Lam Hi Thần vẫn là quá non rồi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 澄子君
~~~~~~~~~~~~~~~~
Ngụy Anh trở về theo một cách thần kỳ nào đó thì kệ ổng, không hiến xá.

Từ nay về sau, cứ fic gồm bốn người Tiện Trừng Vong Hi thì tớ sẽ gọi Tiện là y, Trừng- hắn, Trạm- cậu, Hoán- anh. Các nhân vật khác tính sau.

--------------------------------------------------------------

Trong mắt bách gia tiên môn, Lam tông chủ cùng Giang tông chủ là một đôi thần tiên lữ quyến, tuy nhiên......Giang tông có chút bạo lực còn Lam tông chủ lại vô cùng ôn hòa. Nhưng là, đây đâu phải vấn đề đâu, dù khác biệt thế nào thì cũng có ai mà ngăn cản được khi người ta yêu nhau chứ, Nhiếp Hoài Tang nghĩ như vậy, hihi gã viết sắp xong thoại bản để mang đi bán rồi ^^ .

Nhưng sự thật không phải như vậy!

Giang Trừng cùng Lam Hi Thần chẳng qua là một đôi anh không ra anh, em không ra em; hai người này đều không muốn bị người ngoài biết: một người bị sư huynh họ Ngụy trong nhà đè, một người còn bị đè bởi chính thân đệ mình. Hơn nữa, còn thường xuyên phải chịu cảnh "không thể xuống được giường".

Lam Hi Thần biết rõ sự tình của Giang Trừng là bởi vì một lần vô tình nhìn thấy toàn bộ quá trình
GIANG_TRỪNG_BỊ_NGỤY_VÔ_TIỆN_ĐÈ_RA_LÀM_Ở_TRÊN_TƯỜNG, Lam gia giáo huấn: làm người không nên cắt ngang hành động của người khác, tuy nhiên loại sự tình này muốn cắt ngang cũng không thể được nha!

Mà Giang Trừng biết rõ hoàn toàn sự tình của Lam Hi Thần là bởi vì chính hắn cùng Ngụy Vô Tiện ĐEM_LAM_HI_THẦN_ĐƯA_LÊN_GIƯỜNG_LAM_VONG_CƠ, được chưa? Mặc dù hắn chẳng qua là chuốc anh hơi quá chén mà thôi!

Ha ha. Đối với hai vị tiểu thụ cùng trải qua sự tình bị lão công làm đến mức không xuống được giường mà nói chính là tâm ý tương thông, đồng cảm sẻ chia. Mà cái gọi là tâm ý này, vào trong mắt tiên môn bách gia chính là đôi thần tiên lữ quyến.

Dù sao, thân phận này cũng không nên công khai. Ngụy Vô Tiện năm đó là Di Lăng Lão Tổ tiếng ác truyền xa, mười ba năm trôi qua vẫn không tránh khỏi miệng đời. Giang Trừng chính là không thèm để ý mấy tin đồn nhảm về Ngụy Vô Tiện này đâu, nhưng Ngụy Vô Tiện lại rất để ý nha..., A Trừng là tốt nhất. Giang Trừng đối với câu yêu thương này mất đến 2 giây để cảm động, còn lại 58 giây kia để mỉa mai: "Vậy sao ngươi trên giường không đối xử với ta nhẹ chút...?"

Còn Lam Hi Thần với Lam Vong Cơ là huynh đệ ruột, loại quan hệ này chính là loạn luân, vì Lam gia cũng như vì chính bọn hắn, không thể công khai. Nên hiện tại, phu nhân của Lam Hi Thần chính là Giang Trừng.

Khi nghe được tin tức hai vị tông chủ Lam - Giang kết thành đạo lữ, Ngụy Vô Tiện cùng Lam Vong Cơ vẫn còn đang ở Liên Hoa Ổ uống trà.

Phải nói đến trước tiên chính là khuôn mặt ngàn năm bất biến của Lam Vong Cơ lần đầu biểu lộ ra vẻ mặt đen xì, đỉnh đầu còn như bốc khói.

Còn nói đến Ngụy Vô Tiện, nếu không may mắn đụng phải Kim tiểu tông chủ mang theo Tiên Tử đến Liên Hoa Ổ chơi, chắc y chẳng thể đến được Vân Thâm Bất Tri Xứ mà náo loạn tung trời.

À quên, Lam Vong Cơ vẫn còn chuyện để kể. Lam Vong Cơ mặc kệ ngụm trà Ngụy Vô Tiện vừa phun hết vào ống tay áo trắng như ngọc của mình, gọi ra Tị Trần "biu" một tiếng bay thẳng về Vân Thâm Bất Tri Xứ. Lưu lại Ngụy Vô Tiện cùng Kim Lăng đang đứng chết lặng khiếp sợ không thôi: Hàm Quang Quân hành động thật uy vũ mạnh mẽ!

Lại nói, "Lam Trạm, mang ta đi với...Này, này, ta không thể ngự kiếm nha...!"- Ngụy Vô Tiện hướng vào không trung hô to.

Bất quá, Hàm Quang Quân yêu huynh trưởng (lão bà) như mạng tâm đang rối bời, sao có thể nghe được Ngụy Vô Tiện la hét?

Ngụy Vô Tiện vẻ mặt không có hảo ý mà nhìn về phía Kim Lăng, Kim Lăng sợ quá ôm chặt Tiên Tử, nói: "Ta sẽ không đem Tiên Tử gả cho ngươi đâu!"

Ngụy Vô Tiện vỗ trán, bọn trẻ bây giờ lớn lên kiểu gì vậy?

"Ta nói, ta tốt xấu gì thì cũng là đại cữu của ngươi, ngươi có thể hay không ngự kiếm chở ta một đoạn đường?"

Tiên Tử bị vất bỏ ở lại không chỗ nương tựa: meow meow meow 🐺???

Khi vừa đáp ứng lời đề nghị của Ngụy Vô Tiện, Kim Lăng liền hối hận, tên Ngụy Vô Tiện này cũng quá con mẹ nó đáng ghét đi? Thật không biết sao cữu cữu có thể nhịn được Ngụy Vô Tiện! Không chỉ có luôn mồm lải nhải, còn gọi cậu là đại tiểu thư! Thật muốn đem hắn hất xuống khỏi kiếm! Có thể không a......Được rồi, coi như hôm nay là một ngày không vui của Kim tiểu tông chủ đi!

Bất quá, nếu như Giang Trừng ở đây, nhất định sẽ nói: "Ném xuống cũng được!", sau đó một thân một mình ngự kiếm về, bộ dáng kiêu hãnh như con công xoè đuôi.

Vừa đến Vân Thâm Bất Tri Xứ, Ngụy Vô Tiện lập tức nhảy khỏi Tuế Hoa, chạy thẳng đến Hàn Thất. Quả nhiên, Lam Vong Cơ, Lam Hi Thần, Giang Trừng đều ngồi trong đó, mỗi người một góc bàn.

Ngụy Vô Tiện đột nhiên đẩy cửa ra làm cho tất cả mọi người giật mình sợ hãi. Giang Trừng mắt trợn trắng dã, thầm nghĩ sao thằng này lại đến được đây. Sau đó, Ngụy Vô Tiện liền chạy đến ôm chân hắn, sống chết không chịu buông tay.

"Sư muội, sư muội, ngươi nói đi! Ngươi có phải hay không hết thương ta rồi! Tiện Tiện khả ái đáng yêu như vậy, sao ngươi lại nhẫn tâm vất bỏ Tiện Tiện! Sư muội hư!"

Ngụy Vô Tiện bĩu môi gào thét tố cáo hành vi phạm tội của Giang Trừng. Giang
Trừng tát y một cái, cộng thêm trải qua một phen Lam Hi Thần giải thích, hai vị tiểu công mới hiểu được.

Lam Vong Cơ ủy khuất cực nhé, đương nhiên chỉ có Lam Hi Thần nhìn ra được thôi, đôi mắt lưu ly rưng rưng tiểu Vong Cơ:

"Huynh trưởng......"

Lam Hi Thần bị đả kích nghiêm trọng, Vong Cơ đã rất lâu rồi không làm nũng với ta, Trạch Vu Quân thật là vui sướng. Vì vậy hào khí mà đem vung tay lên:

"Vong Cơ muốn có gì cứ việc nói, huynh trưởng nhất định hết lòng giúp đệ!"

~Hồn Lam Vong Cơ vì sướng quá mà thoát xác~, vành tai hồng như nhỏ máu, ngữ khí không giấu được sự xấu hổ:

"Vong Cơ......Vong Cơ......Vong Cơ muốn làm!"

Lam Hi Thần mặt thoáng một cái liền cứng nhắc, Giang Trừng phun trà, toàn bộ phun lên mặt Ngụy Vô Tiện. Lam Vong Cơ cau mày lại, mặt như cũ vẫn không biểu tình, chỉ có Lam Hi Thần là đọc được suy nghĩ của cậu: mấy người Vân Mộng này rất thích phun trà sao, bất quá Giang Vãn Ngâm ngược lại làm rất tốt, còn huynh trưởng...có thể hay không đừng cự tuyệt Vong Cơ."

Có đôi khi, đọc hiểu đệ đệ không phải chuyện tốt. Lam tông chủ (Thanh Hành Quân) khi còn sống là một người rất giữ thể diện.

Bên đối diện, Ngụy Vô Tiện ôm chân Giang Trừng khóc lóc om sòm, hô Trừng Trừng gọi sư muội không ngừng, tay còn không ngừng sờ soạng ăn đậu hũ, la hét
nói Giang Trừng phải phụ trách y, y đàng hoàng là một thiếu nam ngây thơ trong trắng bị phun trà nhuốm bẩn rồi. Thậm chí còn ngại tìm đường chết chưa đủ, Ngụy Vô Tiện mặt dày mày dạn nói:

"Trừng Trừng thân yêu, hay là chúng ta cũng thử làm làm xem, thế nào a..."

Giang Trừng mặt xám xịt, một chưởng đập vỡ chén trà trên bàn, hai người Vong Hi đều quay ra nhìn phía bên này. Giang tông chủ xoa xoa Tử Điện, cười đến không có hảo ý: "Ngụy Vô Tiện, ngươi không muốn chân nữa?"

Dứt lời, Tử Điện hóa roi hướng Ngụy Vô Tiện vung đến, lại ở trên không lắc vài vòng cảnh cáo. Ngụy Vô Tiện hấp háy mắt, kéo Giang Trừng tay áo, ý bảo nhìn sang Lam thị song bích. Giang Trừng mỉa mai:

"Lam Hi Thần vẫn là quá non rồi!"

HẾT CHÍNH VĂN。

Tiểu phiên ngoại

1.

Tiện: Hôm nay ta sẽ giới thiệu ngươi một số loại dâu nha ♡!!! (*)

Trừng: Có chuyện gì nói mau!

Tiện: Dâu tây, dâu xanh, mạn việt quất, hay là muốn hôn ta ♡? (*)

Trừng: Đây là thủ đoạn ngươi dùng để trêu chọc tiểu cô nương?

Tiện:.......( Tiện Tiện ba tuổi ủy khuất nhưng Tiện Tiện không có nói ra
( ´◔ ‸◔') )

(*) Sau khi tớ tra đoạn này tại không rõ cái chỗ "hay là muốn hôn ta" nó rốt cuộc là gì thì thấy đây là một trend thả thính của các bạn Trung Quốc thôi, gõ ra toàn clip thả thính :)))) chắc chơi chữ hay gì đó nên thôi vất não đi vậy. Có cái ảnh tớ lưu về cho cái trend thả thính này nè:

2.

Dao muội mới chính là người ủy khuất nhất, hắn rõ ràng chẳng qua chỉ là cùng nhị ca chào một tiếng, Hàm Quang Quân lập tức dùng ánh mắt sắc như dao hận không thể phanh thây xé xác hắn, nhị ca người quản quản lại đệ đệ của người đi a...!

Hoán: Vong Cơ thật biết điều. *^O^*

Dao muội: ha ha, chẳng qua là với ngươi mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro