Chương 145: Kì tích xảy ra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


warning: Có H

Kỳ thật ban đầu khi  về nhà Bạch Lạc Nhân cũng đã dự cảm buổi tối sẽ như vậy. Lựa chọn Cố Hải, cậu cũng không có khả năng, chẳng khác nào lựa chọn một cái không  thể khác là cậu sẽ không thể nào lắm quyền chủ động mãi. Cậu lại không muốn để Cố Hải có thể đè mình, đủ loại mâu thuẫn như vô số thanh sắt  vòng vòng, xoay không ra, quay không ngừng, ngực có chút khó chịu.

Gục đầu, vô lực khoát tay lên bả vai Cố Hải, muốn trực tiếp đem tên vương bát đản này ăn vào trong bụng, như vậy thì sẽ không lo cậu ta ăn mình mà cũng chẳng sợ cậu ta chạy mất.

Cố Hải đem Bạch Lạc Nhân nâng dậy, đối diện với cậu ta, ánh mắt sủng nịnh, trong lòng phảng phất như đang nói:" Cậu ta là một tiểu yêu tinh nha, cả ngày như vậy ép buộc người ta, khiến cho mình trong mong nhìn, muốn ăn nhưng đến miệng rồi liền không ăn được, là khí nhưng không dễ dàng nắm bắt được, phải làm sao thì mới có thể nắm bắt được cậu ta đây?

Bạch Lạc Nhân cũng nhìn Cố Hải trong lòng thầm mắng: Cậu thật tham lam, cả ngày chỉ biết "ăn", 


Hai người trong lòng nghĩ đem người  kia mắng hai phút , lại không có chút xấu hổ nào mà ôm hôn nhau. Nam nhân cùng nhau ở một chỗ sẽ thiếu vài phần nhu tình ôn hòa cùng lạng mạn. Nhưng càng mãnh liệt, cùng cọ xát nhau, như sinh ra một dòng điện đi từ cằm rồi tới ngực theo đó tụ lại ở bụng rồi cứ như thế trào ra bốn phía xung quanh.

Thời gian dài như thế suy nghĩ, rất nhanh cảm xúc dâng trào, và cái "đó" cũng từ từ đứng lên. Cố Hải mở vạt áo của Bạch Lạc Nhân, trượt một đường từ cổ tới bụng Bạch Lạc Nhân trực tiếp đặt tay ở giữa hai chân của Cố Hải, cách một lớp quần áo nhưng vẫn cảm thấy nó bừng bừng sinh khí.

Thân thể nháy mắt đạt tới khoái cảm.

Tiếng thở dốc vang lên ồ ồ ở phòng khách, thời khác này thật nhiệt tình mà điên cuồng. Cố Hải lại đột nhiên dừng động tác lại, thản nhiên nói ra một câu:" Đi tắm rửa đi"

Bạch Lạc Nhân nghiễm nhiên vẫn chưa hiểu.

Cố Hải lại nói: Tôi không miễn cưỡng cậu, cậu không cần phải tự ép buộc, cậu cũng mệt rồi,  tắm rửa xong thì ngủ một giấc đi."

Dứt lời, chính mình đứng dậy đi trước, chậm rì rì,  Bạch Lạc Nhân ở phía sau nhìn theo cậu ta, đột nhiên cất bước đuổi theo cậu ta, cánh tay bám trụ ở cổ Cố Hải, lạnh giọng nói:" Đây hẳn là chiêu lạt mềm buộc chặt đi? Cậu không phải có âm mưu gì chứ?"

Cố Hải giương giương khóe miệng:" Biết là như vậy mà cậu còn lại đây"

Dứt lời, quay ngược trở lại, đem cửa phòng tắm mở ra, nhìn Bạch Lạc Nhân khuân mặt vẫn còn tức giận, Cố Hải biết cậu ta muốn đáp ứng.

"Giúp tôi chà lưng đi" Cố Hải xoay người lại đối với Bạch Lạc Nhân.

Bạch Lạc Nhân không quan tâm cậu ta, tự cầm vòi hoa sen, chậm rì rì kì cọ thân thể, tiếp theo có vài giây, Cố Hải đột nhiên đến trước mặt cậu ta, không nhiều lới, đoạt cái vòi hoa sen trong tay Bạch Lạc Nhân, mở sang mức lớn, nhất, dội thẳng vào Tiểu nhân tử.

Đột nhiên có ấm áp bao phủ nơi bộ vị yếu ớt mãn cảm nhất, cử chị còn ấu yếm ôn nhu. Bạch Lạc Nhân rung động, nhất thời thân thể có xu hướng lùi lại phía sau, muốn tránh khỏi cái cảm giác khiến người ta kích thích này. Cố Hải phản ứng nhanh chóng, cơ hồ một tấc cũng không rời, Bạch Lạc Nhân lại lùi về phía sau, lưng chạm vào vách tường lạnh lẽo, nhịn không được rùng mình hừ một cái.

Cố Hải cười đến nỗ mãng:" Kêu thật dễ nghe, lại đến kêu một lần nữa đi"

Bạch Lạc Nhân khoát tay muốn đánh Cố Hải muốn cái, lại bị Cố Hải giữ lại, hai tay đều bị trói buộc giơ lên đầu. Cố Hải hơi cúi người xuống, theo dòng nước ấm bắt đầu hôn từ đầu rồi tới ngực, nách, eo, bụng,...

"Rừng rậm" giữa hai chân Bạch Lạc Nhân nhờ có dòng nước mà trở nên mềm mại hơn, Cố Hải đưa đầu lưỡi quét một vòng,còn ngậm một vài sợi lông,  răng nanh nhẹ nhàng cắn cắn mấy cái, ánh mắt thật ác liệt nhìn Bạch Lạc Nhân.

Bạch Lạc Nhân cảm giác có cả đau đớn cùng tê dại, còn cả xấu hổ nữa, thở hổn hển, đem đầu Cố Hải đây ra, mà quên mất cái của mình vẫn đang để cậu ta nắm giữ, trong phút chốc có chút đau, mặt vừa biểu tình hưởng thụ cùng với đau đớn, biểu tình trên mặt hiện giờ thật sinh động. Dưới thân Cố Hải không có bất cứ động chạm nào cũng nhất thời trướng  lớn vài phần.

Hai cơ thể ướt sũng được nước ấm cọ rửa hiện giờ đều thật kích thích nóng bỏng, bọn họ vuốt ve, hôn môi, cọ sát, tiếng thở dốc hòa cùng với tiếng nước chảy tạo thành một thứ âm thanh dẫm mĩ thật lích thích mọi giác quan.

"Bảo bối, tôi muốn cậu" Cố Hải đem Bạch Lạc Nhân nhìn xuống dưới của n=mình, để muoona cho cậu ta biết mình hiện giờ có bao nhiêu khó chịu.

Bạch Lạc Nhân giật giật môi, không nói gì cả. 

Cố Hải ôm lấy cậu ta, hôn môi thật lâu, như một loại cam đoan trong thầm lặng, lúc này đây sẽ thật ôn nhu, thực ôn nhu.

Khi vào giường, nhìn trước mắt các loại dầu bôi trơn, Bạch Lạc Nhân cảm thấy giờ phút này mình đang ra pháp trường.

Cố Hải lấy một bình nhỏ, nhớ kĩ lại những kiến thức đã học được, nhất định phải kiên nhẫn không 

được nóng vội.

Cố Hải thong thả, ngược lại là Bạch Lạc Nhân có chút bị tâm lí, đợi mãi chưa thấy Cố Hải có động tác gì, nhịp tim tự dưng đập dữ dội, thở hổn hển, bắt đầu hướng phía cuối giường mà chạy.

"Ai, không được chạy!"

Cố Hải giữ Bạch Lạc Nhân lại, đem cậu ta quay trở về. Trong đầu tự dọa bản thân mình: mày xem mày dọa cậu ấy thành cái dạng gì rồi này, làm xong tự đi WC tự hối lỗi đi!

Bạch Lạc Nhân dùng gối che đầu lại, bộ dạng như đang muốn chống quân xâm lược.

Cố hải dở khóc dở cười:" Cậu thả lỏng đi có được hay không?"

Bạch Lạc Nhân lúc này có nói cái gì cũng không nghe, toàn thân cao thấp một bộ dạng chuẩn bị cho trạng thái đau muốn chết sắp tới, nhất định phải chống đỡ a.

Hai tay Cố Hải nhẹ nhàng đặt ở mông Bạch Lạc Nhân ôn nhu mát xa, muốn cho Bạch Lạc Nhân bình tĩnh lại, kết quả Bạch Lạc Nhân căn bản không phối hợp, khiến cho càng niết càng đau, càng chặt càng phải dùng lực lớn Bạch Lạc Nhân đau, tay nắm chặt grap giường.

Cố Hải thế mới phát hiện, cái mông này bị chính mình niết cho chặt lại. Trán nhịn không được đổ mồ hôi,  mới cảm thấy chính mình có tội không nhẹ.

"Nhân tử đừng suy nghĩ tới chuyện lần trước nữa, cậu cứ coi như đây là lần đầu tiên đi, có được không?"Cố Hải hôn môi Bạch Lạc Nhân chóp mũi chảy đầy mồ hôi, giọng nói nhẹ nhàng,  Bạch Lạc Nhân rốt cuộc tâm tình cũng bình tĩnh trở lại.

Cố Hải ở phía sau Bạch Lạc Nhân hôn một đường đi xuống, cẩn thận. Bạch Lạc Nhân cảm nhận được toàn bộ eo đã tê rần, muốn cử động thân thể để làm giảm bớt cái cảm giác "không thích hợp" này nhưng lại càng bị cái cảm giác đó vây quanh hệt như có con kiến căn vào trong sương cốt của mình.Lập tức từ miệng thở ra những tiếng thở dốc, đại não như bị sóng nhiệt thổi qua.

Cố Hải dùng răng nanh cắn cắn mông Bạch Lạc Nhân lúc mạnh lúc nhẹ, lúc nhanh lúc chậm cảm giác được cơ thể Bạch Lạc Nhân run lên kịch liệt, cảm giác không sai biệt lắm liền tiến công đi tới bờ mông đó, đầu lưỡi tại mật khẩu đảo quanh, cứ chậm rãi đi thẳng hướng tới phía bên trong, Bạch Lạc Nhân vừa sợ hãi vừa chờ mong.

Rốt cuộc lưỡi của Cố hải cũng đã đến mật khẩu, hung hăng ép một cái, như có một dòng điện chạy trong người Bạch Lạc Nhân ngón chân giật giật, eo lưng co rút một trận, nhịn không được liền phát ra tiếng kêu rên.

Chỉ trong chốc lát nữa cậu sẽ làm tôi đau mà hiện giờ cứ làm thế này làm gì? Cậu đây là trước đưa tôi lên thiên đàng rồi sau lại đạp tôi xuống địa ngục sao?

Cố Hải lấy một ít dầu bôi trơn bôi ở ngón tay, một bên đối với tiểu Nhân tử ở phía trước tiến hành kích thích chơi đùa dời đi lực chú ý của cậu ta, một bên dùng ngón tay ẩm ướt đó đưa đến mặt đằng sau, rất nhanh ngón tay đã bị nội bích ấm áp gắt gao bao phủ, Cố hải nhẹ nhàng cười với Bạch Lạc Nhân:" Thế nào?Tôi không lừa cậu chứ? Một chút đau cũng không có đi?"

Nhan như vậy, nhẹ nhàng như vậy liền đi vào sao? Không đúng a! Bạch Lạc Nhân vừa quay đầu, nhìn thấy chỉ có một ngón tay như vậy thì khoe khoang cái gì? Bạch Lạc Nhân mặt hầm hầm quay đầu, trong lòng không khỏi kêu khổ một tiếng: tiếp tục nhẫn nhịn đi!

Cố Hải định đem ngón tay thứ hai tiến vào nhưng đến lúc chuẩn bị vào thì lại bị một lực rất lớn cản lại, vỗ vỗ mông Bạch Lạc Nhân, bảo cậu ta thả lỏng, Bạch Lạc Nhân cắn răng không lên tiếng,  thân thể một chút cũng không phối hợp , Cố hải lại đành phải lấy một ít dầu bôi trơn , đối với tiểu nhân tử phía trước gia tăng chơi đùa thừa dịp đem ngón tay thứ hai tiến vào.

"Cảm giác thế nào?"

Bạch Lạc Nhân ăn ngay nói thật:" Không quá thoải mái, có chút điểm không thích ứng được"

Cố Hải tin tưởng nói:" Yên tâm, lập tức sẽ tốt thôi!"

Ngón tay chậm rãi động đi  theo hô hấp của cậu ta, lúc nhanh lúc chậm, Bạch Lạc Nhân dần dần thích ứng được cái loại kích thích này ,cảm giác không thích hợp kia càng lúc càng giảm, nhưng lại cảm nhận được một loại cảm giác khác, không phải là không thoải mái, cảm giác ấy cũng không phải tệ.

Cố Hải dĩ nhiên khí huyết sôi trào, mỗi lần đưa một ngón tay đi vào liền bị nội bích ấm áp kia bao phủ, khoái cảm lập tức xông tới lại khẩn cấp muốn nhanh chóng được cảm nhận cái cảm giác khoái hoạt này.

Không được, không thể nóng vội, vẫn còn kém một ngón tay, phải khuếch trương hoàn toàn mới được.

Cái này đối với tính tình của Cố Hải là một loại khảo nghiệm lớn đến cỡ nào.

Lại trướng lên vài phần, Bạch Lạc Nhân có chút chịu không nổi quay đầu lại: "Lây nó ra được không?"

Thật vất vả mới đi vào được cậu lại bảo lấy ra, thật muốn nghẹn chết lão nhị mà tôi phải không?

"Nhẫn nhịn một chút thôi, lập tức sẽ không sao?" Cố Hải kiên nhẫn lấy lòng Nhân tử

Qua hai phút, tất cả mọi công tác chuẩn bị đều đã xong, Cố hải hơi nheo nheo mắt lại

"Phía dưới chính là kì tích"

-----Hết chương 145-----





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro