chap cuối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời trở lạnh…Xuân đi Hạ đến,Thu qua Đông về.Đông năm nay nghe nói là rét kỉ lục,ngày nào cũng dưới 5 độ C,mọi vật dường như không còn sự sống,đến con người cũng không muốn ra ngoài

“Gâu…Gâu…Gâu”

-Herich,ngoan lắm!-cô gái xoa đầu con Husky của mình

“Gâu”

Herich vẫy đuôi xù của mình,liên tục cọ đầu vào lòng cô gái

Herich thuộc loài chó Husky,Herich có bộ lông đen tuyền,nó không như đồng loại của mình-nó bị nhiễm bệnh loạn sắc tố (Hetorochromia) khiến cho nó có một đôi mắt hai màu,một xanh một đỏ

-Tiểu Nha Đầu,Herich,vào nhà đi,đừng để bị cảm!

-Herich,Jimin  gọi rồi,chúng ta vào nhà nhé!-cô gái xoa đầu con chó rồi đi vào nhà,Herich thấy chủ đi cũng đi theo phía sau

~~~~~~

Phía bên kia bầu trời…

“Vút”

“Vút”

-Taehyung …Taehyung …đừng đánh nữa…em xin anh…đừng đánh nữa-Lạc Vĩ Liên khóc loạn cả tầng hầm

Taehyung phẩy tay,ý bảo dừng:Cô có nói hay không?Tất cả là do ai bày ra?

Lạc Vĩ Liên:Không có ai hết,là em,là em tự mình làm ra!

“Vút”

Cái roi đánh thật mạnh vào đùi phải của Lạc Vĩ Liên,máu cứ thấm dần,thấm dần lên roi,quần áo.

Taehyung:Giam lại!

Rồi đứng dậy đi ra ngoài,bỏ lại tiếng rên rỉ đau đớn đằng sau.Taehyung  vẫn đi tìm,cùng một đường đi tìm mà tìm hai mục đích.Một,là cô gái trong tim hắn.Hai,là con át chủ đứng sau Lạc Vĩ Liên.Rốt cuộc là ai thao túng tất cả?Đầu óc Lạc Vĩ Liên toàn chứa mấy chất đục đục,nhão nhão (bã đậu) kia sao mà nghĩ ra được mấy cái trò này

-Trợ Lý Lâm,thả Lạc Vĩ Liên ra!

-Nhưng mà vừa….

-Thả cô ta ra,theo dõi cô ta,tìm át chủ bài!

-Vâng!

Trợ Lý Lâm theo lời Taehyung đến phòng giam dưới Tổng công ty.Khi xây Tổng công ty của Kim Thị,Taehyung  cho người đào xuyên xuống lòng đất đến âm 18 tầng,mọi người đều gọi đó là 18 Tầng Địa Ngục của Nhân Giới.Bên trên buôn bán đá quý,bên dưới lại chế tạo vũ khí và đủ loại cực hình.Nhiều năm xa Ami,Taehyung  tự lập công ty,xa ngã vào vũng bùn của xã hội đen,vài tháng sau đã trở thành lão đại của một tổ chức sát thủ bí ẩn,có thằng đàn ông nào lập nghiệp mà bàn tay không nhuốm máu  .Taehyung  chỉ lo đến một ngày Ami phát hiện ra sự thật này rồi lại bỏ đi lần nữa.Hắn chỉ sợ thế thôi.

~~~~Ngày 9 tháng 8~~~~

Ami đã trở lại thành phố này,nó nói muốn về thăm ba mẹ,thăm bạn bè với mục đích tìm ra Taehyung là ai.Ami  dạo vòng quanh siêu thị,đẩy đẩy xe hàng

Mì cay Hàn Quốc (bạn nào ăn chưa nhỉ???) à?Có vẻ ngon.Cô bỏ mấy (chục) gói vào xe đẩy

Latte macaron?Không tệ.Lại tiếp tục bỏ vào xe đẩy

Mì hầm bò loại super hot?Cơ mà nó ở trên cao quá cơ ấy,sao mà với được nhỉ?Ami  cố với lên hàng trên cùng.Sắp…sắp được rồi…một chút nữa…bàn tay khác với lên trước cô

-Của cô đây!-người kia đưa cho nó gói mì

-Cảm ơ..-Ami  đưa tay nhận gói mì lại bỗng sững lại khi nhìn thấy khuôn mặt chàng trai kia

Nhìn quen lắm,rất quen thuộc với nó nhưng cũng rất quen thuộc với Taehyung.Người con…à không…đàn ông đứng trước mặt nó là Taehyung

-Ami ,em,trở về khi nào?-Taehyung  mừng rỡ ôm chặt Ami vào lòng

-Anh,chúng ta có quen biết sao?Anh nhìn rất quen mắt a~-Ami  dùng hai tay chống lên ngực Taehyung tạo khoảng cách cho hai người

-Ami ,em không nhớ anh?Anh,anh chính là chồng em!

-Chồng?Đến tháng sau tôi cùng Jimin ca ca làm lễ kết hôn a~

-Jimin ?A,vậy tôi nhận lầm người rồi,chúng ta làm quen lại nhé?Tôi là Kim Taehyung,là CEO của Kim Thị.

-Woa!Anh là CEO sao?Thật giỏi nha!

-Em là ai?

-Tôi là Min Ami

-Hôm nay,chúng ta gặp nhau là có duyên có phận,chi bằng tôi mời em một bữa cơm để ra mắt ngày kết bạn của chúng ta.

Chỉ là Ami nghĩ là ngày kết bạn thôi,thức chất đây là ngày kỉ niệm ngày cưới của Taehyung và cô….

~~~~~~~~~~~~~

-Ăn nhiều một chút!- Taehyung gắp đồ vào bát cho cô

-Anh cũng thế!Đừng chỉ nhìn tôi ăn như vậy!-Ami  cũng gắp lại cho anh

-Được,mau ăn,thức ăn sắp nguội hết rồi!-Taehyung 

Sau khi bụng nhỏ được cho ăn no,Ami  ra về rất tự nhiên,giống như kiểu mình chưa xuất hiện ở hiện trường.Ami  rời đi,ánh mắt Taehyung lại lãnh đạm,đôi lúc lại u buồn.Taehyung  đứng dựa vào cửa,tùy tiện châm một điếu thuốc đưa lên miệng hút.Được rồi,hắn thừa nhận,hắn hút thuốc từ lúc nó đi(chưa đủ tuổi),đêm nào cũng lâm vào tình trạng 1 đến 2 bao mỗi đêm.

---------------------

Sau góc tường tối,Ami  ôm miệng cố gắng để nín khóc,cô…ừm,nhớ anh,lúc anh ôm cô vào lòng cô đã muốn òa lên khóc

-Alo,Jimin  ca ca,chúng ta,chúng ta kết hôn đi!-Ami  cố gắng để ngừng khóc

-Ami ,em sao vậy?Có truyện gì à?-Jimin  ở đầu dây lo lắng hỏi

-Tháng sau,làm hôn lễ.

-Em nghĩ kĩ chưa?

-Vâng!

-Vậy được!

~~~~~~~~~~~~~~

Cả ngày,Ami  nhốt mình trong phòng.Cái cảm giác nhớ anh cứ lan dần ra,không gặp thì nhớ,gặp lại càng nhớ,nó biết làm sao được,vở kịch dù sao cũng chưa hoàn thiện mà.

“Cốc…cốc ”

-Tiểu Nha Đầu!Anh vào nhé!-SuGa  đứng ngoài gõ cửa

-…

“Cách”

SuGa nhìn em gái ngồi nép vào một góc,trong lòng lại nhói lên.Ami vì sao phải khổ như vậy?

-Tiểu Nha Đầu,nghe nói em sắp kết hôn với Jimin?

-Ừm!

-Vì sao phải khổ như vậy?Em dù sao cũng nhớ lại được rồi.

-Em muốn kết hôn với Jimin

-Dù sao em cũng đang là vợ của Taehyung mà,hai người còn chưa ly hôn

-Dù sao em cũng mất trí nhớ mà,có sao đâu!

-Theo ý em,Jimin  nói tuần sau đi thử đồ cưới.

-Em biết rồi,anh ra ngoài trước!

SuGa bước ra ngoài,vô cùng ảo não.Em gái anh hiện tại đang rơi vào hoàn cảnh nào?Yêu một người lại kết hôn với người khác?Aiz,đúng là rất đau đầu,tuỳ cô thì lại không thể mà theo ý cô thì có khác gì phản lại bạn thân.

-Anh,Ami  sao rồi?-Misa  thấy SuGa tới gần cũng cuống lên

-Nó vẫn kết hôn!

-Vậy không phải Taehyung đau lòng lắm sao?

-Ừ,anh cũng đau đầu với bọn này lắm chứ.Không quan tâm Nha Đầu thì không thể mà theo nó thì khác gì phản Taehyung

-Hay là để em nói chuyện với Ami đi.

-Ừ!

Lại đến lượt Misa đi vào phòng Ami.Misa  thường biết tin tức của nó qua SuGa,Misa  cũng nhớ cô.Hàng ngày chê nó phiền phức,đến lúc không ở bên lại thấy nhớ

-Ami ,mày vẫn kết hôn với Jimin à?

-Ừ!

-Mày vẫn yêu Taehyung phải không?

-Sao lại quên được!

-Mày khóc đi,đau như vậy thì khóc ra cho hết rồi suy nghĩ lại được không?

Động đến lại đau,Ami  nhào vào lòng Misa mà khóc.Khóc thật lớn,thật lớn,cứ khóc đến mức mà thiếp đi nước mắt vẫn rơi.

--------------------

Suốt nửa tháng này,Jimin   tất bật chạy show,nào là chuyện công việc nào là chuẩn bị lễ kết hôn.Mọi chuyện giống như để anh gánh hết vậy,trước mặt Ami,anh luôn tỏ ra vui vẻ,nhiều lúc còn lấy Ami nói mình thật hạnh phúc.Giống như hôm nay,anh lại ôm Ami nói bản thân thật hạnh phúc.Ami  cũng nở ra nụ cười,cũng ôm lại anh.Chào tạm biệt Ami,anh bước ra ngoài,đáy mắt dịu dàng khi nhìn thấy người trong xe chờ mình suốt 4 tiếng. Jimin tiến vào xe,thấy người ngồi ở ghế phụ bên cạnh giận dỗi liền quay ra dỗ dành.

-Đồng Hựu!Đừng dỗi nữa,anh sai rồi!-Jimin  dịu dàng nói

-Anh sai chỗ nào?

-Anh không nên ôm cô ấy!

-Biết sai sao vẫn làm?

-Anh phải hoàn thành nhiệm vụ mà!-nói xong anh cúi xuống,áp môi mình lên môi Đồng Hựu

~~~~~

Trước giờ G

-Hôm nay xinh ghê nhỉ?-Misa 
-Ừm!

-Vẫn còn nhớ Taehyung à?

-Tao đâu dám tư tưởng thế đâu!

-Tao nói này,mày suy nghĩ lại đi!Bây giờ vẫn còn kịp đấy.Mà tao cũng thấy Taehyung tội ghê, chờ mày suốt bằng đấy năm.

-Tao với anh ấy ly hôn rồi.Từ ngày hôm ấy vốn dĩ đã kết thúc rồi,đều trở thành người xa lạ.Lại trở thành hai đường thẳng song song không bao giờ dừng lại chung một điểm

-Vẫn còn yêu,phải không?

-Vẫn còn!-Ami  không do dự trả lời

-Vẫn yêu tại sao lại bỏ đi?

Bỗng giọng nói trầm trầm len lỏi vào tai cô .Giọng nói quen thuộc kia,lại xuất hiện rồi.Mỗi lần nhớ Taehyung đều nghe thấy giọng nói này.Lại ảo giác rồi.Xoa xoa thái dương,nó chắc chắn là khi quay đầu lại sẽ chẳng có ai.Nhưng...

-Anh sao lại ở đây?-Ami  ngạc nhiên khi thấy Taehyung

Taehyung vì sao lại ở đây?Taehyung  nghe thấy đoạn nói chuyện vừa nãy rồi sao?Hay là anh chỉ vô tình đi qua. Ami nuốt ngụm nước miếng xuống

-Tôi đến tham dự lễ cưới!-Taehyung  ung dung đáp lại

-Vậy phiền anh ra ngoài,tôi cần chuẩn bị cho lễ cưới!

-Được!-Taehyung  quay người,trong lòng âm thầm vui vẻ

Giờ G...

Bản nhạc 'Tonight,I Celebrate My Love' được đàn bằng piano vang lên trong lễ đường.Bản nhạc này là bản nhạc nó cực kì thích.Không nghĩ Jimin lại hiểu nó đến như vậy.Nó mỉm cười.Jimin  là em nợ anh,xin lỗi anh!

Một lần nữa,Ami  khoác tay ông nội vào lễ đường.Mọi thứ đều y hệt như ngày cô cùng Taehyung kết hôn nhưng chỉ khác,chú rể lần này không phải anh.Chỉ nghĩ vậy thôi lòng nó lại trùng xuống.Tình yêu đúng là câu hỏi khó khăn nhất.Nhiều khi yêu một người lại không đủ dũng cảm để nói ra.Vốn dĩ một khi đã đứt thì không thể nối lại.

Ông nội sắp dìu Ami đến gần lễ đài rồi mà chú rể vẫn chưa quay lại,đón lấy cô dâu.Khách khứa bắt đầu bàn tán,Ami  thì thấy mọi chuyện như vậy thật tốt.Để không bị mất mặt của Hoàng Gia,ông nội dìu cô đến tận lễ đài,ho nhẹ 1 cái để chú rể biết ý biết tứ.Chú rể vẫn quay mặt về phía cha sứ,ông nội đành quay về chỗ ngồi.

-Hm,chúng ta ở đây để tham dự lễ kỉ niệm kết hôn của Kim Taehyung và Min Ami .

Khách khứa lại được thêm một đề tài để bàn luận,ồn ã trong lễ đường.Còn Ami thì đơ não mất mấy giây,sau khi load được rồi mới chầm chậm quay sang nhìn mặt chú rể.Ực,thật sự là Taehyung.

-Tiểu Nha Đầu,bắt được em rồi!-Taehyung  mỉm cười,nụ cười tỏa nắng ban đêm

-Taehyung ,anh...

-Tiểu Nha Đầu,mấy năm qua anh đều rất nhớ em.Thời gian dài như vậy mà anh vẫn chưa ngoại tình,em thấy anh có giỏi hay không?Vì vậy mình bắt đầu,à,đã kết thúc mà bắt đầu nhỉ!Mình tiếp tục bên nhau cả đời em nhé?

-Được thôi,nhưng anh vẫn chưa cầu hôn em mà!Mẹ em bảo phải cầu hôn mới cho cưới cơ!-Ami  phì cười trước mấy lời nói của Taehyung.Sao mà mấy câu tình cảm lãng mạn sến sủa kia phát ra từ miệng anh lại thành mấy câu chuyện cười thế này

-Làm vợ anh đi,rồi anh mua đồ ăn cho!-lần này Taehyung làm cho cả lễ đường cười giống như cái trại tâm thần

-Anh nhớ đấy!

-Anh thề luôn mà!

~~~~~~~~~~~~~~~

Jimin thực chất là họ hàng xa tít mù khơi của Min Ami.Cô gái mang tên Emi kia là người anh yêu,lại còn là vợ sắp cưới của anh,nhưng cái ngày định mệnh ấy đến,cướp đi người anh yêu nhất.Tuy cô chỉ là con gái của một nông dân nghèo,nhưng cô lại vô cùng đẹp trong mắt anh.Emi vì tai nạn ô tô mà chết,anh đau lòng.Ami  lúc đó chỉ mới hơn 2 tuổi,do mải chơi mới gây tai nạn và mất đi trí nhớ.

___END____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#btsv