Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lăng Tịch mở mắt lúc sau, nàng quay sang công đạo Nguyệt Dạ một phen. Bên ngoài thành bang loáng thoáng đã có thể nghe được tiếng ồn ào huyên náo.. Lăng Tịch ước lượng thời gian mắt thấy thời gian đã đến, nàng cũng dứt khoát không đợi Hàn Sương cùng Nguyệt Dạ thân một biến mất. Chớp mắt chi gian đã là ngồi trên ghế chủ đài thượng. Nhưng vì chức vị duyên cớ, Nguyệt Dạ chỗ ngồi thấp hơn Lăng Tịch một chút.


Một ngụm trà chi gian, trung tâm bang đã là tụ tập đông đủ. Đoàn người nghiêm chỉnh xếp thành bốn hàng đứng tả hữu. Mà trên không, sặc sỡ thú cưỡi cùng vật cưỡi tám người, thân ảnh một thệ cùng nhau bay xuống vị trí chủ đài. Đứng vững lúc sau, bọn hắn cùng với Nguyên Dạ và liên can thành viên bang đều là chắp hai tay hành một cái nghi lễ kính trọng với Lăng Tịch, trong miệng đồng thanh hô:


"Phó bang Chủ!" 


Kia thanh âm hội tụ âm thành của hơn mấy trăm người lại quán chú nội lực, nghe đi lên có loại hừng hừng khí thế cảm giác.


Lăng Tịch ngồi trên ghế, nàng hồ ly mắt đẹp, đỏ diễm cánh môi cùng tinh oánh làn da nổi bật trong mái tóc đen nhánh càng gợi vẻ phong tình vạn chủng. Một thân váy đỏ tươi như máu bị ánh sáng mặt trời chiếu vào vẽ lên từng đạo huyết sắc quang mang. Gió nhẹ thổi qua từng tiếng chuông lục lạc khẽ động giao vang lên từng bản nhạc mê hoặc người tai vạt áo mỏng phi dương. Lại là họa lên mỹ diệu bức họa nhiếp nhân tâm hồn.


Lăng Tịch hồ ly mắt nhìn xuống dưới, nàng môi mỏng nhẹ nhấc âm thanh yêu dị mà lười nhác cất lên:


"Đều miễn cả đi."


Mọi người ngẩng mặt lên là lúc, cứ việc đã chứng kiến bức họa này nhiều lần. Bọn họ tâm cũng không tránh khỏi mắt một trận kinh diễm. Càng là có vài tân thành viên hoa si đến độ quên cả hít thở không khí. Nữ nhân trên cao kia, không phải một đóa bạch liên hoa càng không phải ma khí đằng đằng hoa. Nàng là một bông mị cốt hoa, chỉ cần ngồi đều có thể không lý do câu đi hồn phách tới. Thoáng chốc trung tâm bang một mảnh tĩnh lặng. Không khí có chút đông cứng đi lên.


Nhận ra trường hợp tĩnh lặng khi, chủ đài bên kia đối diện Nguyệt Dạ. Hàn Kì trưởng lão không khỏi ho khan thanh. Hắn âm thầm ám đạo "Lăng Tịch mị lực cũng không phải là một chút ít tý tẹo, này chỉ là ngồi liền không biết câu đi bao nhiêu tâm hồn nhỏ bé thượng. Nhà hắn lão đại, danh sách đề phòng lại phải dày thêm mấy căng ti mét." Hắn lại không nghĩ, đã từng hắn cùng là nhân tố đề phòng chi nhất được Hàn Sương lưu tại tiền mười vị một trong.


"Phó bang chủ, bang chủ đây là?" Hàn Kì đứng lên, nghi hoặc nhìn nhìn Lăng Tịch. Lão đại bây giờ còn không đến, chẳng lão đại lại nửa đường giở chứng đi nhàn vân dã hạc không thành.


Nghe thấy Hàn Kì hỏi, mọi người ở đây mới từ kinh diễm bên trong thanh tỉnh lại. Bọn hắn liếc mắt nhìn bên cạnh Lăng Tịch một chương ghế to sừng sững lại trống không bóng hình. Đáy mắt cũng là nghi hoặc một mảnh.


"Bang chủ trước có dặn ta, hắn có vài việc muốn xử lý bảo ta chủ chỉ trước. Bất quá một lúc nữa hắn sẽ đến."


Lời này của Lăng Tịch ngắn gọn thực nhưng cũng đủ để trấn an mọi người.


Ở đây các vị bô lão cũng là thở phào một hơi "đến là tốt, đến là tốt rồi." Kì thật cũng không trách bọn họ, ở lâu trong bang ai cũng biết bang chủ bọn họ là cái vô lương tâm lại tùy hứng lười nhác người. Bình thường việc bang chủ vứt tay mặc kệ. Hắn mấy lần cả liên đấu bang cũng bỏ một thân lôi kéo phó bang chủ du xuân đạp liễu để lại chưởng quản bang cho các vị nòng cốt kia mấy lần nếu không phải các vị nòng cốt thay nhau gồng gánh hạ thật không biết đã tổn thất bao nhiêu quỹ. Càng trố mắt chính là, hắn năm trước vì buồn ngủ duyên cớ thẳng tay vứt hàn năm nhiệm vụ bang cho phó bang chủ chính mình còn lại là ofline ngủ đến quên cả trời đất. Có này vết xe đổ lúc sau, bọn họ dã quyết định năm nay tuyệt không thể để chuyện này tái phát sinh.Lăng Tịch chú ý mọi người bên trong đầu hàng một đoàn Đông Lăng chính đang nhìn mắt sáng quắc nhìn nàng. Lăng Tịch mắt quét qua hắn khi bốn mắt đối diện là lúc, Đông Lăng chột dạ mà cúi cúi đầu lảng chánh Lăng Tịch mắt. So sánh với Đông Lăng xấu hổ Lăng Tịch lại là bình than thong dong. Nàng môi nhấc thu hút mọi người tầm mắt:


"Trước khi công bố nhiệm vụ bang cùng phân đôi khi, ta có chuyện muốn công bố mọi người."Đông Lăng nghe vậy, cũng là một trận hồi hộp tim tức khắc gia tăng rồi vài nhịp. Hắn giương mắt nhìn Lăng Tịch, nhìn nàng trên cao vị trí đáy mắt có loại hướng tới.


Các vị nòng cốt bang cũng là ngạc nhiên, sự việc quan trọng đến phải công bố trước nhiệm vụ bang nông nổi. Hàn Kì nghi hoặc nhìn đối diện Nguyệt Dạ nào biết hắn nhìn đến khi Nguyệt dạ lại là bình tĩnh mà uống một ngụm trà phảng phất đã biết trước giống nhau. Trên thực tế, Nguyệt Dạ đề bạt Đông Lăng vào thời điểm này cũng là có tư tâm, nàng vốn là hệ trị liệu tuy có luyện qua độc công nhưng cũng chỉ là da lông phân căn bản không có nào khởi điểm uy lực. Lần này nhiệm vụ bang từ nàng dẫn dắt đảo không phải trưởng nhóm nào cũng yêu cầu thành viên bảo hộ, nòng cốt bang vừa hay thiếu hệ hỗ trợ. Đông lăng Hiệp khách hệ phụ trợ đúng là chủ tu con đường phụ trợ mạnh nhất một đường, lại nói hắn tuần trước đã lọt vào top ba Hiệp Khách mạnh nhất toàn game, đối với nàng có lợi không hại. Lại hỏi Đông Lăng suy nghĩ, thấy hai bên đều chung ước nguyện lúc sau liền có một màn đề cử sau này. Về phần chuẩn em rể, nàng cũng là tự ti chuẩn em rể sẽ thắng. Dẫu sao hai người có quá lớn hồng câu.


Nguyệt Dạ có thể nghĩ đến, tâm tư kín kẽ Lăng Tịch tự nhiên có thể nghĩ đến. Tuần trước Đông Lăng lọt top ba Hiệp Khách lúc sau, nàng liền có tâm chiêu nạp. Nếu hôm nay Nguyệt Dạ không tự mình đề cừ nàng cũng là sẽ bổ nhiệm Đông Lăng. Rốt cuộc tài khoản game cũng không phải vĩnh viễn, nếu là tử vong quá ba lần trong game sẽ vĩnh viên mất tài khoản. Lại nghĩ đến mỗi một lần nhiệm vu bang đều là hung hiểm mười phần, càng huống chi lần nay nàng cùng Hàn Sương đều không ở. Nguyệt Dạ lại là trưởng nhóm, Lăng Tịch tính tỷ tỷ đã tử vong quá hai lần, lần này nhiệm vụ tỷ tỷ không thể tử vong. Đây cũng chính là nguyên nhân chi nhất Lăng Tịch tình nguyện chọc hỏa Hàn Sương cũng nhất định nâng đỡ Đông Lăng duyên cớ.


"Trải qua một lần xem xét lúc sau, ta quyết định bổ nhiệm Đông lăng ở Chiến Long đường làm Chiến Long Đường Đường chủ." Lăng Tịch lời nói như cũ là mị hoặc lại là mang theo uy nghiêm chi thế vang vọng. Làm người nghe không sinh ra bất kì phản kháng lực.Âm thanh vang vọng trung tâm bang lúc sau, chỉ thấy bên dưới trung tâm bang. Bức tượng vàng điêu khắc Hàn Sương người quang hoa một lóe từ trên trán tượng bay ra một quả lệnh bài đồng sắc. Khắc lấy chỉ Mị Sát bang mới có đồ đằng đó là hai con cửu vĩ hồ ly, một trắng một đỏ cùng bỉ ngạn hoa chạm khắc mà thành. Ở giữa có cái chữ Đường tự rất là bắt mắt. Nó lấy tốc độ cực nhanh bay về phía Đông Lăng, đến trước mặt Đông Lăng khi lệnh bài mới ngừng lại. Nó an tĩnh lơ lững ở Đông Lăng, quanh thân có quang đồng bao phủ.Tất cả kinh ngạc cùng ngưỡng mộ, ghen tỵ tròng mắt. Đông Lăng bàn tay đã vươn ra cầm lấy kia quả lệnh bài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro