22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thuỳ Linh cúi xuống, trao nụ hôn phớt lên môi em. Lại nghe giọng Đỗ Hà tò mò nói:

- Hôn nhiều thích thật, giống như cô nói, nhưng em chỉ thích hôn với cô thôi.

- Chứ tui tưởng em còn thích hôn dí ai nữa.

- Nhưng sao cô hôn giỏi dị? Cô hôn nhiều nên thích phải hông?

Đỗ Hà hỏi, em vẫn còn nhớ cô nói hôn nhiều sẽ thích, vậy là cô cũng hôn nhiều phải hông.

Thuỳ Linh lắc đầu đáp:

- Tui có hôn nhiều đâu, tui toàn hôn em thôi à.

- Dị sao cô hôn giỏi.

- Thì tui đọc trên sách chứ đâu.

Nói rồi không để cho Đỗ Hà đáp lời, cô lần nữa tiến đến môi em, trước khi Đỗ Hà có phản ứng, đầu lưỡi lạnh lẽo đã nhanh chóng tách môi em tiến vào trong, cuốn lấy đầu lưỡi em, tay em luồn vào tóc cô vuốt ve.

Bàn tay Thuỳ Linh cũng chẳng chịu yên phận, đưa tay mở từng cúc áo của đỗ Hà, kéo dây áo yếm, tay vuốt ve lấy đôi gò bồng đang nhô cao. Thuỳ Linh rời khỏi đôi môi em, dần dà xuống cổ, hôn dọc cổ đến xương quai xanh, rồi đến tai lại quay về cổ. Bàn tay vẫn miệt mài xoa nắn, vuốt ve.

- Ưm...ưm...

Tiếng than nhẹ của Đỗ Hà phát ra trong căn buồng yên tĩnh làm Thuỳ Linh bừng tỉnh, cô vội vã ngưng động tác. Cô cũng không muốn đụng chạm em ngay lúc này, cô là nữ nhân nên cô hiểu rõ trinh tiết quan trọng hơn hết mọi thứ, phần vì em còn nhỏ. Nếu cô càng lúng sâu thì lại không tốt cho em.

Thuỳ Linh rời tay khỏi người Đỗ Hà, đưa tay cuột dây áo yếm em lại, tỉ mỉ cài từng cúc áo ngay ngắn trong sự ngơ ngác của Đỗ Hà.

- Sao nữa vậy.

Đỗ Hà hỏi trỏng, em bực, tới khúc này mà bị ngưng ai hông bực.

Thuỳ Linh đưa tay vuốt tóc Đỗ Hà, đáp:

- Tui xin lỗi, làm em sợ rồi.

- Em có sợ đâu.

Đỗ Hà kéo Thuỳ Linh sát lại người em hai khuôn mặt đối nhau, em hôn lên môi cô, nhưng không được cô đáp lại, em ngưng vài giây, hỏi:

- Cô hông thương em à?

Thuỳ Linh biết em hỏi gì, cô thương em nhưng cũng lo lắng cho em, khẽ đáp:

- Tui có, nhưng.. nhưng lỡ mai này có chuyện gì, em làm sao theo chồng được nữa.

Đỗ Hà nhìn chằm chằm Thuỳ Linh, giọng em buồn buồn, bộc bạch nói:

- Em thương cô thì em trao cho cô, nếu có chuyện chi em cũng chấp nhận, hông gả cho ai nữa. Em chỉ thương mỗi cô thôi, làm sao mà theo ai được nữa.

- Nhưng tui hy vọng nếu hông có tui em vẫn sống hạnh phúc.

Đỗ Hà úp mặt vào trước ngực Thuỳ Linh, ngực cô mềm nhưng giờ em chẳng quan tâm, chỉ có giọng nức nỡ muốn khóc thôi.

- Hông có cô làm sao em hạnh phúc được. Em hông muốn nghe cô nói vậy lần nào nữa đâu.

- Em còn nhỏ lắm.

Thuỳ Linh nói, một câu nhưng chứa hai nghĩa, em còn nhỏ nên không tiến đến cuối cùng được. Em còn nhỏ nên chưa hiểu được mai sau.

————————————————

Trong phòng của Thuỳ Linh, ông bà phú hộ Lương ngồi nghiêm chỉnh trên bàn trà, bên cạnh là Thuỳ Linh đang đứng, với gương mặt đầy nước mắt.

- Linh, con nghe lời ba. Đừng như vậy nữa được hông con.

Giọng ông Hoạt đầy sự nỉ non khuyên bảo con gái mình, chỉ mới hôm trước ông Hoạt còn nghĩ con gái mình là người nết na hiểu chuyện. Nhưng có ngờ đâu sau lưng con bé lại làm chuyện tày trời. Con ông hôn con bé Hà, hầu riêng của nó ngoài cánh đồng ruộng.

Thuỳ Linh vừa khóc, tay nắm chặt lấy tay ông Hoạt, giọng nghẹn ngào:

- Ba, nhưng.... Nhưng mà con yêu em ấy lắm. Chưa bao giờ con có cảm giác yêu một người nhiều như dị đâu ba.

Ông Hoạt khổ sở, dỗ dành:

- Ba má thương con như dị mà Linh, hông có con bé thì có ba má, con ưng ai ba má cũng điều đồng ý, nhưng là con bé Hà thì không được.

Thuỳ Linh giọng ngày càng nức nỡ hơn, cô khóc đến mờ cả mắt, cả người khuỵ xuống dưới chân ông Hoạt và bà Hương.

- Tại sao ba má hông chấp nhận, tình yêu của con đâu có làm hại ai đâu ba. Cả đời này con cũng chỉ yêu em ấy thôi, có chết con cũng yêu thôi.

Thuỳ Linh nấc nhẹ, vài giây sau lại nói tiếp:

- Con xin ba má mà, đừng đối xử như dị với con được hông. Ba má thương con nhất mà phải hông ba má?

Thuỳ Linh khóc, lần đầu tiên cô khóc nhiều như vậy, khóc vì tủi hờn, khóc vì đau lòng. Cô cứ nghĩ dù ra sao ba má cô cũng sẽ yêu thương cô. Cô biết ba mẹ nào cũng chỉ muốn tốt cho con, nhưng những điều ba mẹ muốn, không phải lúc nào cũng là điều con mình mong muốn. Sẽ có những điều mà sai lệch với con của họ, nhưng rồi những đứa con cũng đành chấp nhận vì chữ hiếu.

- Con thử nghĩ xem nếu con và con bé ở bên nhau, người đời đàm tiếu. Nhà mình giàu thì người ta hông dám nói, dị ba má con bé Hà thì sao mà sống nổi với xã hội này hả con?

Ông Hoạt thấy con gái khóc nức nở, ông xót ruột dữ lắm, con gái ông thương yêu, có bao giờ khóc thê thảm như dị bao giờ. Ông đã có phần muốn xuôi theo, miễn sao con ông hạnh phúc, nhưng lúc này bà Hương cất tiếng, sau những phút giây im lặng.

- Được rồi, ba má đã khuyên can con hết lòng hết dạ, nếu con hông chấp nhận, má sẽ dùng biện pháp mạnh. Con cũng hông muốn con bé có chuyện chi đâu phải hông đa? Ba con sẽ viết thơ gửi cho nhà cậu Kiến Văn, bàn chuyện hôn sự của con.

Bà Hương giọng điềm tĩnh nói, nhưng pha lẫn là sự tức giận trong từng câu chữ. Bà không chấp nhận được, bao đời gái lớn gả chồng, trai lớn lấy vợ chứ có giống như con gái nhà này.

Sau câu nói đó Thuỳ Linh nín hẳn, không còn khóc nấc nữa, nước mắt vẫn rơi nhưng không còn nức nở. Cô quỳ thụp xuống, hết lòng năn nỉ má mình.

- Má đừng làm hại chi em Hà, tội em ấy. Ba má muốn sao con cũng đồng ý, má đừng làm hại em ấy nha má.

Sau câu nói đó, Thuỳ Linh hướng tới ba má cô, Thuỳ Linh dập đầu với ông bà Hoạt ba lần thay cho lời xin lỗi của cô.

- Con gái bất hiếu với ba má, con xin dập đầu ba cái thay cho lời xin lỗi. Nhưng ba má cho con gặp em ấy một lần cuối được hông ba má.

- Không được, má sẽ sắp xếp đưa con Hà về bên nhà nó. Con mà lén lút gặp nó thì đừng trách má.

Thuỳ Linh vừa đi vừa quỳ lại phía ông Hoạt níu lấy áo ông, năn nĩ nhưng rồi chỉ nhận lại cái lắc đầu của ông.

- Má con xin má mà, má.... Ba, ba giúp con nói với má đi ba, một lần cuối thôi mà ba.

Ông Hoạt vội vã đỡ con gái mình, rồi nối gót theo bà Hương ra ngoài, Ông bà cũng xót con gái của mình, cô khóc đến mắt sưng đỏ ửng cả lên. Đến khi Thuỳ Linh khóc đến mệt lã người, lê từng bước đến cửa thì cửa lại bị khoá bên ngoài không ra được.

————————————————

Hổng có H đâu hehe =))

Hông muốn cô Linh với em Hà xa cách đâuuu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro