Chương 175: Chỉ muốn cùng cậu triền miên.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


WARNING: H (siêu H)

            (CÁI CHƯƠNG NÀY PHẢI MINH HỌA BẰNG HÌNH NÀY MỚI THỎA *v*)

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hai thân thể trong một bồn tắm lớn, hai chân giao nhau, lồng ngực sát lồng ngực, hai má ẩm ướt đối diện nhau, giống như nhiều năm chưa thấy qua, nhất định đem những đặc điểm nhỏ nhất trên người đối phương mà nhìn ra.

Thật lâu sau Bạch Lạc Nhân mở miệng "Cậu gầy"

"Vô nghĩa" Cố Hải lấy tay xoa xoa bụng Bạch Lạc Nhân:" Tôi cả ngày nhớ cậu, ăn không được ngủ cũng chẳng ngon, như thế có thể không gầy sao?"

Bạch Lạc Nhân lại hỏi:" Anh cậu lần này về nước thế có định trở về lại bên kia không?"

"Nghe ý tứ anh ta nói thì hẳn là định trở về đây ẩn cư một thời gian tránh sóng gió, hẳn là vẫn sẽ trờ về, chẳng qua lần này thời gian ở đây nhiều hơn."

Bạch Lạc Nhân có chút đăm chiêu.

Lực chú ý của Cố Hải không biết đã sớm chạy đi đâu, ngón chân cọ cọ lòng bàn chân của Bạch Lạc Nhân, đầu gối cố ý ma xát chỗ tiểu Nhân tử, tay lén lút mò xuống phía dưới, giữ mấy cọng lông,

Lập tức ánh mắt sắc bén của Bạch Lạc Nhân liếc qua, nhưng ánh mắt ấy chẳng qua như câu dẫn Cố Hải, Cố Hải có ba hồn thì thiếu mất hai cái rồi, nhanh chóng di chuyển đầu qua, đầu lưỡi nhẹ nhàng ẩm ướt tại ngực của Bạch Lạc Nhân mà hạ xuống, khớp hàm hé ra nhẹ nhàng mà gặm cắn, Bạch Lạc Nhân lúc đầu còn có thể chịu đựng được, nhưng càng về sau lực đạo càng lớn, nhịn không được hét lớn một tiếng.

"Cố Hải....."

"Tôi đây" Cố Hải dùng lực cắn một ngụm, gợi ra cho Bạch Lạc Nhân một trận run rẩy

Bạch Lạc Nhân một đường sờ soạng, cuối cùng tìm thấy cự vật của Cố Hải, đặt ở trong tay một trận thưởng thức, Cố Hải một bộ khó chịu nổi, nhất thời vỗ vỗ sau lưng cậu ta một hồi khiến cậu ta đứng thẳng dậy, kinh ngạc mà vui sướng đến tột cùng mà nhìn Bạch Lạc Nhân há mồm đang ngậm vật mang tính chất sinh tử của chính mình, khoang miệng ấm áp đặc biệt kích thích, xuýt chút nữa Cố Hải bắn ra

"Nhân tử...."Cố Hải thấp giọng gọi.

Bạch Lạc Nhân nâng mí mắt lên liếc cậu ta một cái, miệng chậm rãi nhả ra nuốt vào, cẩn thận triệt bình những nếp uốn. Ở cùng một chỗ lâu như vậy, sớm đã nhìn thấu thân thể đối phương cùng với tính cách, cụ thể kích thích ở chỗ nào, dung cách gì để kích thích, trong lòng biết rất rõ.

Cố Hải hô hấp hỗn loạn, miệng không quy tắc mà phát ra những tiếng rên rỉ, Bạch Lạc Nhân dung đầu lưỡi tại đỉnh khe rãnh liếm vào cái, Cố Hải lập tức giang rộng chân, hung hăng ép đầu Bạch Lạc Nhân cuống bên dưới chính mình, Bạch Lạc Nhân yết hầu bị ép chặt có chút đau, phát ra những tiếng ô ô, càng kích động dục vọng trong người Cố Hải, cậu ta dung tay đung đưa đầu Bạch Lạc Nhân tần suốt nhanh hơn, miệng phát ra tiếng gầm nhẹ.

Bạch Lạc Nhân hai má đau nhức, khoe miệng có cảm giác không thể chống đỡ được nữa, tạm thời nhả cự vật trong miệng mình ra, dung đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm một vòng, từ trên xuống dưới, thong thả mà nhẹ nhàng, liếm qua đỉnh thì rất có kiên nhẫn kích thích nơi mẫn cảm này.

"Cậu quyến rũ như thế này, vạn nhất nếu có ngày nào đó bị người ta bắt cóc thì sao?" tay Cố Hải vỗ vỗ hai bên má của Bạch Lạc Nhân, bộ dạng si mê :" Chỉ nghĩ cậu làm như thế này với người khác thôi tôi đã không chịu nổi rồi!"

Bạch Lạc Nhân không nhìn Cố Hải đang lo lắng những thứ viển vông.

Tay Cố Hải theo cái lưng bong loáng của Bạch Lạc Nhân một đường đi xuống, tại khe mông mà vỗ về chơi đùa một trận, nương theo dòng nước mà đưa ngón tay vào. Bởi vì chưa đủ độ trơn mà cũng lâu chưa có làm sao, Bạch Lạc Nhân cảm thấy đau đớn, ngón tay Cố Hải cũng cảm thấy có lực cản.

"Xem ra mấy ngày nay cậu thực ngoan a"

Vì để thưởng cho Bạch Lạc Nhân, Cố Hải nhấc eo của cậu ta lên, quỳ người, tách khe mông ra, đầu lưỡi thay cho ngón tay mà tiến vào khuếch trương. Bạch Lạc Nhân thật lâu cũng chưa có trải qua cái loại kích thích này, eo lưng run rẩy hướng về phía trước tránh né, lại bị Cố Hải một phen kéo về.

Hảo hảo mà hưởng thụ đi, hôm nay sẽ cho cậu sướng.

Dùng sữa tắm làm dầu bôi trơn, Cố Hải rốt cuộc cũng xâm nhập được vào cấm địa đã lâu không tới, hai người đồng thời quỳ ở bồn tắm lớn, một trận xỏ xuyên thô báo, đầu gối gạt bọt nước văng tung tóe gắp nơi. Cố Hải đầu tiên là đem hai tay Bạch Lạc Nhân trói ngược về phía sau, ép buộc nửa người trên thẳng lên, kề sát với chính lồng ngực của mình, cùng với cậu ta kịch liệt hôn môi. Sau đó lại ép xuống dưới đáy bòn tắm, chỉ còn hai cánh mông kiều diễm ở trên mặt nước, Cố Hải tùy ý mà thưởng thức, có dính thêm nước nên càng thêm dâm mĩ, gợi cảm, quyến rũ, lấy tay đánh vào một cái, cảm nhậ được đủ độ săn chắc, đàn hồi.

Bốp!

Một tiếng đánh trong trẻo vang lên theo tiếng nước chảy truyền đến tai Bạch Lạc Nhân lập tức cảm nhận được đau đớn. Cậu còn chưa kịp chịu đựng thì một cái khác lại đánh tới tiếp, không có mạnh nhưng mà vẫn đau, phía sau còn đang va chạm kịch liệt, loại cảm giác đau này còn pha lẫn cả khoái cảm, làm cho người ta muốn phát điên, Bạch Lạc Nhân nháy mắt bắt đầu kháng cự.

"Dừng tay..."

"Cậu rất hưởng thụ mà" So với Bạch Lạc Nhân Cố Hải còn hiểu cậu ta hơn.

Tiếp sau đó, dày đặc những cái đánh cùng vào một chỗ, Cố Hải đánh rất có tiết tấu, lúc nhanh lúc chậm, bàn tay trở nên nóng dị thường.

"Ân...A...Cố Hải..."

Bạch Lạc Nhân không kiềm chế nổi mà ngân lên một tiếng, ơt phía sau, tần suất va chạm càng gia tăng, ý thứ của cậu thì cự tuyệt nhưng eo lại ưỡn ra phối hợp, nghênh đón những kích thích mạnh hơn từ phía sau.

Rốt cuộc, một tiếng kêu thống khổ vang lên, Bạch Lạc Nhân bắn ra,Cố Hải điên cuồng tại dũng đạo chật hẹp rong ruổi một trận, cũng gầm nhẹ lên một tiếng đạt cao trào.

Tắm rửa xong, hai người một thân thoải mái, hai người lại dính lấy nhau trên giường.

"Hay cậu ngủ trước đi, tôi xuống dưới nhà mua chút đồ ăn, chúng ta ăn rồi ngủ chưa"

Cố Hải giống như không có nghe thất, kéo khăn tắm trên người Bạch Lạc Nhân xuống, gian tà cười:" Tôi thấy cậu hư hỏng không dạy nổi nữa rồi!"

Kết quả lúc kép khăn tắm xuống, nhìn thấy một cái quần sịp, kinh ngạc nói:" Tôi nhớ lúc trước khi cậu quấn khăn tắm ra ngoài có bao giờ mặc quần sịp đâu?"

Việc này làm cho Bạch Lạc Nhân mặt ngượng ngùng hồng lên một trận, vốn lúc trước có thói quen này, bất quá lúc ở nhà Vưu Kỳ, bất đắc dĩ phải mặc vào, mỗi lần vào giường ngủ đều phải kiểm tra xem có mặc hay không. Đương nhiên cái nguyên nhân này sẽ không nói cho Cố Hải biết.

"Chậc chậc...."Cố Hải vẫn còn đang ảo tưởng:" Cậu muốn quyến rũ tôi phải không?" Bạch Lạc Nhân nằm trên giường giả chết.

Cố Hải cởi quần sịp nhỏ của Bạch Lạc Nhân ra, nhìn làn da màu mạch nhưng vẫn có sắc hồng, tay không có xoa nhưng cũng thật nóng. Đem hai má cọ cọ cánh mông của Bạch Lạc Nhân, cọ xát một lúc, đem đầu lưỡi như chuồn chuồn đạp nước mà hạ xuống.

"Đừng có làm như vậy... ngứa..." Bạch Lạc Nhân cười đẩy đầu Cố Hải ra.

Cố Hải cười hừ một cái:" Có thể sẽ ngứa, muốn hay không?"

Không cho Bạch Lạc Nhân thời gian trả lời, Cố Hải trực tiếp há rộng miệng, tại mông Bạch Lạc Nhân bắt đầu cắn cắn, ngứa đến nỗi chân của Bạch Lạc Nhân cũng run rẩy, giống như con cá chép ở trên giường không ngừng mà lẩn tránh (cái này là cái qq gì @@)

Cố Hải theo sát, sau đó giữ hai tay Bạch Lạc Nhân lại, khiến cậu phải lật người lại, dùng vật cứng trong người đụng chạm tới mật khẩu nhạy cảm của Bạch Lạc Nhân, nhẹ nhàng mà ma xát.

"Cậu còn muốn?" Bạch Lạc Nhân lấy tay chống ở lồng ngực của Cố Hải ngăn cản cậu ta.

Cố Hải đem đầu đến gần tai Bạch Lạc Nhân, đầu lưỡi đùa nghịch vành tai, thổi khí nóng, thanh âm ôn nhu:" Cậu không muốn hả?"

Bạch Lạc Nhân quay đầu, một bộ không chịu, không nhận mà ẩn nhẫn chịu đựng.

Cố Hải có ý định đùa giỡn, bàn tay di chuyển tới đỉnh của tiểu nhân tử, bàn tay thô ráp ở trên mặt bụng mà cọ xát, Bạch Lạc Nhân nhíu chặt hai hang lông mày, răng cắn chặt lấy môi, ánh mắt nhìn Cố Hải mang theo vài tia tức giận.

"Thật sự không muốn hả?" Cố Hải dùng đỉnh của phân thân ướt sũng cọ xung quanh mật khẩu, thong thả mà chà xát, khiêu khích.

Bạch Lạc Nhân ánh mắt khêu gợi nhìn hai má của Cố Hải, dung tay áp trụ đầu của Cố Hải lại, tiếng thở dốc khó nhịn vang lên cùng cậu nói đầu hang đầy lên án:" Này cậu hỏi không phải vô nghĩa sao?"

"Muốn liền cầu* tôi đi"

(tui hơi bị không thích cái trò đã làm tình rồi mà còn bắt người ta nói mấy cậu như thế này, tội mấy bé thụ lắm #team_sủng_thụ_lên_án)

(* xin đó~~)

Cố Hải ác ý nắm lấy phân thân của Bạch Lạc Nhân, nắm rất mạnh, cơ hồ khiến cho Bạch Lạc Nhân không thở nổi.

Bạch Lạc Nhân lấy tay gỡ từng ngón tay của Cố Hải ra, kết quả càng gỡ cậu ta nắm càng mạnh, đau đớn vô cùng đã mài mòn ý chí của cậu, trán chảy đầy mồ hôi mịn, cáu giận nhìn Cố Hải, cậu ta vẫn là một dạng biểu tình như vậy.

"Cầu tôi, thao cậu"

Cố Hải khiêu chiến với sức chịu đựng của Bạch Lạc Nhân, ý đồ muốn mình nắm quyền khống chế hoàn toàn.

Bạch Lạc Nhân gian nan chịu đựng, khớp hàm gắt gao cắn chặt nhau, bất đắc dĩ đối với thân thẻ mình đã sớm bị Cố Hải tạo thành vật sở hữu của riêng cậu ta rồi, Cố Hải đối với nó dày công dạy dỗ không hề uổng phí. Phòng tuyến trong lòng Bạch Lạc Nhân dần dần sụp đổ, mạnh mẽ đem đầu Cố Hải kéo xuống cổ mình, thoát ra âm thanh khan khan như yết hầu bị tàn phá

"Cầu cậu..."

"Cầu tôi cái gì?" Cố Hải cắn yết hầu của Bạch Lạc Nhân, ngón tay vói vào trêu ghẹo bộ vị yếu ợt của cậu.

Hô hấp của Bạch Lạc Nhân rối loạn không thể khống chế, răng nanh cắn loạn trên tai Cố Hải, mơ hồ không rõ nói nhỏ:" Thao...tôi..."

Cố Hải nhẫn đến thần kinh như muốn vỡ rồi, nghe được câu này, cơ hồ như phát điên, điên cuồng mà xâm nhập lãnh địa ấm áp tiêu hồn kia, thô bạo uy mãnh mà xỏ xuyên, mỗi lần đi vào đều cự mạnh, khiên cho người ta loạn hồn loạn phách.

Đã lâu chưa có được thưởng thức cái dư vị đầy kích động như vậy, cơ hồ mỗi dây thần kinh trên người cũng đều căng ra, Cố Hải gầm nhẹ, tay nắm cằm Bạch Lạc Nhân, hôn một hơi như muốn đoạt hết dưỡng khí, sau đó thở hồng hộc ép Bạch Lạc Nhân hỏi:" Nhân tử, cậu sẽ chị cho tôi thao phải không?

Bạch Lạc Nhân nắm tóc Cố Hải, eo đung đưa phối hợp, đón nhận những va chạm của Cố Hải phát ra những âm thanh rên rỉ vỡ

Cố Hải nắm lấy tay Bạch Lạc Nhân, hai mắt đỏ ngầu như ngập máu, không hề tiết chế mà cắn gặm môi, cổ, ngực,... như là một con dã thú đói bụng, như kiểu vờn con mồi sau đó điên cuồng mà ăn.

"Tiểu bảo bối, bên trong cậu nóng quá, chặt quá, tôi đặc biệt thoải mái..."Cố Hải ca ngợi.

Bạch Lạc Nhân nghe được hai câu, mắt bắt đầu như muốn thiêu người, một bàn tay véo tai Cố Hải:" Cậu có thể mỗi lần làm im mồm được không?"

"Bởi vì tôi biết cậu thoải mái"

Cố Hải cười tà, sau đó ôm chặt lấy Bạch Lạc Nhân, cố ý đưa môi lại gần tai của Bạch Lạc Nhân, không có tiết tháo, thô tục mà nói:" Bảo bối, cái miệng nhỏ hút tôi thật chặt a, tờ rim của anh có phải ăn rất ngon không? Cưng như thế nào mà ăn hăng hái như vậy?..."

"A a a a a a..."

Chạng vạng, hai người gọi đồ ăn bên ngoài, ăn tại giường luôn, Cố Hải ăn rất ngon, vừa ăn còn vừa tranh thủ sờ người bên cạnh, thật không hiểu sao buổi trưa cậu ta đã điên cuồng như vậy rồi, như thế nào mà bây giờ khí thế vẫn bừng bừng vậy, Bạch Lạc Nhân nhìn thân hình săn chắc tám múi của cậu ta cũng có chút xúc động.

Buổi tối trước khi ngủ, Bạch Lạc Nhân vừa đem chăn đắp lên, liền bị Cố Hải xốc lên, Cố Hải tách chân cậu ra, không hề phân vẫn, đem tiểu nhân tử ngậm vào miệng.

Bạch Lạc Nhân buổi chiều không biết đã làm bao nhiêu lần, bây giờ bên dưới có chút sưng lên, miệng Cố Hải vừa mới động, một cỗ cảm giác đau đớn xuyên thẳng đến từng dây thần kinh của Bạch Lạc Nhân, nước mắt như trực chảy ra.

"Đủ rồi...A...không được...đau...ngô..."

Trên thực tế Cố Hải thích nhất biểu tình lúc muốn khóc nhưng lại không khóc này của Bạch Lạc Nhân, cuộc đời này lạc thú lớn nhất của Cố Hải là nhìn Bạch Lạc Nhân trong cái thống khoái này.

"A a..."

Cố Hải hút mạnh một cái, Bạch Lạc Nhân run rẩy bắn ra tinh hoa của chính mình, Cố Hải nuốt hết, một giọt cũng không rớt ra ngoài.

Đợi tới khi Bạch Lạc Nhân đã mệt đến cả người đều mềm nhũn, đem Bạch Lạc Nhân kéo vào trong lòng, một bộ có cảm giác thành tựu

" Nhớ cậu..." Cố Hải hôn lên khuân mặt mệt mỏi của Bạch Lạc Nhân

Bạch Lạc Nhân hít một hơi thật sâu:" Cậu cuối cũng cũng nói tiếng người"

Cố Hải đột nhiên đem mặt vùi vào cổ Bạch Lạc Nhân, cọ cọ, ôn nhu gọi: " Nhân tử, Nhân tử, Nhân tử,..."

Một đứa con trai cao lớn, dính lấy người trong lòng, làm nũng thật khó có thể nuốt nổi, Bạch Lạc Nhân một phút giây đó nghĩ đến A Lang.

"Cậu làm gì thế?" Bạch Lạc Nhân nâng cổ Cố Hải lên.

Cố Hải híp mắt, một bộ biểu tình như muốn ăn đập: "Mặc kệ, chỉ là nhớ cậu..."

Bạch Lạc Nhân biết thời điểm người này lên cơn phát bệnh tốt nhất là không cần quan tâm, cứ để cậu ta phát bệnh một mình là tốt nhất.

Quả nhiên Cố Hải một lát sau liền im lặng. Bạch Lạc Nhân nâng mặt cậu ta lên, phát hiện cậu ta ngủ.

Lần đầu tiên làm chuyện lưu manh xong, tự mình ngủ trước.

Bị ép buộc hai mươi mấy ngày, lại ngồi máy bay mười mấy tiếng, có thể không mệt sao?...

Bạch Lạc Nhân đau lòng chăm chú nhìn Cố Hải, bàn tay vuốt ve nhẹ nhàng hai bên má mệt mỏi cậu ta, đắp chăn cẩn thận lại cho cậu ta, rồi ôm cậu ta chìm vào giấc ngủ.

-----Hết chương 175-----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro