5 - Bước ngoặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Anh đã nói, anh sẽ có được em! Bất quá, bị tên tiểu tử Đoàn Nhất Hiên kia hớt trước... à mà không sao, để anh quay video lại làm quà gửi Nhất Hiên nhé!"

"Nhất Hiên hầu hạ em có giỏi không? Để hôm nay anh cho em sự so sánh"

"Xem hết đêm nay, về sau, Đoàn Nhất Hiên còn chạm vào em nữa không?"

Với mỗi câu nói của Lạc Cảnh Kha, anh ta tháo gỡ một món đồ trên người Dương Băng Di xuống. Tiệc tối nay cô mặc chiếc váy đen liền thân, nhanh chóng, trên người cô chỉ còn độc nhất mảnh vải che vùng kín. Cô không thể phản kháng, ly trà của Trần Cận Đông khiến cô cả người vô lực, không phải thứ thuốc kích dục, nhưng cô cảm thấy hơn cả tra tấn, cô vẫn ý thức mình đang bị Lạc Cảnh Kha làm gì... Cô cảnh giác Lạc Cảnh Kha nhưng lại thiếu đề phòng Trần Cận Đông.

"Sao? Đừng nhìn anh với ánh mắt như vậy, lát nữa thôi em sẽ nhắm nghiền lại, rên rỉ dưới thân anh..."

Nước mắt Dương Băng Di rơi xuống má khi Lạc Cảnh Kha đặt nụ hôn lên vai vô, bàn tay thô ráp chạm vào ngực cô. Nhất Hiên, cô nghĩ về Nhất Hiên, nghĩ về đôi tay mềm mại của Nhất Hiên...

Rầmmm

"Ai???"

Bốppp

"Trợ lý Mã, cô..."

Lạc Cảnh Kha té nhào sau cú đấm của Mã Ngọc Linh. Từ sau cuộc họp bất thường vạch trần bộ mặt Lạc Cảnh Kha, Mã Ngọc Linh đã luôn cho người theo dõi hành vi của họ Lạc. Cô biết chuyện anh ta theo đuổi Dương tiểu thư, luôn muốn lật đổ Đoàn gia, nay bị Nhất Hiên tố giác, cho nghỉ việc, anh ta hận không giết được Nhất Hiên, làm sao có thể im ắng mà sống?

"Dương Băng Di, em không sao rồi! Đừng sợ, tôi ở đây!"

Tháo áo khoác mặc lên người Băng Di, Đoàn Nghệ Tuyền ôm chặt cô ấy, không thể không nhận ra cả người Băng Di run rẩy mà đau lòng. Cô trách mình không đến sớm hơn chút nữa. May là Lạc Cảnh Kha chưa xâm hại Băng Di, nhưng cô ấy đã chịu uỷ khuất, tổn thương. Đoàn Nghệ Tuyền tay càng ôm chặt người trong lòng mình.

"Đoàn tổng, anh giúp tiểu thư rồi đưa cô ấy về trước đi, chuyện ở đây tôi sẽ xử lý gọn gàng!"

Mã Ngọc Linh lôi Lạc Cảnh Kha ra ngoài, đóng cửa thư phòng của Trần Cận Đông lại. Đoàn Nghệ Tuyền vừa vỗ về vừa giúp Dương Băng Di mặc lại đồ rồi đi lối cửa thoát hiểm ra xe, tài xế đã chờ sẵn để chở cả hai về biệt thự.

"Em đi tắm, người em không sạch..."

"Tôi giúp em!"

"Không cần... anh đừng chạm vào em..."

"Băng Di à... hắn ta chưa làm gì em cả, em..."

"Hắn ta chạm vào em rồi, người em dơ rồi...em... em không còn xứng đáng với anh nữa..."

Đoàn Nghệ Tuyền ôm lấy Dương Băng Di đang hoảng loạn, cố trấn an cô ấy. Vuốt tóc Băng Di, nhẹ nhàng đặt lên trán cô ấy một nụ hôn.

"Em không sao hết, tôi sẽ không tha thứ cho kẻ làm tổn thương em, đừng sợ, người không xứng đáng với em là tôi!"

Mùi hương gỗ trầm trên người Đoàn Nghệ Tuyền lần nữa làm tâm trí Dương Băng Di trở nên thanh tỉnh hơn.

"Được rồi, đừng mạnh tay nữa, em làm đau mình đó!"

Dương Băng Di đã tắm rất lâu rồi nhưng cứ cố kì kì, rửa rửa mạnh bạo, Đoàn Nghệ Tuyền nhìn người trong bồn tắm không khỏi nhíu mày.

Lau người cho Dương Băng Di, giúp Dương Băng Di sấy tóc, để cô ấy dựa vào người mình, Đoàn Nghệ Tuyền mọi thao tác đều nhẹ nhàng chăm sóc cho Dương Băng Di. Nghĩ lại chuyện vừa xảy ra, cô vừa sợ và tức giận. Sợ Dương Băng Di gặp chuyện, tức giận đối với con người Lạc Cảnh Kha. Không nhờ Mã Ngọc Linh, cô đã ôm ân hận suốt đời rồi.

3 ngày tiếp theo, Dương Băng Di không ra khỏi nhà, cô đã bình tĩnh lại nhưng chính cô sẽ bắt Lạc Cảnh Kha và Trần Cận Đông trả giá. Họ đụng sai người rồi. Dù Mã Ngọc Linh đã xử lý xong xuôi cả hai, nhưng thêm tư liệu từ Dương Băng Di gửi đến, Trần Cận Đông không những vĩnh viễn không trở lại giới hội hoạ được mà còn chờ bị quản chế đặc biệt. Lạc Cảnh Kha thì chuẩn bị bóc lịch tới hết đời. Dương Băng Di đã nghĩ tới chuyện thuê vài anh trai lực lưỡng trong đó dạy dỗ Lạc thiếu gia một chút. Trả lại những gì anh ta làm với cô.

Vài tháng sau, Đoàn Nghệ Tuyền xanh mặt khi Mã Ngọc Linh đem tin Lạc Cảnh Kha trong tù bị các bạn chung buồng giam hãm hiếp tập thể tới mức hoá điên. Một tay Dương tiểu thư cả.

-------------------------------------

"Anh dám giấu hình cô gái khác?"

"Huh, cũng xinh... mà sao quen mắt vậy?"

Dương Băng Di giật tấm hình trong tay Đoàn Nghệ Tuyền, nhìn xong thì giơ lên để ngay mặt người đang ngồi ở bàn làm việc ngắm nghía qua lại.

"Sao giống anh dữ vậy?"

"Ah, đây là... Đoàn Nghệ Tuyền, em gái anh?"

Dương Băng Di nhớ ra cô em gái song sinh yểu mệnh của Đoàn Nhất Hiên.

"Nếu còn sống, cô ấy chắc hẳn vô cùng xinh đẹp nhỉ? Em sẽ có thêm một người thân? Em ấy sẽ gọi em là chị dâu phải không?

Tay Dương Băng Di vuốt ve người trong ảnh, không hiểu sao cô cảm thấy rất xúc động, rất muốn nhìn thấy Đoàn Nghệ Tuyền bên ngoài. Nếu Nhất Hiên để tóc dài, chắc sẽ y như Nghệ Tuyền nhỉ?

"Uhn, em xin lỗi! Con người ai cũng có số mệnh cả, biết đâu Nghệ Tuyền hoá kiếp, có một cuộc đời tốt đẹp ở đâu đó!"

"Tôi không sao! Trễ rồi, em về phòng ngủ đi!"

"Hôm nay em muốn ngủ với anh!"

"Hả? Sao vậy?"

"Sao vậy là sao? Vợ ngủ với chồng có gì sai hả?"

Giờ Đoàn Nghệ Tuyền mới nhận ra Dương Băng Di mặc váy ngủ rất mỏng, hình như không mặc nội y nữa... Cô ửng hồng má, căng thẳng cực độ. Cô đối với Dương Băng Di thời gian qua đã có nhiều thay đổi. Ngày cô ấy gặp chuyện vì Lạc Cảnh Kha, đêm ấy cô biết mình có sự rung động với Dương Băng Di rồi. Sau đó, bản thân cô vô cùng dằn vặt. Dương Băng Di là nghĩ rằng cô là Đoàn Nhất Hiên, người Băng Di thích là Nhất Hiên. Nếu biết cô là con gái, cô ấy phải làm sao đây? Mã Ngọc Linh nói rằng một người yêu một người là chuyện hoàn toàn bình thường, rõ ràng ẩn ý cô đừng quan tâm giới tính. Cô ở nước ngoài từ nhỏ, tình yêu đồng giới không phải hiếm gặp. Nhưng khi chính bản thân cô yêu một cô gái, cô vẫn hết sức sợ hãi. Trên hết nữa là, cô không biết Dương Băng Di sẽ như thế nào nếu phát hiện ra.

"Ah"

Biết bao mơ hồ trong đầu bị kéo lại thực tế khi Đoàn Nghệ Tuyền bị Dương Băng Di cắn vào bụng.

"Đừng tưởng em không biết trợ lý Mã cũng thấy cơ bụng của anh rồi! Em nói chỉ có em nhìn thấy thôi mà!"

Dương Băng Di và Đoàn Nghệ Tuyền lên giường nằm từ lúc nào vậy? Cô ấy còn vén áo cô lên sờ lung tung cơ bụng rồi cắn lên đó. Không được, gần quá rồi. Đoàn Nghệ Tuyền vội kéo áo xuống giữ chặt, cô sợ Dương Băng Di lột luôn áo mình ra. Nhìn thái độ của chồng, Dương Băng Di bực mình, nhổm dậy, trèo hẳn lên người Đoàn Nghệ Tuyền chống tay xuống nệm, nhắm thẳng môi, cúi xuống. Đoàn Nghệ Tuyền hoảng hốt đưa tay chặn môi lại, kết quả, Dương Băng Di hôn lên tay Đoàn Nghệ Tuyền.

"Anh tránh em? Anh chê em đúng không?"

"Hay còn nhớ người trong lòng?"

"Hay... anh còn để ý Lạc Cảnh Kha từng chạm vào em?"

"Không phải!"

"Không phải thì là sao? Ba mẹ hỏi cháu rồi đấy!"

Đoàn Nghệ Tuyền khổ sở, cô tránh vì cô biết Dương Băng Di là muốn hôn Đoàn Nhất Hiên. Trong mắt cô ấy, cô đang là một người đàn ông.

Nhưng đời này cô là Đoàn Nhất Hiên, ở bên cô ấy với tư cách Đoàn tổng, thiếu gia của Đoàn Thị.

Đoàn Nghệ Tuyền yêu Dương Băng Di nhưng cô không muốn cô ấy yêu cô vì cô là Đoàn Nhất Hiên. Dương Băng Di muốn có em bé, Đoàn Nghệ Tuyền không thể cho cô ấy được.


--------------------------------------

Preview chương 6:

"Cảm ơn! Cảm ơn vì được nhìn thấy anh lần nữa!"

Chương sau chị dâu xuất hiện nha, mọi người mong đợi chị dâu của Tuyền Tuyền, người yêu của Đoàn Nhất Hiên là ai nào ^^

---------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro