Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bị vài tiếng "khụ khụ" của Hàn Sương làm tỉnh lại Lăng Tịch, nàng cười cười ôn nhu trong đáy mắt chút nào không giảm:


"Không phải ta muốn từ chối ngươi, chỉ là.. ngươi xác định muốn nhận ta vi chủ. Phải biết nếu nhận rồi người sẽ không còn được tự do đâu? Hơn nữa ta yêu cầu trung thành!"


Bỉ Ngạn Vương Hoa lúc đầu nghe còn cảm thấy ảo não, những tưởng Lăng Tịch sẽ đưa ra lý do nào đó cự tuyệt hắn. Ai biết nghe hết lên, lại có kinh hỉ bất ngờ. Cơ hồ không suy nghĩ, Bỉ Ngạn Vương Hoa lập tức gật gật cái đầu nhỏ những tán hoa đang rũ xuống cũng phấn chấn giương cao lên:


"Ta đồng ý, chủ nhân ta nhất định sẽ nghe lời tuyệt đối trung thành với chủ nhân!"


Lăng Tịch thấy ý của nó đã quyết, nghĩ lại chuyện này đối nàng mà nói tuyệt đối không có lợi. Nên cũng gật đầu coi như chấp nhận Bỉ Ngạn Hoa Vương. Sau này khi biết sự thật rồi, Lăng Tịch trong chốc lát sẽ cảm thấy: Bản thân như một lão thử vậy! Bị người cấp hố lúc nào cũng không biết. Bất quá đó đều là lời phía sau.


Thấy Lăng Tịch đã gật đầu, Bỉ Ngạn Vương Hoa đáp lại nàng một nụ cười tươi hiển nhiên trong lòng cực kì vui vẻ. Trái lại bên cạnh, Hàn Sương mắt tím lướt qua, trong ánh mắt kia có chút do dự cuối cùng rồi vụt tắt. Hàn Sương cảm giác được, vừa nãy nam nhân kìa đã từng xuất hiện. Hắn nhìn Lăng Tịch, cảm thấy nàng vẫn không có gì phản ứng, lòng âm thầm thở phào một hơi.Lăng Tịch định vươn ngón trỏ lên ý định đi đến trán Bỉ Ngạn Vương Hoa để khế ước. Nào biết, ngón tay chưa chạm đến trán nó đã nhanh chân lui lại một bước để kéo dài khoảng cách. Lăng Tịch ngón trỏ ngưng lại, lòng ám đạo: "Quả nhiên, vẫn còn chưa hạ dược quyết tâm sao!"


"Chủ nhân, ngài có.. có thể đổi phương pháp khế ước không. Ta, ta không thể khế ước kiểu này!"Lăng Tịch ngạc nhiên:


"Có cách khế ước khác?"


Bỉ Ngạn Vương Hoa gật gật cái đầu nhỏ, vội vàng giải thích:


"Vâng, chỉ cần ta huyết cùng chủ nhân huyết dung hoa vẽ ra đồ án của mình. Sau đó để đồ án in trong cơ thể của ta liền hoàn thành."


"Thật vậy sao?"


 Lăng Tịch nghe vậy cũng hoài nghi lên, trước giờ nàng chưa từng nghe thấy loại khế ước nào như vậy cả. Hơn nữa cũng không thấy thông báo có loại khế ước như vậy!

Bỉ Ngạn Vương Hoa nhìn thấy Lăng Tịch chần chờ, lòng cũng là bất dĩ. Khế ước trong không gian này cũng tương tự như khế ước bình thường ở bên kia tuỳ thời đều có thể cắt đứt. Nó bắt buộc phải dùng phương pháp cao cấp hơn.


Tốt nhất là dùng liên kết linh hồn, có như vậy thì khi chủ nhân trở về thế giới kia nó cũng có thể đi theo a. Nhưng, nói sao để nàng hiểu bây giờ. Tổng không thể nói: "Chủ nhân sắp trở về, ta yêu cầu khế ước linh hồn theo người cùng đi!"


Tán hoa khẽ rũ xuống che đi nửa con mắt to, Bỉ Ngạn Vương Hoa con ngươi khẽ chuyển, kín đáo mà liếc nhìn Hàn Sương bên cạnh, Bỉ Ngạn Vương Hoa có một loại cảm giác hắn chính là nam nhân lúc trước chỉ điểm nó. Kì Lạ là hắn có điểm giống lại tựa hồ không giống. Thật khiến người khác nhìn không ra.


Hàn Sương cùng Lăng Tịch bất đồng, lúc trước hắn đã nghe qua người nọ nói về loại khế ước này. Nam nhân kia còn cố tình dặn hắn phải bằng mọi giá khiến Lăng Tịch khế ước linh hồn với Bỉ Ngạn Vương Hoa. Hàn Sương lúc đấy cũng có hỏi nguyên do, nam nhân kia chỉ để lại một câu: "Tất cả đều vì tốt cho nàng!" Không cần nói những câu khác, chỉ dựa vào ý câu nói này Hàn Sương cảm thấy dù bảo hắn làm gì đi nữa hắn cũng nguyện ý đi làm. Cảm nhận được Bỉ Ngạn Vương Hoa ánh mắt, Hàn Sương cũng biết đã đến lúc bản thân xuất mã:


"Tịch nhi, có lẽ ngươi không biết mới đây game đã cập nhật các chức năng mới, trong đó có các loại khế ước linh thú giúp người chơi và thú thú có thể gắn kết sâu hơn. Cái mà Bỉ Ngạn Vương Hoa vừa nói chính là một trong số những phương pháp mới, gọi là khế ước linh hồn."


Nam nhân kia cùng Hàn Sương đều hiểu rõ, dựa vào số không lần lừa dối với Lăng Tịch trong bốn năm qua. Chỉ cần hắn nói, Tịch nhi chắc chắn sẽ tin.


Lăng Tịch nghe vậy cũng không có nghĩ nhiều liền tin.


Nàng nhẹ bấu đầu ngón trỏ, một giọt huyết đỏ tươi chảy ra lơ lửng trước mặt của Bỉ Ngạn Vương Hoa. Lúc này, Bỉ Ngạn Vương Hoa cũng vương một căn rễ ra, bên trong chảy ra một giọt huyết hồng bay chầm chầm đến giọt huyết của Lăng Tịch. Chỉ thấy huyết của Bỉ Ngạn Vương Hoa cùng Lăng Tịch xoay quanh nhau, huyết một lúc một sát dần. Cuối cùng hai giọt huyết hòa vào làm một, trong đầu của cả hai xuất hiện một thanh âm:


"Kí khế ước linh hồn, sinh tử tương giao hòa vào nhất thể. Linh thú cùng chủ nhân có đồng ý?"


"Đồng ý!"


"Đồng ý!"


Khi Lăng Tịch cùng Bỉ Ngạn Vương Hoa đáy lòng nói lúc sau. Hai giọt huyết bỗng nhiên tách ra. Lẫn nhau huyết bay về phía đối phương: Huyết của Bỉ Ngạn Vương Hoa bay về phía trán Lăng Tịch ở nơi nó nằm xuống hiện lên từng trận cổ văn Bỉ Ngạn đồ đỏ tươi. Cuối cùng ẩn lặn trong làn da trắng bạch của nàng, chỉ còn hiện ra một đóa Bỉ Ngạn Hoa đỏ tươi.


Còn Lăng Tịch huyết bay về phía của Bỉ Ngạn Vương Hoa lúc sau chầm chậm bay xung quanh nó. Bắt đầu từ rễ lên đỉnh đầu mỗi chỗ nó đi qua có một dải đồ án cửu vĩ hồ ly hiện lên. Mai đến trán khi, huyết mới chậm rãi xâm nhập. Khắc văn cửu vĩ hồ cũng theo nó đi vào. Trên trán hiện ra chữ "Tịch" vàng óng ánh.


Lăng Tịch mở mắt lúc sau, nhìn Bỉ Ngạn Vương Hoa cũng có vẻ ôn nhu hơn. Nàng cảm thấy giữa nàng và nó giường như có một loại liên kết đặc thù rất quen thuộc cũng rất xa lạ.


"Ngươi tên là gì?" Lăng Tịch hỏi.


Bỉ Ngạn Vương Hoa vui vẻ đáp:


"Chủ nhân ta tên Huyết Ngạn. Người có thể kêu ta là Tiểu Ngạn cũng được!"


"Ân, tiểu Ngạn thể trạng ngươi bây giờ có thể tăng phúc được không?"


"Chủ nhân, hiện tại ta đã hảo rất nhiều. Khế ước linh hồn lúc sau, ta được ban một nửa sức mạnh tương ứng với người. Vì vậy hiện giờ tăng phúc trong một canh giờ hẳn không có chuyện gì."


Huyết Ngạn trong giọng nói có chút mất mát, thực ra nó vốn có thể tăng phúc được hai canh giờ. Nhưng do lúc trước tổn hại hai cánh hoa duyên cơ, nó đã bị thương rất nặng cho dù khế ước lúc sau đạt được một phần hai lực lượng của chủ nhân nhưng do thể chất của nó vốn là ở bên kia thế giới so với mô hình cải biên trong không gian này quả thực quá khác nhau. Vì vậy cũng chỉ chữa khỏi được một chút ít: "Chủ nhân sẽ không chê bai nó đi!"


"Ân vậy cũng quá tốt so với dự định của ta rồi." Lăng Tịch ôn nhu cười, nàng vốn tưởng rằng bị ép phải tổn thương linh hồn sau khi độ kiếp lúc sau, độ tăng phúc của Huyết Ngạn sẽ bị giảm đi ít nhất hai phần ba. Một canh giờ, đã là hảo rất nhiều!


Huyết Ngạn nghe vậy, lòng không khỏi cảm động: "Chủ nhân thật là tốt quá, nó thực thích đâu!"Lăng Tịch giải thích:


"Tiểu ngạn, ta cùng Hàn Sương đang chuẩn bị ấp trứng trứng. Niên đại rất xa xăm, ta hiện tại cũng không rõ cấp bậc. Bất quá yêu câu ấp trứng khá cao, ngoài các tiên thảo cấp 90 ra thì còn yêu câu hai Mị Giả cấp cap ấp trứng tốt nhất là có ánh sáng của Vạn Yêu cung (hiệu ứng đạt nằm trong top năm mới có thể đạt tới) cộng với thời gian ấp trứng đến mười hai giờ ngày hai tư tháng mười hai hằng năm."


"Ngươi có thể tăng phúc một canh giờ được không?"


"Yên tâm không vấn đề gì chủ nhân!" Huyết Ngạn vui vẻ trả lời.


"Vậy chúng ta đi thôi." Lăng Tịch vui vẻ nói, nàng đặt tay ngọc lên Huyết Ngạn dùng nội lực vuốt ve. Nhằm tăng nhanh thời gian khôi phục của nó. Huyết Ngạn thật thoải mái mà nằm trên đùi của Lăng Tịch. Xe ngựa cứ bay trên không trung khuất dần vào đám mây trên cao.Lúc này ở núi Thiên Nhai (09, 167) :


Một đám bang đã tụ tập đông đủ cả, tiếng nghị luận sôi nổi không ngừng:


"Các ngươi đoán xem lần này ai sẽ giành được đệ nhất?" Nam tử âm thanh khàn khàn vang lên."Còn có thể là ai, có những người có những việc đó là đã sớm định sẵn. Chúng ta ấy à! Chỉ có thể mong vị trí từ top ba trở xuống thôi!"


 Nữ tử giọng buồn bã cất lên.

"Đúng thật là, người so với người sẽ tức chết."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro