Chương 49: Trời có sập xuống, có ba ba chống cho con ( hơi h )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 49: Trời có sập xuống, có ba ba chống cho con ( hơi h cơm nước xong cho ba ba bú sữa )

Editor: JeffmaterXXX

"Làm sao vậy, sao hôm nay rầu rĩ không vui?"

Đỗ Nhược vừa về đến nhà, Đỗ Dũng đang ngồi trên ghế hút thuốc.

Đỗ Nhược sắc mặt trở nên tái nhợt, sờ sờ bụng nhỏ, miễn cưỡng gợi lên khóe môi, "Đại di mụ tới, bụng có chút đau."

Chuyện ở trường học bị bôi nhọ, nàng còn chưa biết có nên cho ba ba nghe hay không.

Đỗ Dũng đối con gái vẫy tay, "Lại đây."

Đỗ Nhược buông cặp sách xuống, đi về phía ba ba.

Đỗ Dũng để con gái ngồi lên đùi mình, bàn tay nóng hổi cách quần áo, nhẹ nhàng dán lên bụng nàng.

Nghe nói nhiệt độ cơ thể ấm áp có thể giảm bớt đau bụng kinh, cũng không biết là thật giả.

Đỗ Nhược dựa vào vai ba ba, nghĩ hết thảy chuyện phát sinh hôm nay ở trường, cùng ánh mắt khinh thường nàng của đám bạn trong lớp, cứ việc lại chuyện này, nàng dù sao chỉ là một tiểu cô nương mười mấy tuổi, cũng sẽ cảm thấy khổ sở, ủy khuất.

Cái mũi đau xót, hốc mắt đỏ lên, một giọt nước mắt treo trên lông mi, Đỗ Nhược nhắm mắt, muốn đem lệ ý trong đáy mắt bức lui, nhưng hỗn loạn hô hấp của nàng vẫn bán đứng bản thân.

"Sao con lại khóc?"

Đỗ Dũng dùng ngón cái lau lệ trên khóe mắt con gái, lần đầu có loại cảm giác đau lòng đến tột đỉnh này.

Hắn trước kia cũng rất yêu thương Đỗ Nhược, nhưng từ khi cùng con gái phát sinh quan hệ thân mật giữa tình lữ mới có, hắn mới ý thức được, thân phận của mình không chỉ là phụ thân, còn là người yêu.

Đỗ Nhược lắc đầu, không muốn nói.

Đỗ Dũng đem điếu thuốc bóp tắt, ném vào thùng rác, để Đỗ Nhược ngồi trên người mình, mặt đối mặt nhìn thẳng vào đôi mắt hắn.

"Đỗ Nhược, ba ba không nghĩ con yếu ớt như vậy, nếu con đang lo lắng ba ba không tiếp thu được, vậy ta có thể bảo đảm sẽ không tức giận; nếu con chỉ đơn giản không muốn nói, ba ba cũng tôn trọng quyết định của con."

Đỗ Nhược ngây ngốc nhìn ba ba, chớp chớp hốc mắt ướt át, trầm mặc hồi lâu, lúc này mới mở miệng nói: "Ba ba, trường học có người bôi nhọ con khảo thí gian lận, con không gian lận, người tin con không?"

Đỗ Dũng nhướng mày, mang theo tự tin mạc danh, "Đương nhiên, con gái của ta là thông minh nhất nhất, khinh thường làm loại chuyện này."

Đỗ Nhược không nhịn cười ra tiếng, sau đó lại buồn rầu gục đầu xuống, "Nhưng con lại không có chứng cứ, chứng minh bản thân không gian lận."

Trong thẻ nhớ của nàng lần này xuất hiện đề mục kiểm tra cùng đáp án, mặc dù chuyện này không phải nàng làm, nhưng Đỗ Nhược cũng không thoát được hiềm nghi, trừ phi tìm được chứng cứ.

Đỗ Dũng trầm ngâm không nói, qua một lát, mới nhéo nhéo tay nhỏ con gái: "Như vậy đi, ngày mai con đi tìm chủ nhiệm lớp, lấy một bộ đề thi khác, nói con có thể kiểm tra lại, chỉ cần làm công khai trước mặt nhiều người, như vậy trường học sẽ không có lý do nói con gian lận."

Đây là biện pháp tốt nhất trước mắt tự chứng minh.

Đỗ Nhược nguyên bản không nghĩ hy vọng gì, nghe ba ba nói như vậy, tức khắc ánh mắt sáng lên, đúng rồi, nàng có thể cho giáo viên đơn độc kiểm tra nàng, làm một bài thi so với lần trước càng khó hơn, nếu nàng đều có thể làm tốt, như vậy trường học sẽ không có lý do gì nói nàng gian lận.

"Vậy còn chứng cứ làm sao bây giờ?"

Chuyện gian lận thi cử có thể tự chứng trong sạch, nhưng chứng cứ lại tìm không ra.

"Con ngày mai trước cứ lo kiểm tra cho tốt, chờ thi xong tự chứng trong sạch, lại tìm giáo viên Phòng Giáo Vụ, xem có thể điều tra camera lớp hay không, sẽ biết có người nào thừa cơ con không ở trong lớp trộm đồ của con."

Đỗ Dũng xoa xoa con gái đầu, vừa rồi nhìn thấy nàng khóc, tim hắn như bị ai đó bóp nghẹn.

"Được."

Đỗ Nhược lúc này mới yên lòng.

Nàng mới vừa đi ra khỏi cổng trường, lại bị Trần Bỉnh Văn uy hiếp, có chút hoảng loạn, cũng chưa nghĩ tới còn có thể làm như vậy.

"Ba ba, người thật tốt."

Đỗ Nhược câu môi, ngẩng đầu, ở trên cái cằm kiên nghị Đỗ Dũng hôn thật mạnh một cái.

Chỉ có việc ba ba vô điều kiện tín nhiệm nàng, là đủ để cho Đỗ Nhược có dũng khí đi xử lý chuyện phiền toái này.

Đỗ Dũng thấy con gái rốt cuộc đã cười, khôi phục tính cà lơ phất phơ ngày thường, mắt đen sâu thẵm nhìn chằm chằm đôi môi đỏ của nàng, "Miệng nhỏ nhưng thật ra rất ngọt, bất quá hôn một cái liền muốn trả ơn ta, lão tử thoạt nhìn có rẻ quá không?"

Đỗ Nhược "Phụt" một cái cười ra tiếng, khuôn mặt nhỏ rực rỡ như ráng chiều, nàng chủ động nắm lấy tay ba ba, đặt lên đôi gò bồng đảo của mình, ở bên tai hắn thổi khí ——

"Ba ba, đi ăn cơm trước, buổi tối Tiểu Nhược lại đút sữa cho người a."

"Đút thế nào?" Đỗ Dũng nắm lấy bầu vú con gái bóp chặt, có chút gấp không chờ nổi.

Đỗ Nhược bị ba ba bóp vú đến thở gấp, thân thể kiều mềm cùng ĐỗnDũng dán sát không khe hở, "Trong tủ lạnh có sữa bò, buổi tối Tiểu Nhược đem sữa bò lấy ra, xối lên đầu vú, để cho ba ba hút khô, được không —— ngô ngô......"

Lời nói còn chưa nói xong, miệng đã bị Đỗ Dũng hôn lấy, cái lưỡi đàn ông thô dài nóng bỏng, xoắn xít lấy lưỡi nàng, mút vào nước bọt trong cái miệng nhỏ.

Thô lưỡi ở trong khoang miệng ấm nóng càn quét vách trong, mỗi một cái răng đều liếm láp không buông tha, địa phương bị càn quét, nước miêng chảy ra càng nhiều, bị ba ba hút vào trong miệng, hôn đến Đỗ Nhược cả người xụi lơ, đôi mắt thất thần, tiểu nộn bức bất giác ướt đẫm.

Chất lỏng trong suốt dính nhớp, theo cần cổ tinh tế trắng nõn chảy xuống, rơi vào khe vú sâu không lường được ......

Vừa hôn xong, ngực Đỗ Dũng hung hăng phập phồng, hắn duỗi ngón tay, ở trong tiểu nộn huyệt con gái hung hăng thọt vào, "Lồn cũng muốn tắm sữa bò."

☀Truyện được đăng bởi Reine☀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro