5 (end)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Hiểu tiên sinh, tôi đến đưa áo ngủ cho cậu." Quản gia lễ phép gõ cửa, cầm quần áo đưa vào.
Một bộ áo khoác ren dệt kim hở cổ, một cái quần lót dệt kim tuyến, loại quần áo buồn nôn thế này có lẽ cũng chỉ có Tiết Dương mới nghĩ ra được.

Hiểu Tinh Trần lau vệt nước trên người, cầm quần áo đứng ngây người, áo khoác ren dệt kim hở cổ chỉ có một tầng sa mỏng manh, hơn nữa lại thiếu vải đến đáng thương, đầu vú hồng nhạt ở dưới lớp lụa mỏng như ẩn như hiện, nhẹ nhàng cọ xát đầu vú, như quả lí gai được ủ thành son, tùy ý bôi lên thân thể này, vẽ ra hai quả phấn ngọc.

Hiểu Tinh Trần dùng sức kéo cái áo chỉ có mấy miếng vải này, chất lượng quần áo cũng rất tốt, giật vài lần vẫn ở chỗ cũ. Cậu dứt khoát từ bỏ, tùy nó vậy.

Quần lót phía dưới càng quá đáng hơn, có lẽ không thể nói nó là quần lót, rõ ràng chỉ là một miếng màn che, lại không cách nào che được bộ vị quan trọng, đáy quần cực kỳ thấp, dương vật hồng nhạt nho nhỏ không tiền đồ cứ như vậy mà nhô đầu, lúc đi ra, Hiểu Tinh Trần dường như sử dụng cả tay cả chân che chắn cơ thể mình.

"Tinh Tinh, lại đây."

Tiết Dương trần truồng nằm trên giường, xem ra đợi đã lâu, cự vật kia khi Hiểu Tinh Trần đến gần, lặng lẽ bành trướng lên.

"Ngoan, ngậm lấy."

Đây là lần thứ hai dùng miệng, Hiểu Tinh Trần vẫn cảm thấy lạ lẫm, đối với cự vật này, cậu cố mở to miệng lắm cũng chỉ miễn cưỡng bao bọc lấy một phần nhỏ.

"Đầu lưỡi ép xuống phía dưới, thu hàm răng lại một chút"

Hiểu Tinh Trần nắm dưới cự vật, chậm rãi nuốt vào một cái, không khí trong khoang miệng bị chen khô, cổ họng nghẹn lại, cảm giác buồn nôn dâng lên, nước mắt sinh lý lấp kín đôi mắt, nhất thời khó chịu không có cách nào động.

Chỉ mới liếm vài cái, Tiết Dương ôm lấy Hiểu Tinh Trần ngồi trên đùi mình, vật cứng đặt trước hậu huyệt, đâm vào nơi hẹp dài nho nhỏ, Tiết Dương nhẹ nhàng áp lên cánh môi dưới ửng đỏ, đè cậu xuống giường, hôn lấy cái miệng khẽ mở kia. Mỗi lần hôn sâu, Tiết Dương đều chiếm chủ đạo ở dưới, đầu lưỡi đảo qua hàm răng, liếm láp đầu lưỡi không chỗ chạy trốn của cậu, trao đổi nước bọt từng chút một, như sói như hổ nuốt chửng con dê nho nhỏ mềm mại này, hôn Hiểu Tinh Trần đến mức cậu thở dốc liên hồi, mới chậm rãi trả lại không khí cho cậu.

Tiết Dương cách màn sa mỏng bắt lấy đầu vú, kéo lên một góc độ, lại chậm rãi đè xuống, một bàn tay đưa vào bên trong quần lót, ngón giữa xâm nhập vào tiểu huyệt, ấn vào thịt non ở hai bên, chất lỏng trong tràng bích dính đầy lòng bàn tay, hai ngón tay đồng thời tiến vào, đảo một vòng, trực tiếp đỉnh vào nơi sâu nhất.

Hiểu Tinh Trần bị hôn đến thất điên bát đảo, chưa kịp thở được một hơi, Tiết Dương lại sáp lên, tất cả các yếu tố nhạy cảm của toàn bộ cơ thể được tập hợp vào hai điểm, khoái cảm bao trùm dây thần kinh não, mùi hương sữa bò nồng đậm phả vào mặt.

"A, ưm... vừa...... shhh."

Tiết Dương rút ngón tay ra, mười ngón giữ lấy tay Hiểu Tinh Trần, làm nụ hôn này sâu hơn, mãi đến khi hơi thở hỗn loạn, mãi đến khi trong miệng đều là khí tức của đối phương, mới không nỡ mà rời đi.

Tiết Dương kéo sợi dây trên quần lót, cởi miếng vải kia ra, cây gậy nho nhỏ đã cứng rắn không chịu được, tuốt tuốt lộng lộng, được một lúc đã bắn ra đầy trên bụng.

"Ha... a..."

Ánh nắng hoàng hôn bao bọc lấy hai người, khí nóng cuồn cuộn dâng lên, Tiết Dương nâng một chân của Hiểu Tinh Trần đặt lên bả vai, nhắm vào miệng huyệt, chậm rãi xâm nhập phần đầu.

"A, nhẹ, chút." Hiểu Tinh Trần dùng tay che mặt của mình, nước mắt sinh lý từ giữ khe hở trên tay rơi ra.

Tin tức tố chocolate của Tiết Dương càng ngày càng nồng, giống vô số quả ca cao đã được chế biến ngàn lần, hòa cùng nước đường ngọt chết người.

Tiết Dương phát tình, alpha phát tình, rất nguy hiểm đối với một omega nhỏ bé.

Hiểu Tinh Trần muốn tránh thoát đi để cổ an toàn, lại bị hắn gắt gao đóng chặt trên giường. Tiết Dương đỉnh toàn bộ cự vật vào, miệng vết thương trên tràng đạo lại một lần nữa bị xé ra, mút lấy dịch ruột non, gắt gao bao vây, vuốt cự vật đến bằng phẳng. Dường như con sói xấu xa nọ đã lấy được khoái cảm, mất hết lý trí bắt đầu mạnh mẽ trừu động. Hiểu Tinh Trần dùng sức muốn tách ra, Tiết Dương bắt lấy cái eo gầy yếu kia, nhắm ngay vào tiểu huyệt, lại một lần tiến vào, thâm nhập thật sâu, không khí đè ép nhục bích, mang theo tiếng nước lép nhép vang dội, khăn trải giường bị dê con cào nát, cậu khẽ thở gấp mang theo tiếng khóc, lần thứ nhất còn chưa cảm thấy con sói này có bao nhiêu lợi hại, làm cậu thật sự sợ hãi.

Hiểu Tinh Trần che lại chỗ tuyến thể của mình, sợ con sói đói này sẽ chú ý tới nơi tỏa ra khí động dục nồng đậm nhất, nước mắt sinh lý làm ướt gối, Tiết Dương rút cự vật ra, lại chậm rãi đẩy mạnh. Hắn vẫn còn sót lại một chút lý trí, hắn muốn cậu, hợp cậu vào một thể với mình.
Tiết Dương đột nhiên đỉnh vào chỗ sâu nhất, đầu cự vật cọ qua miệng khoang sinh sản, Hiểu Tinh Trần run rẩy vài cái, trong miệng phát ra tiếng khóc nấc.

"Đừng, đừng, hức... anh đã hứa... hức không... bắn vào...hức a a. "

Con sói lớn này còn chưa có ăn no, lại một lần nữa bắt đầu tiến công, hung hăng mà đâm vào miệng khoang sinh sản, không có cọ qua ở bên cạnh, mà là thẳng tắp tiến vào, nhiệt độ rất cao, dịch nóng trên miệng huyệt của hai người rất lanh lợi, quá trình thụ tinh dài dằng dẵng, kết của cự vật nhanh chóng bành trướng, lấp kín miệng huyệt sưng đỏ. Tiết Dương hạ thấp người xuống, dùng tay đẩy cái tay đang che tuyến thể của Hiểu Tinh Trần.

"Đừng... hức đừng... Tiết Dương... Tiết Dương... Anh nuốt lời, ư ư ư, hức."

Hiểu Tinh Trần bị buộc phát tình, omega động dục làm sao so được với alpha động dục, huống chi hắn còn là một con sói, cậu giãy giụa, liền bị mười ngón tay của Tiết Dương nhẹ nhàng trói lại, bại lộ bộ phận yếu ớt nhất, càng đến gần càng tỏa ra nhiều tình dược mê hoặc hơn, làm Tiết Dương thần hồn điên đảo.

Tiết Dương liếm lên tuyến thể nóng bỏng, hàm răng quét qua thịt mềm, răng nanh bén nhọn nhẹ nhàng cắn xuống, cảm giác chiếm hữu mãnh liệt tràn ngập toàn thân của Hiểu Tinh Trần, vị chocolate bọc sữa bò trực tiếp công kích vào lòng, toàn thân Hiểu Tinh Trần co rút, khóc lóc nức nở.

Kết chậm rãi nhỏ xuống, tinh dịch đặc sệt từ miệng huyệt trào ra, phần lớn lưu lại ở miệng khoang sinh sản, còn lại không chứa nổi đều chảy ra ngoài, thấm ướt khăn trải giường.
Tiết Dương chưa cho Hiểu Tinh Trần uống thuốc tránh thai, ngoan ngoãn ôm dê nhỏ đã ngất xỉu vọt vào bồn tắm chứa đầy nước ấm, sau khi lau khô, ôm cậu ngủ thiếp đi.

.....

Chờ đến khi Hiểu Tinh Trần tỉnh lại thì đã giữa trưa, Tiết Dương đang gõ chữ ở bàn làm việc bên cạnh.

"Đồ xấu xa."

Hiểu Tinh Trần che mắt, nhỏ giọng nức nở. Sau khi Tiết Dương nghe cậu tỉnh lại liền uống một ngụm nước, thật sự dám ép Hiểu Tinh Trần miệng kề miệng uống hết.

"Khốn nạn, khốn khiếp."

"Tên khốn nạn, đồ thối tha, vô lại, hu hu hu, thả tôi ra."

"Em cứ việc mắng, tiền vi phạm hợp đồng tất cả cho em gái của em làm phẫu thuật đi, tôi mời cho con bé bác sĩ tốt nhất về phương diện gen, về phương diện vi phạm khế ước, Tinh Tinh, đi theo tôi nhé."

Nếu Tiết Dương có cái đuôi, bây giờ dáng vẻ của hắn chính là ngồi xổm bên cạnh giường dùng sức phe phẩy cái đuôi sói của mình.

"Cút đi, hu hu hu."

Tiết Dương dùng chăn bọc lấy Hiểu Tinh Trần ngồi vào máy tính trước mặt, đó chính là ảnh chụp quảng cáo của cậu, một buổi tối số lượng chia sẻ đã đạt tới 6000 vạn, phía dưới đều là bình luận của các fangirl fanboy bị mỹ nhan xuất chúng của Hiểu Tinh Trần làm cho mê hoặc té xỉu.

"Tinh Tinh, đây là em tự mình có được, em không bội ước, tôi sẽ bội ước, em vẫn là của tôi."

Chị Mật Tạp nói rất đúng, đây là một con sói có dục vọng chiếm hữu rất cao, không theo cũng phải theo.

Độ phù hợp 100%, cũng không phải nói đùa.
Kể từ khi quảng cáo sữa chua, Hiểu Tinh Trần liền được khai thác, sự nghiệp từ tuyến mười tám liên tục tăng vọt đến tuyến tiểu hoa đán, Tiết Dương thuận dòng theo đuổi.

Nhưng theo đuổi này không giống bình thường.

"Tinh Tinh, chờ anh, em đã có thai ba tháng rồi, đừng chạy loạn, chú ý con mình."

Đây là chuyện thường xảy ra ở công ty, lão tổng như biến thành người khác vậy. Đúng là sói hoang bị thuần phục, còn đang theo đuổi, về phần tại sao không bỏ đứa nhỏ này, không phải Hiểu Tinh Trần không muốn, mà thật sự là do cậu không khống chế được.

Ngày bị đánh dấu, Hiểu Tinh Trần mang khẩu trang tìm mua thuốc tránh thai khắp các bệnh viện và hiệu thuốc nhỏ, nhưng lại không có, hình như tất cả mọi người đều thông đồng với nhau, hoặc nói không có, hoặc nói có người không cho bán cho cậu.

Lạc Bắc giúp Hiểu Tinh Trần tìm vợ của anh, cũng không có cách, bởi vì anh Lạc đã thắt ống dẫn tinh, trong nhà cũng chỉ còn thuốc tránh thai quá hạn, Đến bệnh viện, bác sĩ cũng lấy đủ loại lý do từ chối, không giúp cậu phá thai.

"Tiết Dương, anh đừng quậy nữa."

"Không nha, em là của anh mà."

Ổ sói lớn này đang nằm trong lòng Hiểu Tinh Trần, ngửi mùi chocolate sữa tinh khiết thơm mát, trong lòng rất thoải mái.

Dinh dưỡng của Hiểu Tinh Trần dần được cải thiện, vóc dáng đã cao hơn Tiết Dương năm lớp mười rồi.

"Tinh Tinh, hôm nay theo anh đi, gả cho anh."

Gần như khắp nơi trong công ty đều bị Tiết Dương quỳ, hắn cầm một chiếc nhẫn định chế thật lâu, Tinh Tinh đi đâu hắn quỳ ở đó.

Truyền thông cũng rất hưng phấn đưa tin chuyện này.

[ Diện mạo thật sự của tổng tài Tinh Duyệt lại là thế này? ! ]

[ Tinh Duyệt, hàm ý chân chính sớm tiết lộ cho chúng ta ]

[ Tiểu hoa đán bị quấy rầy? ! ! ]

Hiểu Tinh Trần sống chung với Tiết Dương, bắt đầu từ sau khi đánh dấu, chỉ mới năm tháng. Tiết Dương hơi cúi đầu, có thể cắn đầu vú Hiểu Tinh Trần, hút lấy sữa tươi ngọt nị.

"Nhẹ một chút. . ."

Tiết Dương gắt gao chế trụ Hiểu Tinh Trần, không cho cậu động, trong miệng vẫn hút chất lỏng ngọt ngào, còn không quên hôn nhẹ Hiểu Tinh Trần, để cậu thử nếm vị.

Hôn hôn, lại đến trên giường.

Hiểu Tinh Trần chống ván giường, Tiết Dương ôm bụng cậu, không để con bị thương, chậm rãi trừu sáp, tận lực để Hiểu Tinh Trần cảm thấy thoải mái.

.....

"Hiểu Tinh Trần tiên sinh, xin hỏi giữa ngài và tổng tài Tinh Duyệt có quan hệ thế nào? Là yêu nhau tha thiết hay đã kết hôn?"

Hiểu Tinh Trần vừa định trả lời chỉ là bằng hữu bình thường, lại bị Tiết Dương giành trước, "Ở đây có ba người."

Tiết Dương nắm tay Hiểu Tinh Trần xông qua đám ký giả trùng điệp vây quanh.

Rốt cuộc, sau lần thất bại thứ hai, Tiết Dương đã thành công, đó là lúc Hiểu Tinh Trần mang thai 6 tháng, bụng đã lộ vẻ đáng nghi, mặc một áo đuôi tôm cỡ lớn, long trọng cử hành hôn lễ ở lễ đường.

Ánh mặt trời vừa phải, gió nhẹ không hanh. Cánh hoa rơi lả tả trên lễ phục trắng noãn, ánh mặt trời nhuộm sắc màu ấm áp lên hai người. Đó là tháng năm nhu tình, đưa một cơn gió nhẹ, mùi chocola sữa tinh khiết thơm mát, bao trùm trái tim.

.....

Không phải ba đứa, mà là bốn đứa, một đôi song sinh. Nam alpha, nam omega.

Một đứa gọi là Tiết Diêu, một đứa gọi là Tiết Nghê

Phong xuy tiên duệ phiêu diêu cử, do tự Nghê Thường vũ y vũ *

(*Nghĩa là: Gió thổi vạt áo nhẹ bay bay, hệt như lúc đang múa khúc Nghê Thường.)

Tiết Diêu là alpha, chỉ một chút đã làm ngực trái của Hiểu Tinh Trần ăn mệt, đáng thương cho Tiết Nghê, không tranh nổi Tiết Dương, không ăn được, đành phải uống sữa bột.

"Tinh Tinh."

"Cái gì?"

"Anh yêu em."

"Em cũng yêu anh."

Đây là cố sự về một con sói cùng một con dê và lũ sói con của bọn họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro