Chương 23: Anh không đi vào (H nhẹ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm đã khuya, tòa nhà yên tĩnh tựa như tòa thành cổ xưa ẩn sâu trong ánh trăng.

Mọi nơi yên lặng, chỉ có trong phòng ngủ chính lầu hai lâu lâu truyền đến âm thanh mập mờ mê người.

"Ưm, rất ngứa."

Cánh tay người đàn ông phía sau ở bên hông cô gái càng thu càng chặt, đầu anh chôn ở sau gáy cô gái, chóp mũi khẽ ngửi, môi khẽ cắn, khiến cho thân thể Mặc Phi khẽ run.

Cô quay đầu kháng nghị, cái lưỡi nóng bỏng đi thẳng vào sâu trong miệng cô.

"Ưm..."

Cái lưỡi nhỏ ngọt ngào bị ngậm lại, hơi thở thô loạn từng chút từng chút công kích lý trí còn sót lại của cô.

Thân thể bị khiêu khích, giống như muốn hòa tan trong lòng anh.

Anh cơ hồ lập tức cương lên, bàn tay to nhanh chóng thò vào trong quần áo cô, hai ngực mềm mại trong nháy mắt bị bao lấy trong lòng bàn tay, xoa bóp không ngừng.

Nhũ hoa màu hồng nhạt đối với xúc cảm quen thuộc này không hề chống cự, ở đầu ngón tay anh dần dần mượt mà cứng rắn.

Anh đột nhiên giở trò xấu, ngón tay giống như kẹp thuốc lá dùng sức kẹp chặt một cái.

"A a!"

Khoái cảm xảo quyệt làm cho thân thể cô gái trong nháy mắt nổi lên phản ứng, hạ thân rơi vào trống rỗng, nhịn không được dán lên người anh một cái.

Phản ứng này quả thực làm cho cô bất an, dù sao phía dưới còn lưu lại máu.

"Sao anh lại như vậy a~"

Bàn tay nhỏ bé của cô chống cự trước ngực anh, kháng nghị nũng nịu không có chút tác dụng nào.

"Quay lại đi bảo bối."

Cô gái mềm mại giống như búp bê bị anh tùy ý đùa nghịch, cô vừa xoay người, phía dưới đột nhiên bị thứ gì đó cứng rắn chạm vào.

Tuy rằng lót băng vệ sinh, xúc cảm vẫn vô cùng rõ ràng.

"A! Anh đừng!"

Cô quay đầu đi, khuôn mặt nhỏ nhắn kinh hoàng bị anh kìm chặt trong tay.

"Anh không đi vào."

Ở cổ một mảnh nóng ẩm, bên tai liên tục thở hổn hển phân tán ý chí của cô, cô than nhẹ mất đi chống cự.

Quy đầu cọ xát tiểu huyệt vài cái, một cỗ chất lỏng trong suốt cùng đỏ thẫm trào ra....

Cả người cô như thiêu đốt, thân thể vô hạn hướng về anh dán lên người: "A."

Đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm môi cô, cô vừa muốn nghênh đón, môi kia lại chuyển hướng lỗ tai cô.

"Lấy tay làm giúp anh."

Thanh âm tràn ngập ma lực thì thầm bên tai cô.

Dùng tay giúp anh.

Đôi mắt to ngập nước chớp vài cái, vẻ mặt cô mơ hồ.

"Giúp thế nào?"

Anh không lên tiếng, khóe miệng khẽ nhếch, ánh mắt sâu không thấy đáy.

Cô gái hai mươi ba tuổi này lại ngây thơ như vậy.

"Như thế này"

Anh nắm lấy tay của cô, cầm dương vật thô dài, sau đó thử dùng ngón cái cùng ngón trỏ của cô vòng thành hình cung bao lấy dương vật khủng lồ đang trương cứng.

Hửm?

Ngón tay không đủ dài

Quá lớn.

Xúc cảm nóng bỏng khiến cô theo bản năng muốn thu tay lại, lại bị bàn tay lớn của anh giữ chặt.

Tay của anh phủ ở trên ngón tay cô, cô bị ép đi theo, cảm thụ được động tác trên tay của anh dần dần tăng lên.

"Gọi tên anh đi."

Côn thịt cứng rắn sau nhiều lần kích thích, thân thể theo anh thở dốc càng thêm mềm yếu vô lực.

"..." Cô há hốc môi, lại nói không nên lời.

Lồng ngực phía sau nóng rực như lửa, cô dán vào ngực anh, nhịp tim như sấm như muốn đánh nát thân thể cô.

Ý thức cô mơ hồ, kìm lòng không được muốn bị anh chiếm hữu.

Khẽ nhếch môi, hôn lên môi dưới của anh.

Anh chỉ nhẹ nhàng đáp lại, sau đó mạnh mẽ cúi đầu cắn vành tai cô, càng không ngừng dùng đầu lưỡi khiêu khích hấp dẫn cô.

"Bảo bối ngoan ~ gọi tên anh."

Không giống như các động vật đối với con mồi tràn ngập hiếm hữu dục vọng nguyên thủy, anh muốn, là cô cam tâm tình nguyện phục tùng.

"Cố...Tiêu ưm Cố Tiêu", cô gian nan phát ra âm thanh, hơi thở bởi vì trái tim kịch liệt nhảy lên mà run rẩy.

"Ừ~"

Anh khàn khàn phát ra một tiếng than nhẹ gợi cảm, anh thở dài hôn lên gáy cô, điên cuồng hấp thu mùi thơm ngát mê người trên người cô. Một bên hôn, một bên lấy tay nâng mông của cô, quy đầu cách quần lót chạm vào ở cửa huyệt hung hăng đâm vài cái.

"Ưm, anh đừng!"

Cô đưa tay ngăn cản, thân thể lại không tự chủ vặn vẹo.

Thân thể anh sắp lên đỉnh hơi hướng về phía trước ép chặt nửa bên thân thể cô, cúi đầu đem cánh môi của cô ngậm lại, đầu lưỡi ở bên trong điên cuồng quấy, trên tay động tác tuốt lên xuống càng lúc càng nhanh.

Ngay sau đó phát ra tiếng rên rỉ liên tiếp, ở trên người cô dừng lại mà bắn.

Hồi lâu, mới phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn, hôn lên má cô một cái thật lớn.

Trong đầu Mặc Phi vang lên một trận ong ong, cảm giác dính dính giữa hai chân làm cho cô e ngại không dám ngẩng đầu nữa.

Người này sao có thể ở trước mặt cô làm chuyện như vậy a......

Vốn tưởng rằng chuyện này đã kết thúc, không nghĩ tới Cố Tiêu vẫn dây dưa không chịu buông tha chính mình.

Cô thật sự không có biện pháp, chỉ có thể thử thông qua nói chuyện phiếm để dời đi lực chú ý của anh.

"Hôm nay trăng tròn quá."

Trong chăn mỏng lộ ra một cái đầu nhỏ tròn trịa, mắt to nhìn chằm chằm ánh trăng như đĩa bạc ngoài cửa sổ không chớp mắt.

"Hôm nay là Trung thu, bảo bối."

Trung thu.

Đúng vậy, một mực ở chỗ này đợi, ngay cả hôm nay là ngày mấy tuần mấy cô cũng sắp không nhớ ra.

Cô ở trong ngực đột nhiên không lên tiếng, Cố Tiêu chống người lên, bàn tay to nâng khuôn mặt cô: "Nghĩ cái gì vậy?"

Mũi cô cay cay, ánh mắt nhất thời mất mát, vừa định nói gì đó, điện thoại di động trên tủ đầu giường đột nhiên vang lên.

Cô cầm lấy điện thoại di động, con số trên màn hình khiến cô đột nhiên kinh hãi.

Là từ Hạc Xuyên gọi tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro