Chương 6 : trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm năm sau , tại thành phố A ngay sân bay lớn nhất thành phố , Một người phụ nữ dắt theo một cậu bé  4 tuổi xuống khỏi máy bay 

Biết bao nhiêu ánh mắt đổ xô nhìn hai người bọn họ bất quá hai người dường như đã quen với điều đó cho nên không hề để ý gì cả . Người phụ nữ mặc một bộ váy hơi theo phong cách cổ điển , đi đôi giày cao gót kèm với chiếc kính bảng to che gần hết khuôn mặt , cậu bé thì mặc một bộ đồ thun cục kì sành điệu mặt cũng đeo kính giống người phụ nữ

Cậu bé lắc tay người phụ nữ nói :'' mama Tiểu Dương đói '' , người phụ nữ nhéo mũi cậu bé vui vẻ ôm cậu vào lòng nhẹ nhàng nói :'' đợi khi về tới nhà chúng ta sẽ ăn một bữa lớn nhé '' 

Cậu bé vui vẻ gật đầu rồi nhảy ra khỏi vòng tay của người phụ nữ nói :'' mama Tiểu Dương đi tolet nha ''  sau đó chạy lon ton đi vào phía nhà vệ sinh 

Người phụ nữ chỉ biết lắc đầu ngồi xuống bên cạnh chiếc ghế gần đó đợi cậu con trai tinh nghịch của mình 

Tiểu Dương tên thật là Hoàng Nhật Dương con trai của cô , và cô không ai khác chính là Hoàng Ánh Nguyên 5 năm trước . Mặc dù đã sinh con nhưng trông cô lại giống như trẻ ra vậy nhìn vào cô sẽ không có ai tin rằng cô đã có con đâu 

Năm đó sau khi rời bệnh viện cô đã về căn biệt thự ở lại trên đó gần một tháng mà không hề xuống núi , nhưng sau khi phát hiện ra bản thân mình đã mang thai cho nên cô chuyển qua Anh sống và sinh ra đứa nhỏ , đứa con đó từ nhỏ đã rất thông minh lanh lợi hơn người nhưng lại rất quậy khiến cho cô không ít lần tức giận đến hộc máu

Cô sống ở Anh che dấu toàn bộ tin tức về mình không cho một ai biết , năm năm trôi qua cô quyết định trở về đơn giản là vì Tiểu Dương muốn về quê hương của mẹ nó để thăm mộ bà ngoại

Hoàng Nhật Dương chạy vào bên trong nhà vệ sinh , rút từ trong túi áo một chiếc điện thoại mắt cậu bé giảo hoạt bấm dãy số đưa lên tai nghe , người bên kia nhanh chóng nhấc máy giọng có hơi vui mừng nói :'' Tiểu Dương ngoan ... đã tới nơi rồi sao ?'' 

'' Cậu à .... tới nơi rồi ..hắc hắc cậu nên giữ lời hứa với cháu nha ...lần này tiết lộ thông tin rất đáng giá đó '' . Người bên kia máy không ai khác chính là Hoàng Minh Lâm anh trai cô 

Hoàng Minh Lâm giật giật khóe miệng hơi bất đắc dĩ nói :'' Tiểu Dương ... ta là cậu cháu đó nga ''

Tiểu Dương hừ lạnh nói :'' hừ .... không chịu thì số phòng và tên khách sạn khỏi vậy '' sau đó đưa tay chuẩn bị tắt máy thì Hoàng Minh Lâm đã nhanh hơn nói :'' được rồi tiểu quỷ đều ...là của cháu hết được chưa ''

'' hắc hắc ... con biết mà cậu rất yêu thương con nga '' Tiểu Dương cười vui vẻ sau đó cất máy vào túi rồi bước ra khỏi nhà vệ sinh 

Nhưng đang đi được một tí thì đụng phải một người đàn ông , bé nhíu mày nhìn người đàn ông trước mặt , hắn cao lớn hơn nữa rất đẹp trai nha nhưng bé nhìn người này rất quen nha nhưng lại không nhớ được đã gặp ở đâu ....hình như là bức ảnh trong bóp của mama là hắn nha , bé như gặp được vàng nhìn hắn bằng cách tò mò 

Mộc Hoàng Triết đang từ bên trong đi ra vừa vặn đụng phải thân hình nhỏ bé này , hắn giật mình khi thấy trên mặt cậu bé có nét hơi giống người đó nhưng sau đó lại mau chóng khẳng định không phải 

Tiểu Dương đứng dậy xoa xoa đầu gối khôn mặt hơi tức giận khiến bé rất đáng yêu , bé trừng mắt với người đàn ông nói :'' chú này .. chú đụng vào cháu rồi xin lỗi đi đừng tưởng mình đẹp trai thì làm gì cũng được nha ''

Người đàn ông tên Ưng và Hồng đứng sau Mộc Hoàng Triết bụm miệng cười khẽ , Mộc Hoàng Triết giật giật khóe miệng cúi đầu nhìn bé giọng có ý cười nói :'' con tên gì ?'' 

Tiểu Dương giả vờ hốt hoảng hét lên :'' omg , You are trying to investigate me ... nô nô  '' sau đó chạy một mạch đi nhưng trước khi đi bé còn cố tình làm rơi một bức ảnh đó chính là ảnh của mẹ và bé , ai biết rằng trên khuôn mặt của cậu bé 4 tuổi đang nở một nụ cười hạnh phúc 

Hai đứng sau cười đến rụng hàm , khóe miệng hắn cũng cong lên ...đang lúc chuẩn bị đi thì lại phát hiện ra có một tấm ảnh đang bị rớt xuống sàn có lẽ là của cậu bé lúc nãy , hắn tò mò cầm lên coi thử ai ngờ lại khiến hắn giật mình vì người con gái trong hình không ai khác chính là người con gái hắn tìm kiếm 5 năm nay không phải sao 

Nhìn về phía cậu bé vừa mới đi qua hắn vội vàng đuổi theo , thuộc hạ đằng sau hắn thấy vậy mặc dù không hiểu nhưng vẫn chạy theo hắn ...đã từ lâu chưa hề thấy được bộ dạng vội vàng của hắn như vậy 

Tiểu Dương sau khi ra gặp mẹ và cả hai người đã sớm lên taxi về căn biệt thự trên núi , dọc đường  bé cứ cười tủm tỉm nhìn mẹ mà không hề có hành động gì khác , nhưng trong lòng bé rất muốn hỏi về người đàn ông đó , với trí thông minh của bé thì bé biết người đó có thể là papa của mình nhưng bé không muốn mama đau lòng cho nên vẫn quyết định không hỏi 

Hoàng Ánh Nguyên đưa Tiểu Dương đến căn biệt thự trên núi , ban đầu bé cứ tưởng là sẽ phải ở khách sạn nhưng không ngờ mẹ lại có căn biệt thự lớn ở trên núi như vậy  , xung quanh nó chỉ có một rừng hoa cẩm tú xinh đẹp , bé háo hức nhìn những con đường mòn nhỏ dẫn đến căn biệt thự 

Thấy con trai vui vẻ Hoàng Ánh Nguyên cũng vậy mà vui vẻ theo , 5 năm rồi nó vẫn như vậy không hề thay đổi gì cả 

Cô thở dài dẫn bé đến trước cổng biệt thự , đưa bàn tay mình vào trước cửa để mở khóa rồi bước vào 

Ở một nơi nào đó , căn phòng trở nên u tối một cách lạ thường , trên giường một cặp nam nữ đang hoan ái , người phụ nữ thân hình đầy đặn quyến rũ nằm dưới thân thể người đàn ông không ngừng rên rỉ , trong mắt người đàn ông nhìn người phụ nữ chỉ có chán ghét và ghê tởm 

Bỗng dưng hắn suy nghĩ gì đó khuôn mặt hắn trở nên lạnh lùng khiến người phụ nữ giật mình khiếp sợ không dám tiếp tục , hắn tức giận ném người phụ nữ xuống sàn rồi tự mình quấn khăn đứng dậy mắt nhìn người phụ nữ lạnh lùng nói :'' cút '' sau đó ném một tờ chi phiếu lên mặt cô ta rồi bước vào nhà tắm

Người phụ nữ thấy tiền thì thức thời mà rời khỏi căn bản số tiền này đủ cho cô sống cả đời cho nên không hề dại mà ở lại với hắn ta nha 

Cô ta nhanh chóng rời khỏi căn phòng , khi cô ta vừa mới rời đi thì lập tức có người đến sửa soạn lại căn phòng một cách nhanh chóng sau đó lại lui ra

Mộc Hoàng Triết bước ra từ phòng tắm , trên người hắn chỉ quấn một chiếc khăn tắm , cơ thể hoàn mỹ của hắn khiến cho phái nữ nhìn thấy có lẽ đều xịt máu mũi cấp cứu mất , cơ thể rắn chắc vùng bụng sáu múi đẹp đến từng cm 

Hắn lạnh lùng ngồi xuống ghế shopha , rút ra từ túi áo khoác một tấm ảnh đó chính là ảnh do Tiểu Dương '' vô tình '' làm rớt 

Hắn vuốt ve khuôn mặt người con gái trong ảnh , vẫn thân hình đó vẫn khuôn mặt đó nhìn cô cười rất vui vẻ nhưng dường như nụ cười đó chưa bao giờ dành cho hắn 

Năm đó hắn đã phải lật tung mọi thứ lên để tìm cô nhưng lại không hề phát hiện dù chỉ một chút tin tức kể cả anh trai cô Hoàng Minh Lâm cũng không hề điều tra được điều gì khiến cho hắn rất khó chịu 

Trên thực tế vào một năm trước Hoàng Minh Lâm đã biết được tung tích của hai mẹ con họ nhưng lại không hề nói cho hắn( MHT) biết vì hắn (HML) biết em gái mình muốn tránh mặt là bởi vì không muốn tiếp tục quan hệ với hắn (MHT) cho nên hắn (HML) chỉ lẳng lặng quan tâm và bảo vệ cho cô và đứa nhỏ mà thôi 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro