Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Tiểu thư, ngươi không vui sao?" Thanh Ngư cúi đầu xuống, nàng biết rõ, những vật này đều không tốt, nhưng mà nàng cũng không có tiền để sắm sửa cho tiểu thư một bộ quần áo tốt.

Uyên nhi cầm qua áo choàng: " Không tốt, vải thật xấu!

"Thanh Ngư, không phải không thích, ngươi với Uyên nhi đi ra ngoài đi." Tuyết Quân nói xong, cầm quần áo từ trên giường xuống, thật không có biện pháp mà, ai bảo bây giờ nàng là kẻ nghèo hàn cơ chứ, trước ăn mặc, xem ra phải mau chóng nghĩ biện pháp kiếm tiền, bằng không một lớn một nhỏ như vậy nàng nuôi như thế nào đây?

"Tiểu thư, vậy Thanh Ngư đi ra ngoài trước, có việc tiểu thư nhớ kêu Thanh Ngư." Thanh Ngư nói xong, đang chuẩn bị đi ra ngoài, lại trông thấy Uyên nhi ngồi trên ghế như đại gia liền hỏi: " Uyên nhi , người không tính đi ra ngoài sao?"

"Không, ta ở chung với Tuyết Quân a. " Uyên nhi nói xong, ngồi ở trên ghế, đôi mắt màu hồng xinh đẹp nhìn Thanh Ngư, bộ dáng kia giống như là nói, lão nương sẽ không đi ra ngoài!

"Uyên nhi, ngươi xác định ngươi không muốn đi ra?" Cặp môi đỏ mọng hơi nhếch lên, Tuyết Quân cười cười nhìn Uyên nhi .

Uyên nhi nuốt từng ngụm nước, Tuyết Quân nhìn thật là khủng khiếp. !

" Tuyết Quân a, Uyên nhi nói đùa thôi, ta liền đi ra ngoài ngay." Dứt lời, Thanh Ngư đứng chờ ở cửa chỉ cảm thấy một trận gió thổi qua, quay đầu lại nhìn vào cái ghế, đã không còn bóng dáng của ai đó:" Uyên nhi a.. ,. . . ,. . !"

Tuyết Quân nhìn hai người đi ra ngoài, buồn cười lắc đầu.

Không biết qua bao lâu.

Tuyết Quân mở cửa phòng, liền thấy Thanh Ngư cùng Uyên nhi đứng chờ trong sân, trên ghế đá để thêm mấy cái điểm tâm.

Tuyết Quân mặc một bộ áo đen, hơi rộng thùng thình, dung nhan tuyệt mỹ đứng dưới ánh mặt trời như được bao phủ thêm một tầng hào quang màu vàng chói mắt, ấn ký mạng đà la dưới ánh mặt trời càng rực rỡ. Nhàn nhạt lưu quang xẹt qua, dung nhan tựa hồ như ẩn như hiện, như tiên nữ mà cũng như tu la giáng thế . !

Tuyết Quân đi tới: "Ăn đi. ."

Thanh Ngư đứng nói, "Tiểu thư, người cùng Uyên nhi ăn trước a, ta không đói bụng." Đồ ăn vốn không nhiều lắm, nàng mà ăn thì tiểu thư cùng Uyên nhi sẽ không đủ!

"Thanh Ngư, ngồi xuống ăn đi." Tuyết Quân nói xong, cầm lấy chiếc đũa gắp một chút rau, bắt đầu ăn.

Uyên nhi thấy vậy, cũng bắt đầu chuyển động.

Thanh Ngư suy nghĩ một chút, liền ngồi xuống, tiểu thư là muốn nói cho nàng biết, nàng không phải là nha hoàn mà là bằng hữu của người.

Tuyết Quân lúc này đang suy nghĩ phải làm như thế nào để cái tên Lâm Đồng Lâm gia kia hủy bỏ hôn ước với nàng, thật là không nghĩ tới, nàng còn chưa tới cửa để tìm, thì Lâm Đồng kia đã xuất hiện t.

Nha hoàn của Hạ Phương Tuyết báo lại, Lâm Đồng Lâm gia đã đến, hắn có chút chuyện muốn gặp nàng.

Tuyết Quân híp hai con mắt, nàng ăn cơm, chậm rãi nói lại, "Mời ngươi hồi báo cho Lâm công tử , bổn tiểu thư bị Đại tỷ cùng Tam muội đả thương, thân thể yếu ớt, không may trúng gió, nếu muốn gặp ta, mời hắn dời gót đến Trúc Uyển."

Thanh Ngư đang ăn cơm, không có trả lời, nhưng trong lòng thầm nghĩ, tiểu thư từ khi tỉnh lại đến bây giờ rất có khí phách nha.

Nếu như lúc trước, chỉ cần nghe Lâm công tử đến, tiểu thư liền lôi kéo nàng chạy ra khỏi Trúc Uyển, dù có bị khi dễ hay đánh đập thế nào cũng cố gắng nhìn thấy Lâm công tử.

Nha đầu kia cũng không nghĩ tới phế vật nay lại lớn mật như thế liền quát một tiếng "Phế vật, ngươi thật sự là quá. ."

Lời còn chưa nói hết, Thanh Ngư đưa tay, khoan thai quăng nàng một bạt tai, trên má nha hoàn liền xuất hiện năm đầu ngón tay.

"Ngươi lại dám đánh ta?" Nàng là nha hoàn thiếp thân của Hạ Phương Thủy , thân phận so với các nha hoàn bình thường là cao hơn, không nghĩ tới bị một nha hoàn của phế vật động thủ đánh nàng.

Thanh Ngư cười lạnh, "Ta và ngươi đều là nha hoàn, tiểu thư là chủ nhân của ta, ngươi nhục mạ chủ nhân, ta vì cái gì lại không dám đánh ngươi?"

"Ngươi hãy đợi đấy!" Nha hoàn kia xấu hổ quay người, giận dữ rời đi.

Thanh Ngư ngồi xuống, nói ra "Tiểu thư, ngày đó Thanh Ngư nhìn tiểu thư cũng đánh Tam tiểu thư như vậy đấy, Thanh Ngư liền học theo."

Tuyết Quân nhìn thoáng qua Thanh Ngư, thản nhiên nói, "Tốt !"

Nàng nghĩ nha đầu này lấy đâu ra dũng khí như vậy hóa ra là học theo!

Uyên nhi : . .

Ba người Tuyết Quân cười cười nói nói cơm nước xong xuôi, cũng không cho Thanh Ngư dọn dẹp, mà phân phó vài việc cho nàng cùng Uyên nhi , Thanh Ngư nghe xong trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vui vẻ.

Uyên nhi nghe xong, bất đắc dĩ, đứng dậy tiến vào gian phòng!

Đúng như Tuyết Quân dự tính, Lâm Đồng mang theo người đùng đùng nổi giận đã đến, đi theo phía sau hắn là phụ thân, đại tỷ cùng đại ca, còn có vài tên đệ tử Hạ gia, hắn tuổi không lớn lắm, một thân áo bào trắng lộ ra phong độ nhẹ nhàng, ngũ quan tuấn mỹ, mang theo một loại khí chất cao quý, mê hoặc nữ nhân .

Hạ Phương Tuyết cùng Hạ Thanh Đường rất giống Hạ Tường Nguyên , đều là tuấn nam mỹ nữ.

"Nghịch nữ, ngươi thật to gan, lại muốn Lâm công tử tự mình đến gặp người trong hậu viện thế này hả ?" Lâm Đồng còn chưa kịp mở miệng, Hạ Tường Nguyên tức giận lên tiếng.

"Phụ thân bớt giận, Lâm công tử còn không tức giận và ngại , phụ thân ngươi gấp cái gì." Tuyết Quân cười nói, " Lâm công tử , người như thế nào lại huy động nhân lực tới gặp ta, có chuyện gì sao?"

Lâm Đồng ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn Tuyết Quân, hôm nay nàng không giống trong tưởng tượng của hắn, chẳng lẽ là giả bộ? Mặc kệ như thế nào, lần này hắn đã phải quỳ ngoài thư phòng của phụ thân ba ngày mới cầu được người đi xin gia gia từ hôn, nhân lúc mọi chuyện không có đến , hắn liền tới.

Một cái phế vật, xấu xí, Lâm Đồng hắn, không cần!

"Tuyết Quân , bổn công tử mặc kệ ngươi là ngốc thật hay là giả ngốc, tóm lại hôm nay bổn công tử đến chính là muốn nói cho ngươi biết, bổn công tử cùng ngươi giải từ hôn ước, từ nay về sau nam hôn nữ gả, không quan hệ đến nhau." 

"Bổn công tử tới để giải trừ hôn ước. Ngươi nghe rõ cho ta , bổn công tử dù chết cũng sẽ không cưới ngươi, đời này của ngươi cũng đừng nằm mơ có thể tiến vào cổng Lâm gia của ta. Còn có, bổn công tử chỉ muốn đến nói cho ngươi biết người ta muốn cưới là đại tỷ của ngươi, ngươi nên biết điều. "

Nói xong Lâm Đồng liền lấy ra một ngọc bội và canh thiếp đính ước.

Tuyết Quân thấy vậy: "Thanh Ngư, đi đêm ngọc bội và canh thiếp của ta tới đây trao đổi với Lâm công tử ."

"Dạ, tiểu thư."

Thanh Ngữ đi vào phòng cầm ngọc bội và canh thiếp, ra đưa cho Tuyết Quân .

" Lâm công tử , nếu đã như vậy, Tuyết Quân sẽ tiếp nhận ngọc bội và canh thiếp này, từ nay về sau, ta cùng Lâm công tử không có bất cứ quan hệ nào."

"Thanh Ngư, tiễn khách." Tuyết Quân thản nhiên nói.

" Lâm công tử , xin mời." Thanh Ngư tiến lên, khách khí mời mọi người đi ra ngoài.

"Tiểu thư, chính là nàng đã đánh Hạnh nhi." Nha hoàn lúc nãy bị đánh liền tiến lên, đứng ở bên người Hạ Phương Tuyết, chỉ vào Thanh Ngư .

Hạ Phương Tuyết mỉm cười, càng động lòng người, dịu dàng, nàng nhẹ nhàng bước lên, nói ra, "Nhị muội, có thể cho tỷ tỷ một lời giải thích không, tại sao lại đánh nha hoàn của ta?"

"Có gì cần phải giải thích sao?" Tuyết Quân lạnh lùng cười, hỏi lại, "Xin hỏi tỷ tỷ một câu, ta có phải là Hạ gia Nhị tiểu thư hay không?"

"Tất nhiên." Hạ Phương Tuyết trả lời.

Tuy rằng Hạ Phương Tuyết biểu hiện thập phần ôn nhu, dịu dàng , nhưng từ trong mắt nàng vẫn thấy được tia chán ghét, khinh bỉ cùng ngoan độc.

"Nếu như ta là Nhị tiểu thư Hạ gia, nàng là hạ nhân, lại mở miệng nhục mạ ta, chẳng lẽ nha hoàn của ta không thể động thủ giáo huấn nàng hay sao?"

Hạ Phương Tuyết kinh ngạc, cái phế vật ngu ngốc này lúc nào trở nên lợi hại như thế rồi hả?

"Nghịch nữ, đây là thái độ ngươi nên cùng đại tỷ nói chuyện hay sao?" Hạ Tường Nguyên hô lên, "Không lo sống yên ổn ở Trúc Uyển, lại dám cùng người đại trạch ồn ào.?"

Hạ Tường Nguyên hơi hơi nheo lại ánh mắt, cùng Tuyết Quân nhìn nhau một hồi, hạ khẩu khí "Người tới."

Tuyết Quân cũng thu hồi ánh mắt của mình, này phụ thân định tính kế gì.

“Phụ thân .” Hạ Phương Tuyết nghi hoặc kêu, phụ thân bất quá nhìn vài lần cái tiểu nha đầu kia, sao không hỏi.

Tên thủ vệ tiến vào khom người cung kính chờ Hạ Tường Nguyên phân phó.

“Mang nhị tiểu thư hồi Trúc Uyển , ấn nhị tiểu thư Hạ giá, Hạ Tuyết Quân không thể rời khỏi Trúc Uyển yên thân ở đó tu thân dưỡng tính, mang nô tì Thanh Ngư này bán đi .” Hạ Tường Nguyên phân phó nói, cặp ngân mâu kia, không nghĩ tới a ta không ngu ngốc như trước .

“Khoan.” Khi tên thủ vệ chuẩn bị đáp lời, Tuyết Quân liền lên tiếng đánh gãy.

“Phụ thân .”

“Phụ thân ”

Hai huynh muội Hạ Thanh Đường và Hạ Phương Tuyết cùng hô lên.

“Như thế nào?” Hạ Tường Nguyên tuy là nhìn Tuyết Quân nhưng dư quang lại hướng về phía hai huynh muội kia .

Hắn tự nhiên biết ý tứ bọn họ, Tuyết Quân làm bị thương Hạ Phương Thủy, đánh nô tỳ của đại a đầu có thể nào không trừng phạt, trả lại hết thảy những người hại nàng ta mà hiện tại cho nàng ta ở tại Trúc Uyển quan sát.

Tuyết Quân nhìn vào Hạ Tường Nguyên, nàng biết hiện tại chưa phải lúc đối đầu với gã hồ ly này, Tuyết Quân cuối đầu đáp :" Phụ thân bớt giận, Tuyết Quân sẽ không rời Trúc Uyển nhưng phụ thân đừng bán đi Thanh Ngư, ngài nể mặt gia gia và mẫu thân ta tha cho lần này được không. "

Hạ Tường Nguyên nhìn Tuyết Quân cuối đầu cười mỉa mai, dù không ngốc nhưng vẫn nhu nhược thôi chẳng làm nên trò gì , đáp :" Ta không bán cũng được, nhưng ngươi phải yên phận ở trong viện của mình. "

" Vâng" Tuyết Quân tỏ ra nhu nhược đáp.

Được câu trả lời thỏa đáng Hạ Tường Nguyên quay lại nhìn mọi người, đi đến đối diện với Lâm Đồng nói.

" Lâm công tử chuyện hôn ước đã giải quyết xong cũng nên đi rồi."

Lâm Đồng nhìn thoáng qua Tuyết Quân với ánh mắt khinh bỉ, xoay người bước đi.

Thấy Lâm Đồng rời khỏi, Hạ Tường Nguyên ra lệnh :" Tất cả mọi người ở Hạ gia đều cấm bước vào Trúc Uyển và ngược lại không được ra khỏi Trúc Uyển. "

Nghe vậy mọi người lục tục rời đi, huynh muội của chỉ câm phẩn mà đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro