Chương 2 Xuyên Không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một trận đau đớn tràn ngập khắp cơ thế, Hạ Tuyết Quân mở mắt, trong ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc, chỗ này là chỗ nào?

"Tiểu thư, người rốt cuộc cũng tỉnh lại rồi, hù chết Thanh Ngư rồi". Bưng chậu nước ấm vào phòng Thanh Ngư thấy Tuyết Quân tỉnh lại, liền nhào lên bên giường ẫm ĩ khóc lóc.

Tuyết Quân nhìn cảnh sắc chung quanh đều biến hóa, nhìn cô gái đang khóc lóc trước mắt này, nàng hoàn toàn ngây ngốc tại chỗ. . Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra thế này?

Xuyên qua sao?

Đúng vậy, bởi vì trước mắt nàng, là cô gái mặc một bộ đồ hồng nhạt, hơn nữa cảnh sắc xung quanh đều rất là cổ kính, không có một chút hơi thở của đô thị hiện đại!

"Ngươi là ai?"

"Tiểu thư, người làm sao vậy? Ta là Thanh Ngư mà." Thanh Ngư lệ rơi đầy mặt, chẳng lẽ tiểu thư bị đại tiểu thư cùng tam tiểu thư đánh đến choáng váng rồi sao?

Trước mắt tiểu nha đầu này làm sao mà biết tiểu thư ngu ngốc của nàng đã sớm đi đời nhà ma rồi, hiện tại trong thân thể nàng là một cô gái đến từ thế kỷ XXI là sát thủ, tổng tài, bang chủ hắc bang, thiên tài danh tiếng lừng lẫy được mọi người biết đến là Lãnh Diện Thánh Quân , tên là Hạ Tuyết Quân.

Hạ Tuyết Quân xác định là nàng đã xuyên qua .

Nàng nhớ rõ nàng chạy xe thì bị tên mặt sẹo tông vào liều chết, buộc nàng phanh gấp bị rơi xuống biển.

Nàng nhanh chóng tỉnh táo lại, nhìn về phía tiểu nha hoàn đang khóc ầm ĩ kia:"Thanh Ngư, ta cái gì cũng không nhớ rõ , ngươi có thể nói cho ta biết chuyện gì đang xảy ra không?"

Thanh Ngư nghe vậy, trên mặt liền tươi cười vui sướng, nhanh miệng nói :"Tiểu thư, người đã nói được một câu thật dài nha, người thật sự đã hết ngu ngốc rồi?"

Hạ Tuyết Quận khóe miệng khẽ kéo, thì ra trong mắt mọi người nàng vốn là một kẻ ngu ngốc a!

Vì không muốn cho Thanh Ngư nghi ngờ : "Uh, tốt lắm, Thanh Ngư cũng biết ta bị người đánh, có thể là thần xui quỷ khiến nên đã chữa hết bệnh cho ta rồi" nói xong liền hướng Thanh Ngư mỉm cười.

Nói dối không chớp mắt nha, làm cho người ta tìm không thấy được sơ hở.

( Tác giả: làm sao ngươi biết ngươi bị người đánh? . . 
Hạ Tuyết Quân : ánh mắt của ngươi bị mù à ? Lão nương trên người nhiều vết thương như vậy, không phải bị đánh, chẳng lẽ là tự ngược chính mình. Tác giả:. . Ngạch! )

"Tiểu thư, thật là tốt? Thật sự là quá tốt rồi."

Hạ Tuyết Quân cảm thấy được sự vui sướng của Thanh Ngư, môi cười khẽ: "Thanh Ngư, ngươi vẫn là nói cho ta biết tại sao lại thành như thế này đi?"

Thanh Ngư nghe nói, nụ cười trên môi liền phai nhạt xuống: "Đại tiểu thư cùng Tam tiểu thư, còn có Tam vương gia thật sự là rất quá đáng mà, còn đánh tiểu thư ra nông nổi này."

Hạ Tuyết Quân cười lạnh một tiếng: "Đại tỷ cùng Tam muội vì sao đả thương ta?"

"Tiểu thư, ngươi là nhị tiểu thư của Hạ giá, Đa Hà Trấn, Hạ Tuyết Quân ." Thanh Ngư nói xong liếc mắt nhìn Hạ Tuyết Quân một cái, nàng không biết lời nói của mình tiểu thư nghe xong có thể hay không sẽ tức giận!

"Hạ Tuyết Quân ?"

Hạ Tuyết Quân nghe xong, hơi hơi nhíu mi. Cùng tên, trùng hợp như vậy sao?

Không thấy Thanh Ngư nói tiếp, nàng liền nhìn Thanh Ngư: "Thanh Ngư, tại sao không nói , nói tiếp đi."

"Ai da."

Thanh Ngư thở dài một tiếng: "Tiểu thư, năm người ba tuổi, trong cuộc kiểm tra linh căn người là phế linh căn khi đó. . .bị mọi người xua đuổi, lớn lên năm sáu tuổi đột nhiên tế xỉu tỉnh dậy tinh thần không rõ, rồi mang danh phế vật đến bây giờ."

Hạ Tuyết Quân nghe vậy, trong lòng dâng lên một trận đau thương, nàng nhíu mày: "Thanh Ngư, ngươi có biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra không?"

Thanh Ngư lắc đầu:"Tiểu thư, Thanh Ngư không biết, sau khi tiểu thư không thể tu luyện, lão gia liền đem tiểu thư quăng đến Trúc Uyển này, tự sinh tự diệt !"

"Thanh Ngư, mẫu thân ta đâu?

"Tiểu thư, phu nhân mất lúc người lên  4 tuổi , lão thái gia gia đã hạ táng phu nhân,ở Hạ giá trừ phu nhân khi còn sống thì chỉ có lão thái giá là yêu thương tiểu thư. "

"Vậy gia gia đâu? Tại sao ta bị đưa đến nơi tồi tàn này mà không ra mặt?"

"Lão thái gia sau khi người lên năm tuổi đột ngột lâm vào hôn mê sau đó mất tích."

Sau khi nói xong Thanh Ngư thấy tiểu thư nhà mình im lặng thì bật thốt lên.

"Tiểu thư. !"

Rồi đột nhiên , Hạ Tuyết Quân nhìn khắp ngõ ngách trong phòng!

Nơi đó. . có khí tức dao động!

Có thể người khác sẽ rất khó mà phát hiện được, nhưng kiếp trước nàng vốn là một thân đặc công nên rất dễ dàng phát hiện.

"Thanh Ngư, ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút, ngươi đi ra ngoài trước đi, không mệnh lệnh của ta, không cho phép tiến vào."

Hạ Tuyết Quân nói xong, lại nhìn thoáng qua cái góc kia.

Thanh Ngư vừa nghe tiểu thư nhà mình muốn nghỉ ngơi, liền đáp: "Dạ, tiểu thư, Thanh Ngư đi ra ngoài trước, nếu có việc người cứ gọi Thanh Ngư."

Nói xong, liền rời khỏi phòng, đứng ở ngoài cửa suy nghĩ, tiểu thư tựa như một người khác !

Mặc kệ tiểu thư biến thành cái dạng gì, nàng đều muốn đi theo tiểu thư, quyết định xong, khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn của Thanh Ngư liền tươi cười, xoay người, hướng tới sân ngoại đi đến.

Sau khi đem Thanh Ngư đuổi đi, Hạ Tuyết Quân liền quay đầu nhìn về phía góc, lạnh lùng nói: "Còn không mau đi ra?"

Bị Hạ Tuyết Quân nói như vậy, tại một góc trong phòng liền xuất hiện bóng người mặc bộ đồ đen, mang theo vẻ mặt lạnh như băng,không kiên nhẫn nhìn nàng.

" Ngươi là ai? Tên gì?"

"Ám vệ của tiểu thư, Ám Nhị " lạnh ngắt đúng vài từ.

Nghe vậy Tuyết Quân nghéo miệng cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói :" Ám vệ của ta, ấm vệ của ta mà để ta bị thường bị sĩ nhục mà không xuất hiện, nực cười thật!"

Ám Nhị không thể tin vào những gì mình nghe, tiểu thư ngu ngốc, xấu xí, được xưng là phế vật bây giờ hoàn toàn khác trước chỉ trong chớp măt. Ám Nhị im lặng rồi trả lời.

" Lão thái gia đưa đến bảo vệ sự sống, vậy sống là được."

Nghe câu trả lời Tuyết Quân mặt càng thêm lãnh, đạo:" Hay cho câu sống là được. Vậy ngươi ra ngoài phòng mà thủ chớ ở đây chướng khí ta."

Sau khi Ám Nhị biến mất, trong phòng không còn gì khác lạ Tuyết Quân nhắm mắt lại suy nghĩ, đột nhiên một trận đấu đầu kéo đến, những trí nhớ của cơ thể này tràng vào.

' Hạ Tuyết Quân, 12 tuổi, nhị tiểu thư Hạ gia, từ nhỏ đã có cái bớt như hoa mạng đà la ở trên má phải, mất mẫu thân, gia gia yêu thương mất tích, phế vật, xấu xí trong mắt mọi người, bị bỏ rơi ở Trúc Uyển, ở trong mắt người hầu cũng không bằng, nhiều lần bị đánh bị sĩ nhục, chỉ có mình Thanh Ngư chăm sóc bảo vệ, có ám vệ cũng không biết, ngốc nghếch đến đán thương hại. Ba ngày trước bị hai tỷ muội thân tình đánh chết.'

Còn biết thêm được:

'Đây là một không gian kỳ quái, khác hẳn trái đất trước kia,  Thanh Lang đại lục, đây là tên vùng đất nàng đang ở, Thanh Lang Đại Lục không biên giới, diện tích lớn kinh người, mà người dân sống trên đại lục này cũng rất nhiều, giữa đại lục có dãy núi cao vút như xiên tam giác, phần đông ma thú ở lại trên núi, thực lực khó lường, vùng núi này cũng trở thành biên giới tự nhiên của ba vùng lục địa bị phân cách, cho nên dần chia ra làm ba phần, với 3 tên khác nhau, phía đông Thương Lang, phía tây Hạo Nguyệt, phần ở giữa Trung đại lục hoặc Đằng Lang.

Truyền thuyết kể rằng bên ngoài Thương Lang là một vùng biển, vì vùng biển kia còn rộng lớn hơn cả đại lục, không ai có thể tìm được điểm cuối, cũng có truyền thuyết nói rằng vùng biển kia hung mãnh vô cùng, cho nên gọi là Vô Tận Chi Hải, Vô Tận Chi Hải kia có cái gì, trước mắt không ai biết.

Ba khối đại lục bị triền núi ngăn cách, khả năng xâm chiếm nhau cực kỳ bé nhỏ, bởi vì đi qua sườn núi đầy ma thú khủng khiếp là không có khả năng, đại đế quốc trên Hạo Nguyệt  từng gióng trống khua chiêng, đưa mấy chục vạn quân lính muốn vượt qua sườn núi ma thú, kết quả là tất cả chôn vùi trong đó, không một người còn sống, từ đó, ba khối đại lục cùng nhau sống yên ổn, từ bài học máu rút ra một chuyện, ba vùng tự coi giữ phần đất của mình đã thành quy tắc.

Nghề nghiệp ở Thanh Lang đại lục

-huyền sư (huyễn khí tu)

-Kiếm sư (kiếm khí tu)

-Võ sư (thể tu)

-Thuần thú sư

-Luyện đan sư

-Luyện khí sư

Kiếm sư quý nhưng ko hiếm

Võ sư chiếm đa phần.

Luyện đan sư và luyện khí sư, thuần thú sư cũng hiếm hoi.

*Về chức nghiệp huyền sư:
-Huyễn khí sở có nguyên tố:
Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, băng, lôi, ám, quang.

-Cấp bậc phân chia :
Huyễn sĩ->huyễn sư->Huyễn vương->huyễn hoàng->huyễn tông->huyễn tôn->Huyễn đế->huyễn thần->Chí tôn huyễn sư

*Mỗi cấp phân thành ba bậc: sơ, trung, cao

Các cấp chia : 1->5 sơ cấp 6 ->9 trung cấp 10->12 cao cấp

*Màu sắc tương ứng:
Trắng, đỏ, cam, vàng(nhạt), LỤC, LAM, tím, vàng(đậm), VÔ SẮC, VÔ SẮC, VÔ SẮC

*Về chức nghiệp Kiếm sư

-Kiếm khí ko có nguyên tố

-cấp Bậc phân chia: Kiếm giả->kiếm sĩ->kiếm sư->kiếm vương->kiếm thánh ->kiếm hoàng->kiếm tông->kiếm tôn-> kiếm đế->kiếm tiên->kiếm thần-> Chí tôn Kiếm sư

-Mỗi cấp phân thành ba bậc: sơ, trung, cao

-Có thể phân biệt các cấp bằng số lượng ngôi sao(màu vàng) hiện ra quanh thân:
1 sao->2 sao->3 sao->4 sao->5 sao->6 sao->7 sao->8 sao-> 9 sao->10 sao->11 sao-> 12 sao.

*Về võ sư (thể tu):tức là tu luyện thể chất)

-Cấp bậc: Võ giả->võ sĩ->võ sư->võ vương->võ thánh->võ hoàng->võ tông->võ tôn->võ đế->võ tiên->võ thần->chí tôn võ sư

-Mỗi cấp phân thành ba bậc: sơ, trung, cao

-Có thể phân biệt các cấp bằng số lượng ngôi sao(màu bạc) hiện ra quanh thân:
1 sao->2 sao->3 sao->4 sao->5 sao->6 sao->7 sao->8 sao-> 9 sao->10 sao->11 sao-> 12 sao.

Ở đây là Đà Hà Trấn nơi Hạ Gia ở là một trấn nhỏ trực thuộc Thương Lang, tuy nói là trấn nhỏ, nhưng bởi vì vị trí địa lý của Đà Hà Trấn gần sườn núi ma thú nhất Thương Lang, mà Đà Hà Trấn lại là nơi duy nhất kết nối Thương Lang và sườn núi ma thú, cho nên nơi đây trở thành thiên đường của các dị sĩ mạo hiểm, một trấn nhỏ nổi tiếng nhờ gần với sườn núi ma thú, người tài kẻ dị lui tới nhiều đếm không xuể, mà Đa Hà Trấn cũng dần dần trở thành một vùng đất nhỏ mà Thương Lang không thể bỏ qua. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro