Chương 2: Tiểu thanh mai, có chút mạnh mẽ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện: Thuần Hóa BOSS Phản Diện

Tác giả: Phỉ Thúy Thúy

Dịch: Tiêu Dao Miêu Các

Nguồn: playerduo.com/meorin

[Phồn Tinh tiểu thư, tiếp theo ta sẽ truyền cho cô nội dung cốt truyện của thế giới này.]

Sưu Thần Hào nói xong, cũng mặc kệ việc một lượng lớn thông tin cùng đưa vào trong đầu sẽ khiến đầu óc Phồn Tinh quá tải như thế nào, nó trực tiếp truyền hết vào trong đầu nàng.

Kết quả chính là... Phồn Tinh tiêu hóa những thông tin ấy trọn một ngày.

Nhà họ Vân ở Hải thành mười ba năm trước sinh ra hai chị em sinh đôi.

Cô chị thì tên là Vân Gia Duyệt, cô em thì tên là Vân Phồn Tinh. Bởi vì lúc sinh Vân Gia Duyệt bị khó sinh, mất quá nhiều thời gian, khiến cho khi Vân Phồn Tinh sinh ra thì thiếu dưỡng khí nghiêm trọng, sau khi được cấp cứu mới giữ được Vân Phồn Tinh.

Lúc đầu nhà họ Vân còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đế, mấy tháng sau họ mới phát hiện, đứa bé này không biết khóc, không biết cười, hiển nhiên là bị thiểu năng trí tuệ!

Nhà họ Vân là gia đình có máu mặt ở Hải thành, thứ bọn họ chú ý nhất chính là mặt mũi.

Mấy năm đầu, vì cốt nhục tình thân, bọn họ còn cảm thấy thương tiếc Vân Phồn Tinh.

Nhưng khi thời gian dần trôi, sức nhẫn nại của bố mẹ của Vân Phồn Tinh với cô con gái thiểu năng trí tuệ này càng lúc càng giảm. Cuối cùng khi Vân Phồn Tinh tròn sáu tuổi, bọn họ đưa cô tới gửi nuôi ở nhà một bà con xa dưới quê.

Bà dì nhận nhận nuôi Vân Phồn Tinh là một bà cụ hiền lành, cưng chiều cô bé vô cùng, cũng đỡ cho cô phải sống đầu đường xó chợ.

Chờ khi bà dì qua đời, nhà họ Vân không còn cách nào khác, đành phải nhận cô về, giấu thật kỹ, tránh cho người khác phát hiện, tới lúc đó lại mất mặt.

Cùng một mẹ, mà cô chị Vân Gia Duyệt thì sống những ngày muôn màu muôn vẻ hơn cô em Vân Phồn Tinh rất nhiều.

Cô ta là người nổi tiếng trong trường học, là cô tiểu thư danh giá đứng đầu giới tiểu thư ở Hải thành, cha mẹ cưng chiều, bạn bè vờn quanh, bên cạnh lại còn một cậu bạn trai thanh mai trúc mã cực kỳ ưu tú là Ngụy Tử Trác.

Con người mà, ăn no là dễ gây chuyện.

Tuy Vân Gia Duyệt ưu tú, nhưng Ngụy Tử Trác cũng không hề thua kém, cả hai đều giỏi giang, lúc cãi cọ là chẳng ai chịu cúi đầu trước.

Có lần cãi vã tới mức nghiêm trọng, Ngụy Tử Trác trong cơn giận dữ đã nương theo say rượu kéo Vân Phồn Tinh, người có vẻ bề ngoài giống Vân Gia Duyệt như đúc, lên giường.

Vả lại y còn cảm thấy cực kỳ thỏa mãn, cực kỳ sung sướng, là thứ mà y không chiếm được từ trên người Vân Gia Duyệt kiêu căng.

Bắt nạt một cô bé thiểu năng trí tuệ, đúng là phát rồ!

Phồn Tinh tiêu hóa nội dung xong, chậm rãi đưa ra một câu hỏi: "... Nhị Cẩu, sau khi kéo lên giường, vì sao lại bị che mờ?"

Nhị Cẩu, à không, Sưu Thần Hào giải thích: [À, là thế này, ta rất nhân tính hóa, sẽ căn cứ độ trưởng thành tâm trí của cô để chia cấp bậc, che chắn những nội dung không phù hợp.]

"À."

Sưu Thần Hào thấy lòng mệt mỏi quá.

Rõ ràng là kẻ thiểu năng, vì sao thứ mà cô chú ý lại xuất sắc đến vậy?

Mặc dù lòng tự trọng của Ngụy Tử Trác chịu sự nhục nhã nơi Vân Gia Duyệt, cảm thấy kẻ thiểu năng trí tuệ như Vân Phồn Tinh cũng không tệ, chí ít là nghe lời.

Nhưng, ai lại sẽ thật lòng yêu một thiếu nữ bị bệnh Down?

Người mà y thích, cuối cùng vẫn là Vân Gia Duyệt.

Hai người vượt qua trắc trở, cuối cùng quyết định kết hôn, mà tại lúc kết hôn lại xảy ra sự cố.

Vân Gia Duyệt bỏ nhà trốn đi, không chịu xuất hiện ở lễ kết hôn. Nhà họ Ngụy và nhà họ Vân vì giữ thể diện, đã kéo Vân Phồn Tinh tạm thời thay thế.

Quanh đi quẩn lại, cuối cùng Vân Gia Duyệt và Ngụy Tử Trác lại quay về bên nhau.

Vân Gia Duyệt trải qua vài lần ngăn trở, cũng bắt đầu hiểu cách nhượng bộ, lột xác thành cô người yêu hoàn hảo trong lòng Ngụy Tử Trác. Mà cuối cùng thì Vân Phồn Tinh lại thành cây dằm trong tim hai người, vì thế bọn họ dứt khoát nhốt cô vào trong hầm ngầm, vờ như cô chưa từng tồn tại.

Tình yêu giữa Vân Gia Duyệt và Ngụy Tử Trác trở thành giai thoại.

Nhưng nào ai biết, cô thiếu nữ thiểu năng trí tuệ Vân Phồn Tinh chẳng biết gì cả ngồi ôm gối trong tầm hầm âm u, khổ sở không nơi nương tựa, đến cuối cùng cũng chẳng được nhìn thấy ánh mặt trời, cứ thế chết đi.

[Mảnh vỡ linh hồn của Chiến Thần đại nhân ở trên người Thích Hà.] Sưu Thần Hào nhắc nhở.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro