùng bái của mèo lười thì tôi đã biết , dù đúng hay sai , tôi cũng sẽ không hối hận !"

"Mèo lười , cậu nhất định không được gục ngã . Đọc hết sách chuyên ngành IT ở thư viện , đợi tớ thêm một thời gian , tớ nhất định đưa cậu rời khỏi nơi này . Mọi người bắt nạt cậu , cậu còn có tớ !"

"Bạn bè trong lớp nói mèo lười ngu ngốc vì những năm qua , chưa bao giờ cô ấy làm bài kiểm tra được điểm cao . Bọn họ nói mèo lười nhu nhược vì khi bị bắt nạt , cô ấy chỉ biết yên lặng chịu đựng . Bọn họ nói mèo lười không xứng học cùng lớp bọn họ vì tập thể lớp kiêu ngạo nổi bật không chấp nhận một kẻ đi cũng không dám ngẩng cao đầu . Bọn họ nói mèo lười không hòa đồng vì cô ấy luôn luôn trốn trong một góc đọc sách của mình . Bạn bè nói tôi và mèo lười không hợp nhau vì tôi quá xuất sắc còn mèo lười quá kém cỏi . Nhưng chỉ có mình tôi biết , mèo lười thông minh đến mức có thể chỉ bài cho tôi , cái cô ấy muốn học không phải là kiến thức trên lớp , mà là chuyên ngành IT , quản lý . Cô ấy nhu nhược yếu đuối , luôn cúi đầu vì cô ấy vốn không hề muốn nổi bật , gia đình cô ấy có anh hai là đủ , không cần thêm một người tranh giành gia sản nữa . Tuy thế , mèo lười vẫn là một đứa trẻ , đem cô ấy so sánh quá nhiều cô ấy cũng sẽ nảy sinh suy nghĩ bản thân vô dụng , mà tôi lại là nguyên nhân của mọi thứ . Không có Nhóc con , mèo lười sẽ không bị chỉ trích , không có một người xuất sắc bên cạnh , sẽ chẳng ai biết mèo lười yếu kém ra sao . Nhưng không sao hết , chỉ cần tôi biến mất , mọi thứ sẽ kết thúc , cô ấy sẽ vui vẻ sống tiếp , không còn cần lo lắng sẽ bị so sánh lung tung . Mèo lười , chuyện Nhóc con hứa với cậu , chỉ sợ không thể thực hiện được nữa . Chúc cậu một đời an yên , trăm năm vui vẻ . Tạm biệt cậu !" .

Thân ái , hen một ngày gần nhất !
Hà Hân Di

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro