Chương 6: Đỗ Nhược làm nũng, bị thương muốn dựa gần ba ba ngủ ( hơi h )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6: Đỗ Nhược làm nũng, bị thương muốn dựa gần ba ba ngủ ( hơi h )

Editor: JeffmaterXXX

Buổi tối, Đỗ Dũng theo thường lệ kiểm tra xong thương thế trên người con gái, lại giúp nàng bôi thuốc một lần.

Nhìn làn da con gái tuyết trắng xuất hiện từng vết thương xanh xanh tím tím, hắn trong lòng liền không làm sao dễ chịu, chính mình thật vất vả nuôi lớn con gái thiếu chút nữa bị người khác khi dễ, là đàn ông ai cũng đều không chịu nổi.

Đỗ Nhược phảng phất có thể nhìn thấu tâm tư Đỗ Dũng, nàng ngồi trên đùi Đỗ Dũng, mông nhỏ cảm thụ cơ đùi phía dưới rắn chắc kiện thạc, tay nhỏ ôm cổ hắn: "Ba ba đừng nóng giận, con đã không có việc gì rồi."

Đỗ Dũng không nói chuyện, một tay ôm eo nhỏ Đỗ Nhược, một cái tay khác bậc lửa hút thuốc, để ra xa xa sợ khói bụi ảnh hưởng đến làn da con gái.

Nhìn sườn mặt ba ba tuấn dật vô cùng, Đỗ Nhược trong lòng bắt đầu đánh ý đồ xấu: "Ba ba, nói cho người biết một chuyện."

"Nói."

"Kỳ thật trên người con còn có bộ vị khác bị thương, người ngày hôm qua chưa kiểm tra cho con, bây giờ có chút đau."

Đỗ Dũng trên mặt biểu tình sửng sốt, hắn đem điếu thuốc trên tay để vào gạt tàn dụi tắt, ánh mắt nghiêm túc đem thân thể con gái từ đầu đến chân chăm chú nhìn một lần, ngữ khí trầm thấp: "Còn có chỗ nào chưa kiểm tra? Sao hôm qua con không nói."

Đỗ Nhược nắm lấy bàn tay dày ấm của Đỗ Dũng, nhẹ nhàng đặt lên ngực mình, cách quần áo xoa xoa: "Nơi này."

Đỗ Dũng nhướng mày, hắn nhìn con gái nắm lấy mình, bất động thanh sắc ngửa đầu ra sau, đôi mắt ấp ủ cảm xúc không rõ: "Có ý gì?"

Đỗ Nhược vô tội chớp chớp mắt: "Chính là nơi này nha, rất đau a, con tối hôm qua tự mình kiểm tra một lần rồi, tuy rằng không thấy vết thương, có thể là bị thương bên trong, ngực có chút đau."

"Vậy con muốn cho ba ba làm sao bây giờ?"

"Giúp Nhược Nhược xoa xoa thì tốt rồi."

Đỗ Nhược nằm trong lòng ngực ba ba, cảm nhận được cả người hắn cứng đờ, khóe miệng gợi lên một mạt ý cười đã thực hiện được ý đồ.

Đỗ Dũng cảm thấy gần đây con gái có chút không giống trước kia, nhưng cụ thể khác thế nào, hắn lại không nói được, nam nhân rốt cuộc thần kinh thô, không mẫn cảm như phụ nữ, hắn không nghĩ nhiều, bàn tay dày mang theo vết chai đặt lên bầu vú tròn đầy mềm mại của con gái, nhẹ nhàng xoa bóp.

Nhũ thịt mềm mại, vừa lớn vừa co giãn, xúc cảm so với trong tưởng tượng của hắn còn tốt hơn gấp mười lần gấp trăm lần, Đỗ Dũng không nghĩ nhiều, lực đạo mang theo bản năng tăng thêm vài phần, đây là bản năng đàn ông.

"Ân......"

Đỗ Nhược gắt gao cắn môi, vẫn không nhịn được ưm ư ra tiếng.

Tay ba ba thật lớn, xoa bóp vú nàng vừa trướng vừa đau, nhưng mà, lại thật thoải mái......

Đỗ Dũng nghe con gái ở bên tai mình kiều suyễn, hít sâu một hơi: "Được rồi, về phòng đi ngủ, lão tử còn muốn xem TV một lát."

Kỳ thật xem TV là giả, chủ yếu dương vật hắn bị con gái chọc cương cứng, nhu cầu cấp bách muốn dùng tay mình phát tiết, bằng không cứ cứng ngắt như vậy quá khó chịu.

"Không sao, ba ba, đêm nay chúng ta cùng nhau ngủ, được không? Chúng ta đã lâu không ngủ chung một chiếc giường."

Đỗ Nhược ôm Đỗ Dũng không buông tay, ở bên tai hắn làm nũng.

"Không được, con bao lớn rồi, còn muốn cùng lão tử ngủ chung?"

Đỗ Dũng đem con gái bế lên đi về phòng ngủ, không khỏi phân trần vô tình cự tuyệt.

Khi Đỗ Nhược bị đặt lên cái giường nhỏ của mình, nàng dùng sức túm tay Đỗ Dũng không bỏ, nhìn sắc mặt của hắn dần dần trở nên âm trầm, không khỏi bĩu môi, hốc mắt nháy mắt chứa đầy nước mắt: "Người ta đang bị thương, để ba ba bồi con ngủ một đêm có làm sao, người có phải đêm nay lại nghĩ ra ngoài tìm nữ nhân hay không? Đỗ Dũng, con không cho người đi! Người là ba ba con, con muốn người ngủ cùng con!"

"......"

Đối mặt với nước mắt con gái, Đỗ Dũng không có biện pháp không mềm lòng, chẳng sợ biết con gái đang càn quấy, hắn cảm thấy chính mình làm phụ thân, mấy năm nay đối với nàng thật không quá để ý, bởi vì con gái quá ngoan quá nghe lời, hắn không có gì không yên tâm.

Đỗ Dũng bất đắc dĩ thở dài, ngồi xuống mép giường: "Ba ba không đi, chờ con ngủ rồi lại về phòng của mình, như vậy được rồi chứ? Trước nói rõ, đừng được một tấc lại lấn một thước, đây là điểm mấu chốt."

Còn muốn giống như khi còn nhỏ để mình ôm nàng ngủ, Đỗ Nhược vậy mà cũng nghĩ ra, Đỗ Dũng ở trong lòng cười nhạo một tiếng, con gái đối với hắn thật sự quá mức ỷ lại, cho nên tới bây giờ không có chút ý thức giới hạn nào, xem ra chờ hắn có thời gian rảnh, cần phải hảo hảo dạy dỗ nàng.

"Được."

Đỗ Nhược nhanh chóng gật đầu đáp ứng, nháy mắt nín khóc mỉm cười.

Không sao cả, nóng vội không ăn được đậu hủ nóng, nàng cần đi từng bước một.

☀Truyện được đăng bởi Reine☀

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro